Địa Ngục Lĩnh Chủ

Chương 4: sơ hiện hùng tâm



Baron cuống lên . Ai không biết cái kia nơi xui xẻo chính là có vào mà không có ra .Nghe nói chủ nơi đó đến nay đã có gần mười người đều không có kết cục tốt . Chủ nhân nhà mình dến đó chính là đi vào trong nguy hiểm .

" Đại nhân, chúng ta phải làm sao bây giờ . Nơi đó nguy hiểm trùng trùng, tiến đến không khác nào đi vào chỗ c·hết "

" Ta biết, nhưng lệnh của bệ hạ chúng ta không thể làm trái . Hắn ban cho chúng ta lãnh địa chính là muốn bịt miệng mọi người mà thôi . Rốt cuộc thì cha ta đã cứu hắn một mạng "

James đứng dậy quay người nhìn bích họa lão công tước treo sau lưng mình . Trong trí nhớ của James phụ thân là cái người nghiêm khắc nhưng rất yêu thương con cái, dù cho James bất tranh khí đến mức nổi danh cả vương đô, hắn ngoài thường xuyên răn dạy cũng chưa từng ghét bỏ . Vẫn còn nhớ một lần James đánh con của một tử tước trong thành, chính là dù hắn chiếm lí nhưng người ta là sủng thần của hoàng đế, nhà Napolis lại đã xuống dốc. tử tước vốn là không chịu thua nhất quyết bắt James phải chịu tội, chính là phụ thân không lùi một bước dọa lui nhà tử tước kia mới xong chuyện .

Hắn đi tham gia c·hiến t·ranh cũng là vì gia tộc, nếu ở trên trời hắn biết nhà mình bị đẩy đến cái chỗ kia, liệu sẽ có suy nghĩ gì?

" Vậy giờ chúng ta phải làm sao ? theo tiểu nhân thấy, hay là bán đi cái kia lãnh địa, ở lại vương đô đi "

" Không thể " James từ chối thẳng thừng " Chuyện này ta thấy có kì quặc, e là c·ái c·hết của phụ thân không đơn giản . Bệ hạ ban thưởng cái lãnh địa này nếu không nhận rất có thể cả nhà chúng ta sẽ phải gặp nguy hiểm "

Cái này ngược lại không phải hắn nói bừa . Từ lúc trở về nhớ lại hắn luôn cảm thấy lão công tước c·ái c·hết có phần quá mức trùng hợp . Hơn nữa cả một đoàn kị sĩ hơn trăm người lại không một ai trở về .Thái độ lúc ban thưởng của hoàng đế càng làm hắn hoài nghi . Lúc đó hắn thấy hoàng đế chính là chán ghét, nôn nóng cùng bất mãn . Không kịp chờ đợi muốn đuổi hắn đi để cùng các quý tộc khác thương nghị . Theo lẽ thường dù mình có ra sao thì phụ thân mình cũng đã cứu hắn một mạng, chuyện này toàn quân đều biết . Nếu hắn keo kiệt, muốn là qua loa ban thưởng liền cũng không nhất định phải đẩy mình đến cái nơi nguy hiểm kia cho hắn mấy ngàn đồng vàng, mấy cô gái, mấy cửa hiệu, thứ nào cũng so với một khối nguy hiểm lãnh địa vừa dễ dàng vừa hợp lí hơn . Tất cả cộng lại làm James kết luận : chắc chắn bắc thượng c·hiến t·ranh, c·ái c·hết của phụ thân có uẩn khúc . Mà cái này uẩn khúc liên quan trực tiếp với hoàng thất .

Đem sự việc này nói cho Baron, lão quản gia liền kinh ngạc không thôi . Ngược lại hắn kinh ngạc không phải vì tin bắc thượng chi chiến lão công tước chiến tử có vấn đề gì . Hắn bất ngờ vì James lần đầu có thể suy luận một cách hợp lí như vậy . Nếu là James thường ngày không thể nào nói năng nghiêm túc quá ba câu chứ đừng nói là suy luận cái gì .

" Nhưng đại nhân nếu vậy chúng ta phải làm sao ?"

" Trước hết ngươi tập hợp toàn bộ người làm trong nhà lại kể cả kị sĩ đoàn ta sẽ đem chuyện này nói ra . AI muốn rời đi ta sẽ cho phép họ ngươi phụ trách ghi lại danh sách rồi sau đó mỗi người cho 30 đồng tệ coi như hỗ trợ họ tìm việc mới " James phân phó " còn những ai muốn theo ta cùng đi ..."



" Họ thì sao đại nhân ?"

Đang lúc Baron nghĩ James sẽ đem cái gì ra hứa hẹn thì bất ngờ hắn lạnh mặt nói :

" Với những ai nguyện ý đi cùng chúng ta, ngươi đi kiểm tra lại xuất thân của người đó . Từ nay bí mật giá·m s·át những kẻ đó cho ta . " Đối diện với Baron còn đang ngơ ngác James nói tiếp :" Tây cảnh không phải nơi đơn giản, kẻ sẵn lòng đến đó ngoài là người trung thành với gia tộc Napolis ra còn lại thì chính là người có dã tâm khác . Nếu trung thành với ta, tất nhiên là tốt nhất . Nếu không thì ..."

Đến đây James quay mặt đi không nói tiếp . Baron cũng đã minh bạch gia tộc hiện nay ẩn hiện nguy cơ không thể không phòng hạng đạo chích sẽ có hành động gì đó khác lạ

" ngay ngày mai ngươi cùng vài người tin cậy được liên lạc đem ngôi dinh thự này bán đi, rẻ một chút không có vấn đề, trước đó đã có mấy người hỏi mua lại rồi . Ta đã xem thu chi trong nhà, tài chính của chúng ta còn khoảng hơn ngàn kim tệ, căn trang viên này vội vàng đem bán thì dù bị ép giá có lẽ cũng được thêm hai ba ngàn kim tệ nữa . Sau đó ngươi đi mua cho ta lương thực, hạt giống hai thứ này . Nhất định phải đảm bảo chất lượng, đường từ đây đến cuồng sa lĩnh không thể bị hỏng hóc gì được . Hạn ngươi trong hai ngày làm xong những việc này "

Baron cung kính cúi người nhận mệnh rồi lui ra . Sắp ra đến cửa ông lại nghe thấy tiếng của James :" Quản gia Baron "

Lão quản gia xoay người lại đối diện với vị Công tước trẻ tuổi

" Nếu ngươi muốn rời khỏi nhà Napolis, ta cũng sẽ không làm khó ngươi, thù lao của ngươi ta sẽ cho 30 đồng ngân tệ, đủ để ngươi sống ở vương đô tìm công việc khác "

Nghe đến đây trên gương mặt già nua bỗng gạt ra hai giọt lệ :" Đại nhân chê tôi già yếu hay là không tin tưởng lòng trung thành của ta ?"



James vội vàng giải thích :" không, sao ta có thể không tin ông . Trong cả tòa dinh thự này, ngoài Lucia ra ta chỉ tin tưởng được mình ông . Lucia hiện đang chu du lịch quốc không kịp trở về chỉ có ông là người nhà của ta . Đường đi đến Cuồng Sa Lĩnh xa xôi cách trở, đường đi khó khăn mà ông lại đã có tuổi, ta sợ sức khỏe ông không chịu nổi . Ta đi chuyến này lành dữ chưa biết, nếu có chuyện gì thì nhờ ông chăm sóc Lucia "

" Công tước đại nhân, ta đã là quản gia cho nhà Napolis đã ba đời rồi . Ta nguyện trung thành với gia tộc Napolis đến khi trở về với sự ôm ấp của thần minh . Ngài đi đâu ta sẽ theo đó nhất định không bao giờ phản bội " Baron thần hình già nua lập tức quỳ một chân hành lễ thề trung thành với James

Nếu là trước đó hắn vẫn sẽ làm theo lời James, nhưng trong lòng kì thực là luôn xem thường vị này trẻ tuổi công tước, coi hắn vẫn là cái phế vật con trưởng . Nhưng chỉ mấy câu nói như vậy thôi sự quyết đoán óc suy luận, khả năng quan sát của James càng làm Baron cảm thấy đã vượt qua lão công tước . Chính chuyện này làm hắn triệt để đầu nhập vào cam tâm làm thuộc hạ của thanh niên trước mặt .

James thấy ý lão đã quyết liền không còn tiếp tục ngăn cản . Hắn tiến đến đưa hai tay nắm chặt Baron đỡ dậy " Được vậy ngươi hãy đi cùng ta, đến cuồng sa lĩnh gây dựng lại vinh quang của nhà Napolis "

Baron cao hứng bừng bừng đi ra khỏi phòng liền chạy đi sắp xếp những gì James đã phân phó .

Nhìn thấy quản gia đi rồi . ánh mắt James liền thay đổi . Lắng nghe tiếng giày nện trên nền đá trắng đi xa dần hắn cũng chìm vào suy nghĩ về biểu hiện vừa rồi của Baron . Không phải hắn không tin quản gia của mình . Nhưng nếu những suy nghĩ của hắn là đúng thì chuyện nhà Napolis đang đối mặt không phải bình thường . Đâu đâu cũng có thể là kẻ âm thầm tác động dẫn đến c·ái c·hết của cha hắn .

Bây giờ, hắn đã quyết định sẽ đến đất phong, chỉ trong mấy ngày này có ngưu quỷ xà thần hay không rất nhanh sẽ biết được thôi .

Tối đó James liền đem chuyện mình sẽ đi đến cuồng sa lĩnh nói cho hết thảy người làm cùng biết . Cũng cùng với đó đem tiền lượng tiền đã hứa đem ra .

Nhưng ngoài hắn dự liệu ngoài mấy tên kị sĩ ra, hết thảy đều không muốn đi theo .

Cái này ngược lại mới hợp lí. Kị sĩ ở cái thế giới này là cái nghề nghiệp đặc thù, nếu ngươi bỏ phong quân mà đi liền sẽ không còn ai dám tuyển ngươi nữa. Những cái này kị sĩ đều là lão công tước bồi dưỡng đã lâu, đều sẽ không từ bỏ chủ nhân mình . Còn những người khác đều chỉ là người làm công bình thường, bọn hắn đi đâu cũng sẽ có người thu nhận . Căn bản không cần mạo hiểm theo hắn đi đến cái nơi xa xôi lại nguy hiểm kia .

James vốn dĩ sẽ không đi nghi ngờ đám kia kị sĩ có gian tế . Gian tế một cái công việc này thường đem sắp xếp ở chỗ có thể đi lại khắp nơi, dò la tin tức . Kị sĩ đoàn thì hoàn toàn ngược lại, thường sẽ chỉ có huấn luyện cùng phái ra canh ở cửa lớn . Phương pháp huấn luyện kị sĩ của nhà Napolis cũng là loại nát đường cái đều có, sắp xếp gian tế ở đây vừa không tiếp cận được chủ nhân vừa không dò la được tin tức, căn bản là sẽ không có ai đi sắp xếp .



Ngươi nhìn đông phương cẩm y vệ của lão bát, tây phương cảnh sát ngầm của Peter đại đế đều sẽ phái người ta đi làm người làm của quý tộc mà không phải trong tư binh của bọn họ cũng là cái đạo lí này .

Như vậy cũng tốt, hắn bớt đi được một nỗi lo . Bây giờ hắn chỉ cần tập trung vào chuẩn bị vật tư xuất phát . Ngoài lương thực và hạt giống còn lại hết thảy đều phải lấy gọn nhẹ làm chủ .

Nói làm liền làm . Liền trong hai ngày hắn sai người rao bán trang viên cùng hết thảy còn lại tại vương đô tài sản . Hết thảy khởi đông tài chính thêm vào được hơn ba ngàn đồng kim tệ so trong tưởng tượng của hắn còn thấp hơn một chút .

" Đáng c·hết cái kia Larov tước sĩ, hắn biết nhà chúng ta cần phải lên đường liền liều mạng ép giá " Baron một mặt phẫn hận nhìn từng chồng kim tệ được xếp vào rương rồi chất vào hành lí .

" Đây cũng đã là việc trong dự tính, chúng ta muốn nhanh chóng bán ra dinh thự đoán chừng cả vương đô đều biết, dù sao viêc ta được phong đến cuồng sa lĩnh làm lĩnh chủ cũng đã không còn là cái gì bí mật . Bọn hắn không ép giá ngược lại ta sẽ cảm thấy có vấn đề "

" nhưng mà ..."

" Được rồi không để ý mấy thứ này . Chuyện ta bảo ngươi làm đã xong rồi sao . "

" Quả thật đã xong lương thực mười lăm xe hạt giống ba xe . Chủng loại đều theo ngài sắp xếp, một nửa đã cải trang thành xe chở đồ đạc ."

" Tốt ! xe lương thực và hạt giống này chính là căn cơ phát triển của chúng ta, không thể để xảy ra chuyện gì " James quay mặt nhìn mấy tên kị sĩ đang bê đồ " hạt giống rau củ gì đó còn có thể đến các thành trấn gần cuồng sa lĩnh để mua, không chắc sẽ có khó khăn, nhưng nếu lúa mì, lúa mạch không có hạt giống tốt chúng ta sẽ giống như bị người khác nắm lấy cổ họng muốn xoay sở là không thể nào "

" Ngài nói rất đúng thưa chủ nhân " Baron cung kính đáp lời

James trầm ngâm mọi chuyện diễn ra bình thường, vốn là hắn còn đang nghi ngờ liệu có phải mình thần hồn nát thần tính, quá tin tưởng vào suy luận của mình không, thì chính vào lúc yên bình lại có việc xảy ra làm hắn không khỏi phập phồng lo sợ .