Địa Ngục Lĩnh Chủ

Chương 17: Ma quỉ chi nữ



Vấn đề không tìm ra cách giải quyết liền tạm thời không giải quyết chính là tác phong của James, hắn trước hết cho người thu thập trên bờ biển long diên hương, bản thân mình thì đi vào ven biển trấn quảng trường .

Ở đây đâ lâm thời dựng lên chỗ nghỉ ngơi cho hắn, Baron đám người không muốn chủ nhân của mình ở cả đêm trên bờ biển chịu gió cát t·ra t·ấn

Đương nhiên với những cái kia nông nô, chút này gió cát cùng thức đêm có đáng chút gì, đều chỉ là trò vặt mà thôi

Một đêm qua đi, Khi James từ chỗ nghỉ ngơi ra lại bờ cát hắn thật không khỏi cảm thán sức mạnh của thức ăn với đám này lĩnh dân

Bất quá mới mười mấy tiếng, hơn trăm tấn thịt đã được xử lí, hong khô gần như hoàn tất . Cá voi nguyên bản còn nằm trên bờ cát nay đã chỉ còn là đống xương trắng bị vứt gọn một chỗ không ai hỏi đến

James còn đang nghĩ không biết có nên đem về để hầm canh uống hay không ? Nghĩ đi nghĩ lại liền từ bỏ cái này ý tưởng, cho người vùi lấp xương cá trên bờ biển . Cũng coi như cho cá kình hồn quy cố thổ .

Thanh lí hết thảy tro củi vào túi mang về sau, mọi người cũng dần lục tục ra khỏi bờ biển, ai về nhà nấy .

Một đêm thức trắng vất vả làm lĩnh dân không còn ai có chút nào tinh thần, từng người từng người lắc lư trái phải, lấy buôn chuyện cho qua mệt mỏi . Nhưng lời nói của bọn hắn không chút oán giận, ngược lại đối với bữa ăn sắp tới tràn ngập chờ mong

James từ sớm đã thông báo để mọi người về nhà ngủ bủ một chút, cháo sẽ đổi thành phát vào giờ trưa .

Cả lãnh địa sau một đêm hân hoan, buổi sáng ngày nay như lâm vào tĩnh lặng . Chỉ chốc chốc lại có tiếng trẻ con nô đùa cười cợt ở quảng trường trung tâm làm nhân khí của cuồng sa lĩnh không hoàn toàn biến mất

Ngồi trong phòng, nhìn trước mặt có đến bảy mươi cân long diên hương, viên to nhất có kích cỡ như cẳng chân vậy làm james không khỏi đau đầu .

Hắn vốn đã không còn muốn nghĩ đến chuyện này nhưng quả thực quá uất ức . Giống như ngươi có một trăm tỉ trong ngân hàng nhưng cửa hàng chỉ nhận tiền mặt một dạng .

Vò đầu bứt tai không có manh mối, lật sách ra xem lại không thể chú tâm vào . james cả buổi sáng cứ như người mất hồn không làm được chuyện gì ra dáng .

Đang lâm vào ngõ cụt hắn bỗng nghe được kẻng truyền thanh báo đến giờ phát cháo liền cầm theo áo khoác ra khỏi thư phòng .

Vừa đến quảng trường trung tâm lúc này đã đông nghịt người, James dù không có mang theo tùy tùng cũng rất nhanh bị nhận ra .

“Gặp qua lĩnh chủ đại nhân!”



“Gặp qua lĩnh chủ đại nhân!”

Lúc này cuồng sa lĩnh lĩnh dân tưng người từng người đều mặt mang vui sướng tụ tập ở quảng trường .

Trên tay họ không chỉ có cháo nóng mà còn có thịt cá sấy khô . Đã lâu không được ăn thịt làm bọn hắn lần này như ăn sơn hào hải vị một dạng

James nhẩm tính hôm qua thu được hơn bốn mươi tấn cá khô, đủ cho cư dân ăn một khoảng thời gian rất lâu . Như vậy sắp tới có thể yên tâm vào mùa vụ .

Thấy James hướng lên trên bục bước đến, vệ binh cùng dân binh liền hiểu ý bắt đầu giữ gìn trật tự chờ nghe James mệnh lệnh

“ Con dân của ta, các ngươi khỏe cả chứ ? “ James vẫy vẫy tay, làm đại gia yên lặng trở lại “ Ta là công tước James Napolis . Thời khắc này tập trung các ngươi ở tại đây chính là có chuyện muốn tuyên bố “

“ Như các ngươi cũng thấy, hôm qua có một đầu to lớn cá kình mắc cạn, đem đến cho chúng ta phong phú thịt cá, chúng ta hưởng lợi từ c·ái c·hết của nó cũng không thể đem nó quên đi . Ta quyết định đổi tên cho ven biển trấn thành cự kình trấn để các ngươi cùng con cháu sau này đều nhớ đến hôm nay, nhớ đến đầu này đáng thương mà vĩ đại cá kình “

Mọi người từng tiếng từng tiếng hoan hô .

James vốn còn đang định tiếp tục truyền ngôn thì ở dưới đã có một cái thanh âm lo lắng vang lên .

“ Đại nhân, cái kia ma quỷ chi nữ ngài bao giờ định giải quyết ? “ Người nói ra là một cái bà lão, lưng đã còng xuống, tay dắt một cái đứa bé .

Mọi người bỗng chốc không giữ được yên lặng, liền thi nhau xì xào .

“Thiêu c·hết nàng! Chính là cái này ma quỷ chi nữ sẽ mang đến tai họa ! Nàng nếu là bất tử, thực mau liền sẽ cho chúng ta mang đến t·ai n·ạn!”

“Đúng vậy, thiêu c·hết nàng! Làm lĩnh chủ đại nhân thiêu c·hết nàng!”

“ Không phải nói cá kình này là điềm lành sao “

“ Cái này do ông trời ban cho công tước đại nhân, sao lại nói là do ma quỷ chi nữ đưa đến “



James nhìn đám lĩnh dân lần nữa rơi vào hỗn loạn, không khỏi khều khều mi . Từ sau khi nhận ra giáo hội trò xiếc, hắn liền biết chín phần cái gì ma quỷ gì đó cũng là đám này giáo hội thả ra lời nói dối .

Không biết mục đích của bọn họ là gì, nhưng chắc chắn đám này nữ nhân không có liên quan gì đến ma quỷ, ngược lại cùng tự nhiên chi lực có liên quan khả năng lớn hơn .

Nhưng bây giờ hắn cần nhanh chóng ổn định đám dân này, rồi mới rừ từ tìm ra đáp án .

“ các ngươi yên tâm, ta sẽ lưu đày nang đến vô tận thảo nguyên . Sẽ không để nàng mang đến tai họa “ Chân tướng dù thế nào, giờ phút này hắn cũng chỉ có thể đóng vai đồng lõa với giáo hội “ Các ngươi mỗi người khi về lĩnh thêm một cân thịt cá, lấy làm bổ sung “

“ Hoan hô lĩnh chủ đại nhân “

“ Công tước đại nhân nhân từ “

Nghe đến hắn ban thưởng thịt cá sau đó, lĩnh dân lại vô tư dâng lên tán tụng . James vừa bước xuống vừa đưa tay vẫy chào .

Hắn đi đến đâu nông nô liền cúi rạp đến đấy như làn sóng người một dạng . Bọn hắn lúc này chỉ biết dùng mình sức lao động cùng quỳ gối làm cảm tạ vị này nhân từ lãnh chúa

Bước vào đến đại sảnh của lâu đài, đi cùng James còn có mấy vị trưởng trấn và quan chức quan trọng của lãnh địa .

James nhanh chóng ra lênh để Lucas về hoàn thành thức tỉnh hộ vệ dấu ấn, cái này hệ thống đã sớm có thông báo, chỉ trong ngày hôm nay có thể hoàn thành .

Sau đó phân phó Bahn cùng Baron đi làm việc theo những gì hắn nói trong sách dạy trồng lúa mì . Còn sa mạc trấn bên kia Trấn trưởng là Thomas cũng được lệnh nhanh chóng trở về trồng khoai tây . Kĩ thuật này hắn đã dạy bọn họ cần đưa vào nhanh tróng vun trồng

Còn hai người Adam và Dante vốn đang định cáo từ James để đi làm nhiệm vụ thì bất ngờ James gọi bọn họ ở lại

“ Adam, Dante . hai người nghe cho kĩ mệnh lệnh của ta .” James nghiêm trọng nói “ Các ngươi hai người đến cự kình thôn, đem cái kia ma quỷ chi nữ đi ra thảo nguyên . Đợi đến buổi tối thì đem nàng quay lại trong lâu đài “

“ Nhớ kĩ, làm việc phải hết sức bí mật, tuyệt đối không được để lộ cho người khác biết . Rõ chưa ?”

“ Đại nhân ngài muốn làm gì ? “ Dante sững sờ



“ Đại nhân, dù ma quỷ chi nữ thức tỉnh sau đó sẽ rất xinh đẹp, nhưng là mầm tai họa . Ngài muốn tìm nữ nhân, ở cự kình thôn vẫn là có vài cô nương, không thể hành động bừa bãi “ Adam một bên phụ họa

“ Ngươi ăn nói hàm hồ cái gì “ James đánh vào đầu Adam nghe bốp một tiếng, Adam liền che lại mình đầu . Dù đánh không đau nhưng là thực sợ “ Ta làm tự có nguyên nhân, không phải ngươi tưởng những cái đó “

Nói rồi hắn mang hai quyển sách được hệ thống ban thưởng ra đưa cho Dante . Vốn đã muốn hôm qua đưa ra, nhưng lu bù nhiều việc liền đem quên mất .

“ Ngươi trên đường đi đem quyển này sơ chương đọc hết liền sẽ hiểu lí do “ James ôn tồn nói “ Còn cái này một quyển, ngươi cũng xem xuống, ngày sau dùng để huấn luyện binh sĩ “

Dante nhận hai quyển sách cũng có chút yên tâm . Cái này chứng tỏ quả thật james là có mục đích mới đem ma quỷ chi nữ thu vào lâu đài, chứ không phải như Adam nghĩ vì háo sắc

Hai người nhận sách về sau liền nhanh chóng lên đường . Cần biết từ đây đi vào thảo nguyên chính là không gần dùng xe ngựa cũng phải mất hai tiếng hơn mới tới .

Còn lại một mình James phân phó trong lâu đài hầu gái đem từ thư phòng long diên hương ra chỗ có năng phơi lên, dù chưa có cách nào chế tạo nhưng cũng cần làm nguyên liệu thôi trước đã .

Còn bản thân hắn mang theo ba tên kị sĩ đi bộ ra ngoài, bắt đầu tuần sát lãnh địa .

Nha dân chính bây giờ bắt đầu bước vào vụ mùa bận đến túi bụi, dân cư đa phần đều đi làm đồng, thu gom phân bón . Hắn muốn nghe kiến nghị của nông nô từ dân chính ti mấy ngày liền chỉ có tán tụng

Cái nay nghe một chút thì rất sướng tai, nhưng không giúp gì cho thực tế lãnh địa . Báo hại hắn phải ra ngoài xem xét dân tình

Hắn lướt qua hết thảy đường phố nhìn thấy cư dân đã không còn như ngày đầu tiên đến đây, c·hết lặng, ủ rũ, vật vờ như những bóng ma nữa thì tromg lòng mừng vui khó tả .

Một cảm giác thành tựu lan khắp toàn thân làm James bước đi bất giác nhanh hơn nhiều .

Nhưng bỗng hắn chú ý quan sát thấy có gì đó không đúng . Mọi người trong trấn hầu như đều có dấu hiệu đau khớp, di chuyển khó khăn

Hắn gọi một cái người bên đường lại . Bỏ qua quỳ xuống chào hỏi, James nhanh chóng bảo người này ngửa cổ lên cho mình nhìn .

Hắn tìm thêm vài người nữa thấy mọi người đều hoặc nặng hoặc nhẹ bắt đầu xuất hiện triệu chứng bướu cổ

Chuyện này ở hiện đại đã là vô cùng ít gặp rồi . Hắn từng đến rất nhiều vùng khó khăn ở địa cầu làm nghiên cứu lịch sử, chí có mấy chỗ Châu Phi bên kia thường xuyên xuất hiện loại tình trạng này .

Nguyên nhân hết thảy chỉ có một : Thiếu iot