Dị Thế Chi Thành Thần Lộ | Con Đường Trở Thành Thần

Chương 43: Vận may của lâm tái



Sau khi Lục Vũ cùng Lâm Tái bò lên trên mặt đất, liền nhìn thấy một nam ma pháp sư mặc bộ ma pháp bào hồng sắc (màu đỏ nha, chứ ko phải màu hường đâu:v), người này thoạt nhìn tuổi không còn nhỏ, lúc này đang bay lơ lửng giữa không trung, trên cao nhìn xuống Lục Vũ cùng Lâm Tái.

Chỉ có ma pháp sư thánh cấp trở lên, mới có thể bay lơ lửng giữa không trung, người trước mắt này, ít nhất là thánh cấp! Lâm Tái cùng Lục Vũ lập tức trở nên cung kính, nhưng không đợi bọn họ nói chuyện, Rammus lại đột nhiên mang theo Bizani xuất hiện ở trước mặt bọn họ, sau khi nhìn thấy ma pháp sư bay lơ lửng giữa không trung kia, bọn họ lập tức bái một cái thật sâu: “Pháp thần đại nhân!”

Pháp thần? Lục Vũ cùng Lâm Tái cũng bị kinh ngạc — đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy pháp thần! Hai người cũng lập tức đi lên vái chào: “Pháp thần đại nhân!”

Bizani cùng Rammus lại đây, nên hai pháp thánh của ma pháp nghiệp đoàn đương nhiên cũng lại đây, bọn họ vừa đứng lại, trên mặt liền lộ ra biểu tình vừa kinh hỉ vừa thất vọng: “Khải Tát đại nhân, ngài đã tới! Đáng tiếc chính là, con phượng hoàng kia đã bay đi rồi! Chúng ta dạo qua một vòng, cũng chỉ tìm được một ít vật nhỏ.”

“Phượng hoàng chạy, thì vẫn còn trứng phượng hoàng này? Tại sao các ngươi lại không tranh thủ?” Tên pháp thần Khải Tát kia bất mãn mà mở miệng, sau đó lại trừng về phía Lâm Tái.

Quả trứng trong tay Lâm Tái truyền đến năng lượng hỏa hệ cường đại, hắn là một ma pháp sư hỏa hệ nên cảm thụ rất rõ ràng!

“Trứng Phượng hoàng?” Mấy người kinh ngạc mà mở miệng, sau đó đồng loạt theo tầm mắt đối phương mà nhìn về phía Lâm Tái, ánh mắt đầu tiên, liền thấy được quả trứng phát ra khí tức cường đại kia trong tay Lâm Tái.

Trứng Phượng hoàng! Thật sự là trứng phượng hoàng! Nhưng không phải con phượng hoàng kia đã bay đi rồi sao? Tại sao trứng Phượng hoàng lại ở trong tay Lâm Tái?

Bị một đám cao thủ nhìn chằm chằm, Lâm Tái cũng có chút không được tự nhiên, bất quá nghĩ đến vừa mới ký kết khế ước, hắn lập tức bình thường trở lại: “Ta đã ký kết cộng sinh khế ước với trứng phượng hoàng rồi.”

“Tên phế vật này, ngươi lại ký kết cộng sinh khế ước với trứng phượng hoàng!” Pháp thần bay lơ lửng giữa không trung phẫn nộ mà mở miệng, hắn đã cảm giác được trên người Lâm Tái một tia năng lượng cũng không có, mà một người như vậy, dựa vào cái gì mà có được trứng phượng hoàng? Lại dựa vào cái gì mà dám ký kết cộng sinh khế ước với trứng phượng hoàng?

Người thường cho dù sống lâu một chút, cũng chỉ có trăm năm mà thôi, đến lúc đó, sợ là phượng hoàng vẫn không thể thành niên đi?

“Ta đã ký rồi, ngươi có thể làm gì nữa?” Vì sinh tồn, nên Lâm Tái vẫn luôn nhẫn nhục, nhưng hắn biết rõ, hiện tại mình đã chiếm được trứng phượng hoàng, nếu không cường ngạnh một chút… Có lẽ cả đời này mình cũng đừng nghĩ đến chuyện cường ngạnh!

Hơn nữa, lúc này Hughes đang bên cạnh hắn mà Hughes còn dám giả trang pháp thần, mẹ hắn có lẽ cũng đang núp trong bóng tối, làm sao hắn có thể khiến cho hai người này xem thường mình chứ?

“Ngươi cho rằng ngươi khế ước cùng phượng hoàng liền trở nên lợi hại? Phượng hoàng nếu không thành niên, cũng chỉ là thánh cấp mà thôi, hơn nữa ngươi là một cái trói buộc…” Khẩu khí của người nọ vô cùng không tốt, đột nhiên ném một hỏa cầu về phía Lâm Tái, may mắn, trước khi hỏa cầu đánh trúng Lâm Tái, đã bị bốn pháp thánh liên hợp cùng nhau ngăn chặn.

“Khải Tát đại nhân, xin bớt giận! Phượng hoàng tồn tại, đối với nhân loại chúng ta mà nói là vô cùng quan trọng.” Nữ pháp thánh của Ma pháp nghiệp đoàn kia vội vàng mở miệng, lúc mới bắt, nàng cũng rất xem trọng Elina, sau khi phượng hoàng bay đi, lại cho rằng tất cả mọi người công cóc, nhưng nàng không ngờ, Lâm Tái không có chút thu hút nào lại có được một quả trứng phượng hoàng còn thuận lợi ký kết cộng sinh khế ước!

Tính tình của Khải Tát rất tệ, nhưng hắn có thể tu luyện tới pháp thần, liền đủ để chứng minh hắn cũng không ngốc, lần này nhân loại nếu có thể bắt được trứng phượng hoàng, như vậy ma pháp nghiệp đoàn sẽ rất có lợi, duới tình huống như thế, cho dù không phải người của ma pháp nghiệp đoàn chiếm được trứng phượng hoàng, thì cũng biến người nọ thành nhân tài của bọn họ đi!

Lâm Tái cho dù là phế vật, nhưng hiện tại đã trở thành người ký khế ước với phượng hoàng, cho dù hắn khinh thường đối phương, cũng không thể ra tay với đối phương, dù sao nếu Lâm Tái chết, phượng hoàng cũng sẽ không còn! Hơn nữa, Tiểu Phượng hoàng không còn, nói không chừng con phượng hoàng thành niên kia sẽ đến trả thù!

“Hừ!” Khải Tát hừ lạnh một tiếng, không hề để ý tới Lâm Tái, mà xoay người bay về phía sào huyệt của phượng hoàng — hắn là hỏa hệ pháp thần, ở nơi đó, có lẽ có thể tìm thấy vật gì đó có lợi cho hắn!

Khải Tát rời đi, Lâm Tái cũng bị mọi người vây quanh, bốn pháp thánh kia, tất cả đều dùng ánh mắt bất khả tư nghị nhìn hắn, một lát sau, Bizani mới mở miệng hỏi: “Lâm Tái… Ngươi lấy được trứng phượng hoàng bằng cách nào?”

“Các ngươi nói cái trứng này hả, đây là sư phụ Hughes tặng cho ta.” Lâm Tái nở nụ cười, lộ ra hàng răng trắng, lại làm cho ánh mắt của bốn người kia, tất cả đều dừng ở trên người Lục Vũ.

Trường bào của Lục Vũ đã bị phá hỏng, thoạt nhìn có chút chật vật, mà thấy được chính là, trong tay của hắn cũng đang cầm một quả trứng…

Bốn pháp thánh vội vàng cảm ứng, lại bất đắc dĩ phát hiện, quả trứng trong tay Lục Vũ, có lẽ là con của trung cấp ma thú, tại sao sư phụ của hắn cho hắn trứng trung cấp ma thú mà lại cho Lâm Tái trứng phượng hoàng?

Bizani tự nhận là có chút quen thuộc với vị “Lục Vũ các hạ” kia, lập tức hỏi: “Lục Vũ các hạ đâu rồi? Tại sao hắn lại có được trứng phượng hoàng, tại sao cho Lâm Tái trứng phượng hoàng?”

“Sư phụ của ta đến đây rất sớm, đợi khi phượng hoàng sinh sản xong, hắn liền cướp đoạt trứng phượng hoàng, bất quá tình huống cụ thể ta cũng không rõ.” Lục Vũ mở miệng, “Về phần tại sao cho Lâm Tái trứng phượng hoàng, đó là vì ta quá mức phù hợp với quả trứng này.” Lục Vũ chỉ có thể mở mắt nói dối.

Ngay từ đầu khi hắn có được trứng Thôn Phệ thú, thì một tia khí tức cũng không có, sau đó hắn truyền linh lực vào mới bắt đầu sinh động hơn, khí tức bản thân, dĩ nhiên là giống với hắn như đúc.

Lục Vũ cảm thấy lời này không đủ sức thuyết phục, nhưng mấy vị pháp thánh đã tán thành. Mặc dù phượng hoàng rất tốt, nhưng ma thú hoàn toàn phù hợp với chủ nhân cũng rất hiếm, quả trứng ma thú trong tay Lục Vũ cũng không có ký kết khế ước cùng hắn nhưng đã nhất trí khí tức với hắn, sau này, có thể đây là con ma thú hợp tác với Lục Vũ tốt nhất! Hơn nữa, quả trứng này tuy rằng thoạt nhìn chỉ là trung cấp, nhưng có thể là thuộc loại cao cấp ma thú, nếu có thể lấy được một cọng lông phượng hoàng mà nói… “Sư phụ của ngươi, thu hoạch không chỉ là một quả trứng phượng hoàng này đi?”

“Hắn có cho ta một cọng lông phượng hoàng, là chuẩn bị cho ma thú của ta.” Lục Vũ trả lời, hiện tại trong tay hắn còn có không ít lông phượng hoàng!

“Trách không được… Phượng hoàng mặc dù sau khi trưởng thành có thể đạt tới thánh cấp, nhưng dù sao thời kì sinh trưởng quá dài, đối với nhân loại mà nói cũng không có lợi, mà trong ma thú tay ngươi, lại có thể cùng ngươi lớn dần.” Nhân loại cho dù đạt tới thần cấp, thì tuổi thọ vẫn kém hơn phượng hoàng, hơn nữa phượng hoàng rất cao ngạo, chưa chắc chịu nghe nhân loại chỉ đạo, so sánh ra, một con ma thú vô cùng phù hợp với bản thân, lại có thể thăng cấp đến thánh cấp, thì cũng không kém hơn phượng hoàng! Nữ pháp thánh của ma pháp nghiệp đoàn gật gật đầu mở miệng, sau đó hâm mộ mà nhìn Lâm Tái cùng Lục Vũ, hai người kia, ma thú trong tay đều khiến cho người khác nhịn không được mà hâm mộ: “Bất quá, không biết ta có vinh hạnh biết được tên sư phụ của ngươi không?”

“Hắn gọi là Lục Vũ.” Lục Vũ trả lời, “Chuyện của sư phụ, ta cũng không biết gì nhiều.”

Không hiểu biết sư phụ của mình, kết quả được sư phụ tặng một món quà giá trị… Đương nhiên, người may mắn nhất, tuyệt đối vẫn là Lâm Tái!

“Hughes, thay ta cám ơn sư phụ của ngươi.” Bizani hiền lành mà nhìn thoáng qua Lâm Tái, mở miệng. Hắn căn bản không biết Lâm Tái có được trứng phượng hoàng, nhưng hiện tại, cố tình trứng phượng hoàng lại bị Lâm Táichiếm được!

“Bizani đại nhân, tại sao các ngươi lại xuống đây vậy?” Lúc này Eno mới chịu đi theo vài pháp thánh xuống dưới, nhìn thấy một đám người vây quanh Lục Vũ cùng Lâm Tái, tò mò hỏi han.

“Là chuyện vui! Eno, Lâm Tái lấy được trứng phượng hoàng!” Bizani mở miệng, tuy hắn không thích Eno như Lâm Tái, nhưng dù sao cũng là con cháu của Cách Lâm, cho nên hắn cũng ký thác kỳ vọng rất cao đối với Eno.

“Lâm Tái, lấy được trứng phượng hoàng? Làm sao có thể?” Sắc mặt Eno vô cùng khó coi, trước đó hắn tiến nhập vào sào huyệt phượng hoàng, còn vô cùng may mắn mà nhặt được NỬA cọng lông phượng hoàng, cảm thấy thu hoạch lần này của mình không tệ, nhưng hắn không bao giờ ngờ được, Lâm Tái có thể lấy được trứng phượng hoàng!

Lâm Tái, tại sao chuyện gì cũng may mắn hơn hắn? (DO-ĂN-Ở nhé~~)

“Là sư phụ của Hughes cho… Lục Vũ các hạ nhất định là một vị pháp thần lánh đời thực lực cường đại, nếu có cơ hội, ta nhất định phải giáp mặt cám ơn hắn mới được.” Bizani lại nói, Rammus quan sát hắn, trong mắt tràn đầy không vui — hảo cảm hắn dành cho vị Lục Vũ các hạ kia lập tức biến mất không còn một mảnh. =))

Eno đã nghe nói về sư phụ Hughes, chủ nhân của Quán Ăn Ngon kia không đơn giản, nhưng bởi vì đối phương đối tốt với Lâm Tái, nên hắn không có ý nịnh bợ, hiện tại ngẫm lại, liền hối hận không kịp, nếu hắn có thể làm quen với đối phương, thì hiện giờ người có được trứng phượng hoàng, có phải biến thành hắn hay không? (không~~)

Trứng Phượng hoàng đã chiếm được, tuy tất cả mọi người không biết rốt cuộc là tại sao mà có được, nhưng mọi người cũng thu hoạch được không ít thứ tốt, cho nên, đến tối mọi người cùng nhau trở về thành Kerr.

Khi trở về, tốc độ rất nhanh, thần kinh buộc chặt một ngày, nên cũng có chút mệt mỏi.

Khải Tát là pháp thần, dĩ nhiên trở thành đầu lĩnh của ma pháp nghiệp đoàn, nhưng do hắn đến chậm nên không chiếm được gì cả, tính tình cũng không tốt, sau khi trở về thành Kerr, liền căn dặn Kha Đức Nhạc an bài phòng ngủ cho hắn, những người khác thấy thế, cũng không dám nói gì.

Người của ma pháp nghiệp đoàn đều nghỉ ngơi, nhưng Bizani Rammus bọn họ cũng không có nghỉ ngơi, mọi người cùng nhau tụ tập trong thư phòng của Kha Đức Nhạc, vẻ mặt kích động mà nhìn quả trứng phượng hoàng kia.

“Lâm Tái, ta chỉ biết, ngươi nhất định có thể làm được!” Kha Đức Nhạc cao hứng mà nhìn thoáng qua đứa con lớn nhất của mình, tuy Lâm Tái may mắn có được quả trứng này, nhưng vận khí tốt cũng là chuyện đáng ăn mừng mà phải không?

“Cha, tuy anh cả chiếm được trứng phượng hoàng, nhưng thời gian phượng hoàng trưởng thành quá dài …” Lina mở miệng, nàng quan sát sắc mặt của mọi người xong, liền thấy anh Eno rất tức giận, mà những cao cấp ma pháp sư  đứng về phía bọn họ, hiện tại cũng có chút hối hận.

Kha Đức Nhạc đương nhiên cũng biết điểm ấy: “Không sao, cho dù phượng hoàng không thể thành niên, nhưng cũng có thực lực thánh cấp.” Ít nhất cũng có thể bảo đảm con trai của mình bình an, không phải sao? Toàn thân phượng hoàng đều là bảo bối, nhưng phượng hoàng chết… Khi Phượng hoàng tử vong sẽ lập tức niết bàn!

“Cha, ý của ta là, chẳng lẽ không có cách giải trừ cộng sinh khế ước  sao? Anh Eno đã là trung cấp ma pháp sư …” Lina mở miệng lần nữa.

Kha Đức Nhạc biến sắc: “Hắn đã là trung cấp ma pháp sư, về sau tất nhiên có thể dựa vào năng lượng của mình để trở thành một cường giả, duới tình huống như thế, liên quan gì đến chuyện có trứng phượng hoàng hay không? Huống chi, cộng sinh khế ước vốn dĩ không có biện pháp giải trừ!”

“Cha, ta cáo lui trước.” Eno mở miệng, lập tức đứng dậy bỏ đi.

Sắc mặt Kha Đức Nhạc càng thêm khó coi, may mắn Lina xin lỗi rất nhanh, mới không khiến cho hắn càng thêm tức giận.

Thấy thế, Bizani cùng Rammus đều cáo từ, Kha Đức Nhạc cũng phất phất tay, cho phép Lina đi về, lúc Lina đi ra ngoài, Lâm Tái thấy rõ ràng đối phương vứt tới ánh mắt oán hận.

Lâm Tái làm mặt quỷ với Lục Vũ, biết rõ cha mình muốn hỏi hắn chuyện trứng phượng hoàng, chuyện này không dễ nói, nên hắn láy qua chuyện khác: “Cha, hôm nay ta gặp được một nữ nhân tóc vàng, nàng nói nàng là mẹ của ta, còn biết hai nốt ruồi son…” Về phần hắn cam đoan với mẹ… Được rồi, Kha Đức Nhạc đã nuôi hắn nhiều năm như vậy, không phải sao?

Kha Đức Nhạc lập tức ngây ngẩn cả người, ngơ ngác mà nhìn về phía Lâm Tái: “Ngươi nói cái gì?”

“Ta nói…”

“Ngươi thật sự nhìn thấy mẹ của ngươi? Nàng ở nơi nào?”

“Nàng nói nàng không muốn gặp ngươi…”

“Lâm Tái, Lâm Tái…” Kha Đức Nhạc đi vài vòng trong phòng, nhìn Lục Vũ vài lần, nghĩ đến nhờ Lục Vũ mà Lâm Tái có được trứng phượng hoàng, cũng không tiện đuổi đối phương đi, hắn do dự một lúc lâu mới nói với Lâm Tái: “Ngươi thật sự không biết nàng ở đâu sao? Vậy lần sau ngươi nhìn thấy nàng, liền nói cho nàng biết, ta đang chờ nàng.” Hắn cũng không tin nữ nhân kia có thể mắt mở trừng trừng mà nhìn hắn cưới nữ nhân khác! Dựa theo tính cách của đối phương, nhất định sẽ đánh mình te tua một trận đi?

Năm đó, hắn vốn là bất đắc dĩ tiếp nhận ngôi vị thành chủ sau khi anh trai qua đời, Bách Lệ là người yêu của anh trai hắn, hiện tại Eno đã trưởng thành, cũng đã đến lúc hắn giao lại chủ vị cho Eno rồi rời khỏi nhỉ?

Không, tạm thời không được, tâm tính Eno vẫn còn quá trẻ con … Nghĩ đến Eno vừa mới chạy ra đi, Kha Đức Nhạc lúc này liền nhíu mày.