Lâm Tái đi rồi, Lục Vũ cố nén cảm giác nôn mửa, chuẩn bị nước nóng tắm rửa.
Thật lâu trước kia, hắn cũng không có yêu sạch sẽ như vậy, toàn thân mồ hôi nhễ nhại chơi bóng rổ cả ngày cũng không hề có áp lực, nhưng mọi chuyện hoàn toàn thay đổi trong kỳ nghỉ hè sau khi hắn tốt nghiệp trung học.
Thời trung học, hắn có tính cách sáng sủa, sau khi thi vào trường đại học, thì mỗi ngày đều đến sân bóng rổ, tiêu xài tinh lực dư thừa của mình, cũng coi như là phất tay tạm biệt thời cấp ba khổ cực.
Lúc đó, hắn đã nhận thấy tính hướng khác thường của mình, nhưng tất cả tâm tư đều đặt trên việc học, cũng không quan tâm đến chuyện này lắm, càng không nghĩ đến sau này mình phải làm gì, khi chơi bóng rổ cùng một đám nam sinh, hắn thường dùng ánh mắt thưởng thức mà nhìn bọn họ.
Lục Vũ không hề nhận ra điều này, nhưng người khác lại biết được. Người nọ là một người đàn ông thành đạt hơn ba mươi tuổi, sống cùng tiểu khu với Lục Vũ. Sau khi gã phát hiện chuyện này, còn rủ Lục Vũ đi chơi vài lần.
Thời trung học, có rất nhiều thiếu nữ đã bắt đầu có hảo cảm với người khác phái, nhưng cũng không muốn yêu sớm… Tâm tình lúc đó của Lục Vũ cũng như vậy, chẳng qua người khác là khác phái còn hắn là đồng tính mà thôi.
Hắn không muốn dây dưa cùng người khác, nhưng người khác cũng không chịu từ bỏ ý đồ, hơn nữa, có lẽ trong thế giới đồng tình luyến ái rất phức tạp, vì vây người nọ liền dùng thủ đoạn hạ lưu với Lục Vũ, bỏ thuốc vào bình nước của hắn trong sân bóng rổ.
Cho dù là một người phụ nữ bình thường, cũng không nguyện ý bị một người mà mình không thích cưỡng ép, Lục Vũ cũng vậy, tuy rằng tính hướng của hắn khác với người bình thường, nhưng không có nghĩa là hắn nguyện ý bị người mê gian. *bỏ thuốc mê rồi rape.
Buổi tối hôm đó là sự sỉ nhục lớn nhất của hắn, đối phương nói với hắn, gã đã quan sát hắn rất lâu rồi, gã rất thích hắn, cho dù trên người hắn tràn đầy mồ hôi nhưng cũng rất mê người…
Người nọ rõ ràng rất có tiền, cũng rất tự tin, dường như gã rất chắc chắn sau này Lục Vũ sẽ nguyện ý theo hắn, bởi vậy còn tính toán chuyện tương lại, sau này Lục Vũ học đại học gã sẽ đến ở chung, bla bla bla… Bị giằng co một buổi tối, phía sau còn bị thương, Lục Vũ cảm thấy rất nhục nhã chỉ muốn tự sát!
Có lẽ do thái độ của Lục Vũ, nên người nọ không dám thả Lục Vũ đi, Lục Vũ bị thương nên sốt cao, bị nhốt chỗ gã đó ba bốn ngày, cho đến khi cha mẹ hắn tìm tới cửa.
Lục Vũ muốn kiện đối phương, hắn chỉ muốn đem gã ra bầm thây vạn đoạn, nhưng pháp luật chỉ quy định tội cưỡng hiếp phụ nữ mà thôi, hơn nữa Lục gia cũng không giàu có bằng gã, Lục Vũ trốn ở trong nhà, buổi tối gã còn tìm đến dưới nhà Lục Vũ tặng hoa này nọ, khiến cho Lục Vũ hận không thể từ trên lầu nhảy xuống đè chết gã!
Bắt đầu từ đó, Lục Vũ liền có tính yêu sạch sẽ, cùng lúc đó, cha mẹ nấu canh bồi bổ cho hắn uống mỗi ngày, hai tháng sau hắn liền trở nên mập mạp…
Chuyện này, cũng đã qua nhiều năm rồi, nhưng trong lòng Lục Vũ, vẫn tồn tại khúc mắc, vừa rồi Lâm Tái tới gần, hắn có thể ngửi được mùi vị trên người đối phương.
Mùi mồ hôi trộn lẫn với những mùi khác, có lẽ một số người gọi là mùi vị đàn ông đi, nhưng cũng gợi lên một ít ký ức trước kia của Lục Vũ, người nọ, hình như rất thích mùi mồ hồi trên người hắn sau khi chơi bóng rổ?
Tắm rửa thật sạch sẽ, Lục Vũ mới thoải mái một ít, sau đó trực tiếp tiến vào Hệ thống vị diện giao dịch.
Mấy ngày nay, bởi vì sự tồn tại của Lâm Tái, hắn thu hoạch không ít tinh hạch, còn có tiền lời trong quán, hắn dùng tất cả để mua tinh hạch, bởi vậy đến hiện tại, trong Hệ thống vị diện giao dịch có hơn mười ngàn điểm năng lượng, trên tay còn có một ít tinh hạch cấp 2 cấp 3.
Lập tức biến thành đại phú hào, Lục Vũ cũng không biết nên đổi vật gì. Nhưng hiện tại, hắn cảm thấy mình cần mua một ít đồ vật để phòng thân.
Nghĩ như vậy, Lục Vũ bắt đầu tìm kiếm danh sách người đang có mặt tại Hệ thống vị diện giao dịch, đột nhiên, một dãy số quen thuộc xuất hiện trong tầm mắt của hắn — số 97.
Lúc trước Huyết Ma từng nói với hắn, thương nhân vị diện Số 97, là một người dùng phương pháp thôn phệ để tăng lên thực lực, tinh hạch trên tay hắn hẳn là rất hữu dụng với người này…
Đúng lúc Số 97 đang có mặt, Lục Vũ lập tức gửi yêu cầu trò chuyện, đối phương chấp nhận rất nhanh.
Lục Vũ cho là mình sẽ nhìn thấy một người, lại không ngờ xuất hiện trên màn hình, chính là một cái miệng dã thú rất lớn…
Cũng may hiện giờ trái tim của Lục Vũ đã được rèn luyện rất nhiều, bởi vậy nhìn thấy đối phương cũng không quá sợ hãi: “Xin chào, thương nhân vị diện Số 97.”
“Xin chào, Số 1 tân nhiệm… Tiểu tử kia, tìm ta có việc sao?”
“Là Huyết Ma giới thiệu cho ta, hắn nói ngươi sẽ có hứng thú với mấy thứ này.” Lục Vũ nghĩ nghĩ, giao dịch cho đối phương một viên tinh hạch cấp 2.
“Là linh hạch do linh thú cấp thấp ngưng tụ ra… Đúng là thứ tốt, nhưng chỉ có một viên cũng không có tác dụng gì, tiểu tử kia, ngươi muốn trao đổi gì sao? Ta sẽ tặng cho ngươi.” Con dã thú kia còn nhếch nhếch miệng, lộ ra một cái… Tươi cười?
“Trong tay của ta có rất nhiều tinh hạch như vậy… Ta muốn hỏi một chút, vị diện của ngài như thế nào?” Lục Vũ hỏi thăm, vị diện của đối phương là trung cấp vị diện, nhưng không biết ra sao.
“Chỗ này của ta a, không phải vị diện ma pháp cũng không phải vị diện tu chân, vị diện này, chính là thiên hạ của dị thú… Ta là một dị thú thượng cổ, Thôn Phệ thú!” Dã thú kia trả lời: “Nơi này có rất nhiều thứ tốt, đặc biệt là tài nguyên khoáng sản, mấy thứ này vô dụng với chúng ta, nhưng nhân loại các người rất thích.”
“Tài nguyên khoáng sán tạm thời ta không cần, ngươi có đạo cụ gì có thể công kích không?” Lục Vũ hỏi, hiện tại cho hắn một ít khoáng sản, dùng để làm gì? Đối với hắn hiện tại mà nói, còn không hữu dụng bằng một số ma hạch phong ấn ma pháp công kích và phòng ngự nữa. Bằng không, bán tài nguyên khoáng sản rồi đến Ma sư pháp công hội mua ma hạch.
Dã thú kia trầm mặc một chút, đột nhiên lại cong khóe miệng: “Chỗ của ngươi là cao cấp vị diện đúng không? Trong tay ngươi cũng không thiếu linh hạch? Như vậy đi, ta cho ngươi một trứng dị thú, chỉ cần ngươi nuôi lớn, thì lực công kích của nó rất mạnh!”
“Trứng dị thú? Là dị thú gì?”
“Đây chính là dị thú thượng cổ, Thôn Phệ thú!”
“Thôn Phệ thú?” Lục Vũ có chút không dám tin tưởng: “Ta nhớ rõ ngươi cũng là…”
“Đúng vậy, nó là con ta… Thôn Phệ thú mấy đời chỉ có một con, nếu xuất hiện hai con trong cùng một vị diện, tuyệt đối sẽ bởi vì thức ăn không đủ mà đánh nhau… Theo lý sau khi ta chết mới lưu lại đời sau, nhưng trước đó do ta thôn phệ quá nhiều, đột nhiên sinh ra một quả trứng, như vậy đi, ta sẽ đưa cho ngươi quả trứng này.” Thôn Phệ thú cười tủm tỉm mà mở miệng, con cháu của mình có thể an cư tại cao cấp vị diện, không phải rất tốt sao? Trước kia, những người đó đều sợ vị diện của mình không đủ thứ tốt cho con hắn thôn phệ, nên không ai muốn con của hắn, nhưng vị diện cao cấp, có lẽ sẽ có nhiều thứ tốt để cho con hắn thôn phệ nhỉ? Nhìn tình huống của Lục Vũ, ít nhất nơi đó cũng không thiếu linh thú.
Chuyện này là sao? Sinh sản vô tính hả? Trong lúc nhất thời Lục Vũ không kịp phản ứng, sau đó liền nhìn thấy khung thông báo đối phương yêu cầu giao dịch, sau khi hắn ấn nút chấp nhận, trong nháy mắt, trong tay liền xuất hiện một quả trứng.
Thôn Phệ thú kia có chút hoài niệm mà nhìn thoáng qua quả trứng trong tay Lục Vũ, lại nói: “Dị thú không giống với linh thú mà có thể ký kết khế ước với nhân loại, nhưng khi nó còn trong trứng, chỉ cần vận chuyển linh lực vào trong trứng, nó sẽ nhận định ngươi là mẹ của nó… Ta vẫn chưa vận chuyển linh lực cho nó, đến lúc đó ngươi cố gắng vận chuyển linh lực cho nó một phen, chờ đến khi nó phá xác, nó sẽ coi ngươi là mẹ.”
Mẹ… Lục Vũ bị cái xưng hô này 囧 một chút, nhưng Thôn Phệ thú, chỉ nghe tên đã có cảm giác rất cường đại… Lục Vũ nhìn quả trứng to lớn trong tay, có chút chần chờ, đột nhiên lại nghĩ đến một chuyện: “Hệ thống vị diện giao dịch có thể giao dịch vật sống sao?”
“Bởi vì nó còn chưa phá xác, ta lại chưa vận chuyển linh lực cho hắn, bởi vậy có thể tránh được hệ thống kiểm tra … Chẳng lẽ Hệ thống vị diện giao dịch có thể giao dịch trứng động vật sao?” Thôn Phệ thú mở miệng, nếu Lục Vũ còn không muốn, vậy quả trứng này…Vị diện của hắn, căn bản là không nuôi nổi con Thôn Phệ thú thứ hai…
“Đúng vậy…” Lục Vũ đột nhiên nghĩ đến, hình như Khương Đào cho hắn không ít trứng gà, mà quả trứng trong tay này, nó thoạt nhìn cũng chỉ là một quả trứng gà quý giá mà thôi.
“Ta cũng không muốn linh hạch của ngươi, chỉ cần lúc con ta phá xác ra ngươi cho nó ăn là được rồi! Thôn Phệ thú chúng ta là dị thú thượng cổ, một khi đến cực hạn, có thể thôn phệ cả một tinh cầu! Ngươi chỉ cần tìm một ít linh hạch linh thú cho nó ăn là được rồi, nó ăn càng nhiều, thì càng cường đại.”
“Thôn phệ cả một tinh cầu?” Lục Vũ hít một hơi khí lạnh, hiện tại hắn mới phát hiện, cái gọi là vị diện, đại khái chính là một tinh hệ, có thể nói là vô cùng lớn, nhưng nếu tên này có thể nuốt cả tinh cầu…
“Đúng vậy, Thôn Phệ thú là dị thú không có điểm cuối, tổ tiên của ta, có thể xuyên thấu vị diện mà thôn phệ Hằng tinh.” Thôn Phệ thú kia mở miệng lần nữa, khụ khụ, tuy rằng truyền thừa trong trí nhớ có chuyện này, nhưng hắn sống mấy ngàn năm, cũng không thể nuốt được một tình cầu … Chuyện này cũng không cần nói cho người khác biết đâu nhỉ.
“Ta sẽ chăm sóc nó thật tốt!” Lục Vũ mở miệng, dị thú cường đại như vậy, một vị diện chỉ nên có một con thôi, mà con trong tay của hắn, hắn sẽ cố gắng chăm sóc nó, có lẽ sau này sẽ trở thành trợ lực lớn nhất của hắn đi? Về phần đối phương có thể tính kế mình… Lục Vũ cảm thụ khí tức của quả trứng trong tay mình một chút, thở dài — khí tức của quả trứng này, thật sự là yếu đến sắp biến mất! Tên Thôn Phệ thú kia, muốn cho quả trứng này chết đói phải không?