Bên trên danh sách đề ra hơn một ngàn con bò, sáu trăm con cừu, ba trăm con lợn, gà, vịt số lượng là một ngàn con . Tất cả đến nơi đều phải đảm bảo sức khỏe . Phân kì giao hàng theo bốn tháng . Tiền được thanh toán theo tỉ lệ 30-20-10-20
Kane đọc qua một lượt, cái này danh sách viết vô cùng tỉ mỉ, thời gian giao hàng, tiền cọc, chất lượng gia súc, cái này làm Kane bất ngờ vô cùng .
Hắn dám chắc sau lưng vị này trẻ tuổi công tước phải có một cái năng lực giao thương cực cường quân sư làm chèo chống . Nếu không quý tộc căn bản không thể có năng lực làm ra được bản này danh sách .
Ái ngại nhìn James hồi lâu, Kane vẫn không biết nói sao. Bàn chuyện buôn bán với người ngoài nghề xưa nay không phải tác phong của hắn . Nhưng hắn không dám vuốt mặt vị này quý tộc . Dù sao cũng đang trên lãnh địa của người ta
“ Sao vậy Kane tiên sinh, danh sách của ta có gì không hợp sao ?” Vừa uống trà James vừa thong thả cất tiếng
“ công tước đại nhân, ngài có thể gọi thương quan của ngài lên để chúng ta cùng bàn bạc chi tiết hơn không ? Ta e những thứ này cần rất nhiều tính toán, có sai xót sẽ không tốt “
Kane coi rằng mình đã nói năng rất khéo, vừa muốn gặp mặt cái kia thương nhân quân sư, vừa không làm James mất mặt .
“ Nhầm lãn sao ? Cái này sau đó ta sẽ cho người kiểm tra lại . Trong lãnh địa tài chính đều do ta đích thân xem xét, ngươi có vấn đề gì cứ nói .” James cười cười .
Hắn sao có thể không biết ý tứ của Kane, chính là thấy hắn không có bộ dạng là biết chuyện trao đổi mua bán, sẽ mù ép giá . Bàn qua bàn lại với một cái không hiểu về thị trường chính là cực độ ngu ngốc . Nhưng James không nói thẳng ra mà thuận theo ý Kane để hắn nói chuyện . Dù sao người ta cũng là muốn nhanh chóng được việc, lại đã cấp cho mình mặt mũi .
Xé da mặt, quát tháo “ ngươi coi thường ta “ thể hiện vả mặt cái gì, đều chỉ là hành vi của bọn nhược trí . James đang bàn chuyện làm ăn chứ không phải đến tìm uy phong
Biết được trong lãnh địa tài chính là James trực tiếp quản lí, Kane cũng không còn cách nào đành báo ra giá dự kiến, mong cái này quý tộc không phải ngu ngốc như cái tên Nate kia, mỗi lần mình báo giá chính là loạn ép giá cả . Không biết có phải hắn nghĩ thương nhân ăn chin thành tiền hàng không mà lần nào cũng muốn bản thân giảm giá đến năm, sáu phần .
Trái với lo lắng của Kane, James tỏ ra rất là thành thạo . Hắn đều không có tiến hành mặc cả, chỉ yêu cầu chất lượng của gia súc phải đảm bảo, không được có bệnh, không được trà trộn hàng xấu, không được cho vào gia súc già yếu . . .
Kane vỗ ngực cam đoan, hắn sẽ giao đến gia súc vừa ý James mới lấy thêm tiền hàng, James có thể kiểm tra rồi mới thanh toán phần tiếp theo .
Cả hai đạt được yêu cầu của mình đều vui vẻ nâng chén trà lên cạn . Đơn sinh ý đầu tiên của tân cuồng sa lĩnh cứ thế được đàm phán xong .
James không định tìm Kane để bán ra nước hoa, tiềm lực của hắn quá mỏng, chỉ là thương nhân của một cái tước sĩ, căn bản sẽ không thể bán được một thứ như vậy .
“ Ngươi bán muối cho cuồng sa lĩnh là từ đâu lấy tới đây vậy “ James tò mò
“ Không biết ngài là muốn . . . ? “
“ À! Ta nghe nói ngươi bán muối và lương thực đặc biệt tốt, không giống Colin bên kia ném loạn vào cát sỏi, nên ta muốn biết vậy thôi, nếu là bí mật kinh thương xem như ta thất lễ rồi !”
“ Cũng không lấy gì làm bí mật, tiểu nhân phát hiện một cái tiểu hình mỏ muối, cùng với mấy cái khác thương nhân khai thác . Chỉ là . . .” Kane đột nhiên ấp úng .
“ Kane tiên sinh hình như có điều khó nói ? “
“ Chính là gần đây Colin nam tước đã phát hiện ra bọn ta bán muối, ngài ấy đã ra lệnh cho Nate tước sĩ trưng thu mỏ muối của chúng ta . Ngài cũng biết thương nhân tự do chúng ta nếu bị trưng thu chính là sẽ không có ai bảo vệ, nên . . .” Nói đến đây Kane không còn nói tiếp
“ Không phải ngươi là thương nhân được Nate bảo hộ sao ? Nate đâu phải phong thần của Colin, sao Colin có thể ra lệnh cho hắn được ? “
“ Ngài chắc có nghe chuyện truyền nhau rằng nam tước Colin chính là công tước Betic con riêng chứ ? Truyền ngôn này chính là sự thật . Công tước Betic chính là phong quân của phong quân của tước sĩ Nate . Nam tước Colin còn rất được sủng ái, ngài Nate tước vị chỉ là cái nho nhỏ tước sĩ, tự nhiên không dám trái lệnh “
“ Vả lại thương nhân được ngài ấy bảo hộ là cái người khác . Ta tài lực có hạn, buôn bán lại quá rập khuôn, không thể tối đa hóa lợi ích cho lãnh địa nên không có được vinh dự ấy “
Lời nói của Kane làm James rơi vào trầm ngâm . Dù nói “ Bồi thần của bồi thần không phải bồi thần của ta “ cái câu nói này là đúng . Nhưng cấp trên của cấp trên có thể không là cấp trên sao ? câu trả lời quả quyết là không thể .
Kane chính là bị điểm này bắt chẹt nên mới không thể không dâng lên mỏ muối của mình . Hệ thống độc quyền quý tộc, độc chiếm tư liệu sản xuất điển hình . Chuyện như vậy luôn luôn diễn ra khi nền sản xuất chủ yếu phục thuộc là tư liệu thô sơ .
“ Kane tiên sinh, ta muốn hỏi một chút, ngươi biết Tedy tước sĩ không ?” sự kiện cái này chó hoang đến thu trộm thuế của mình hắn vẫn còn nhớ rõ
“ Tedy tước sĩ sao? Cái này chính là dân chính quan của Colin nam tước, hắn được phong tước sĩ nhưng không có lãnh địa, làm việc trực tiếp ở lãnh địa của nam tước “
Thì ra là thế, Colin cái tên trời đánh thánh vật này vậy mà dám ăn hai đầu, chân trước đến thu thuế triều đình, chân sau đến thu trộm thuế tư . Cái kia tước sĩ bất quá cũng chỉ là tên dân chính quan, hắn lấy đâu ra lá gan này chứ .
Đoạt người tiền tài như g·iết người phụ mẫu, tên này trước thì cấm lĩnh dân của hắn đi đến mua muối, sau lại phái người thu trộm thuế . Thù mới hận cũ coi như lần này ta tính chung một lượt với ngươi vậy . James rất tự nhiên ghi thù Colin dù rằng mọi việc Colin làm đều là khi cuồng sa lĩnh chưa có tân lĩnh chủ .
Quay về phía Kane, James hắng giọng :
“ Kane, ta bây giờ có một cái vụ làm ăn lớn muốn bàn với ngươi . “
“ Xin nghe đại nhân nói “ Kane bỗng nhướng mày, vị này công tước lại muốn mua gì nữa sao ?
“ Ta muốn bán muối cho ngươi, số lượng không hạn định, chất lượng đảm bảo tốt, so với ngươi khai thác trong mỏ còn tốt hơn . Ngươi muốn mua sao ? “
Kane trợn trừng mắt . Hắn vừa nghe được cái gì ? Cuồng sa lĩnh có mỏ muối ? trước đây chưa từng nghe nói đến nơi này có một toàn như vậy mỏ .
“ Đại nhân đừng đùa ta, cả tây cảnh đều biết mỏ muối đều nằm trong tay Betic công tước . Ngài nói như vậy tuyệt không vui chút nào !”
“ Ta không nói chơi đâu “ James vỗ tay, Lucas hiểu ý liền phái vệ binh bê một cái tải muối lớn vừa chuyển từ Tây trấn bên kia về .
Vệ binh đặt bao tải xuống có chút không cẩn thận làm miệng bao có chút bục ra, Kane ghé mắt vào nhìn thì chỉ thấy một màu trắng mịn . Chấm một chút vào miệng, vị mặn lan tỏa khắp nơi đầu lưỡi, vị mặn này so với muối trong mỏ còn hơn một chút, làm hắn thoáng rùng mình !
Vậy mà thật có, cuồng sa lĩnh thực sự có muối !
“ Đại nhân . . . cái này . . .Ngài thật sự muốn bán cho ta sao ?”
“ Đúng thế ! Giá cả ta tìm hiểu hiện nay Colin bán muối cho thương nhân là một ngân tệ một bao năm cân vậy ta bán cho ngươi giá rẻ một nửa một ngân tệ bảy cân . Thế nào ? “
Kane phút chốc cuống lên, rẻ như vậy ? hắn trước đó bán túi chỉ hơn ba lạng đã có giá bảy cái đồng tệ . Vậy bây giờ một bao hắn nếu bán đi sẽ có lãi gần sáu mươi cái đồng tệ, trừ đi các chi phí khác thì một bao lãi bốn mươi đồng tệ là chuyện trong tầm tay .
“ Vậy ngài có yêu cầu gì sao ? “ hắn mới không tin James đơn giản là muốn ưu đãi bán muối cho hắn . Cái này mỏ không thua gì vàng, muốn bán rẻ tất nhiên có yêu cầu .
“ Tốt! ta thích nhất nói chuyện với người thông minh ! “ James cười ra hiệu cho hầu gái châm nước trà “ ta muốn ngươi cùng các đồng bạn của ngươi thành lập thương lộ thường xuyên đến cuồng sa lĩnh buôn bán “
“ Có gì khó khăn sao ? “
“ Không giấu gì ngài, cuồng sa lĩnh là cái nơi mang tiếng xấu, vứt bỏ danh tiếng không nói, đân cư ở đây thực sự là quá nghèo, không có cái gì ngoài mấy thứ đồ trong rừng có thể đem ra bán được . Ta đến đây cũng là vì thực không muốn nhìn bọ họ tươi sống c·hết đói mà thôi, cái khác đồng bạn sợ là không ai nguyện ý đến “
“ Ha Ha Ha ! “ James cười to “ chuyện này ngươi khỏi lo, ta dám cam đoan, lần sau ngươi đến đây giao gia súc, nơi này sẽ đầy rẫy thứ ngươi muốn mua . Không chỉ có muối, sẽ còn rất nhiều thứ khác nữa . “
“ Ngài nói thật sao ? “
“ Ta dám lấy danh dự nhà Napolis ra để đảm bảo “
Kane đắn đo hồi lâu, khai trương một cái mới điểm thương mại hiển nhiên chính là một cái cơ hội tốt, hắn có thể từ đây thu được tài phú, nhân mạch cùng với thi trường . James nếu đã dám đem danh dự ra để đảm bảo thì hắn cũng không có cớ gì để thoái thác nữa .
Đúc kết một câu ngắn gọn : Một cái thương nhân không dám mạo hiểm, là một cái không xức chức thương nhân !
“ Đại nhân, nếu ngài đã nói như vậy . Ta đồng ý . Lần sau mang gia súc tới, ta sẽ dẫn theo một vài đồng bạn “
“ Được! Vậy hãy nâng chén, chúc mừng lần đầu tiên hợp tác của chúng ta “ James cao hứng cùng Kane chạm li . Cả hai đều vì ý nghĩ riêng của mình mà thực lòng vui mừng !