Bắt đầu từ tối hôm trước, toàn bộ Khương phủ đều bận rộn lên. Trong khoảng thời gian này Khương Lê vốn không có tiếng tăm gì, càng thuận theo tự nhiên bị vứt ra sau đầu. Thậm chí sáng hôm sau, người trong phòng bếp cũng không nhớ tới phải đưa đồ ăn đến Phương Phỉ uyển cho Khương Lê.
Đồng Nhi tự mình đi phòng bếp chỉ tìm được chút điểm tâm còn dư lại, vừa đưa cho Khương Lê vừa căm giận nói: “Chẳng qua chỉ là một cái lễ cập kê, đều là Khương gia tiểu thư chân chính, nặng bên này nhẹ bên kia đến nước này, cũng thật sự quá đáng!”
Khương Lê cầm lấy một cái bánh hạt dẻ cắn một miếng, vừa trấn an nàng ấy: “Vốn dĩ Khương Ấu Dao là hòn ngọc quý trên tay đại phòng, lễ cập kê cũng là chuyện lớn, ngày này có rất nhiều quý nhân lui tới, đương nhiên không thể chậm trễ.”
“Cô nương, nghe ngài nói chuyện, không biết còn tưởng rằng ngài là người ngoài đó.” Đồng Nhi nói: “Bản thân ngài không cảm thấy, nhưng nô tỳ thấy không đáng cho ngài.” Lại nói: “Hạ nhân của Phương Phỉ uyển này, ngoài mấy kẻ còn đang quét tước ở bên ngoài ra, một người cũng không có. Nói đến cùng Vân Song cũng chỉ là đứa nha hoàn, suốt ngày động một chút thì xụ mặt cho người ta xem, làm như tiểu thư gì đó. Hương Xảo kia cũng thế, lấy của ngài nhiều trang sức như vậy, hôm nay bóng người cũng không thấy. Có lẽ lại đi đến phía bên Quý thị tranh công rồi, hừ, thật là bạch nhãn lang không thể nuôi quen!” Đồng Nhi sớm đã chất chứa oán hận với Hương Xảo và Vân Song, hôm nay rốt cuộc không nhịn được, một hơi nói cho thống khoái. “Hương Xảo vốn dĩ chính là người của Quý thị, mấy ngày nay ở trước mặt ta nịnh bợ lấy lòng, cũng chính là vì bạc mà thôi. Cái tráp của ta đều bị nàng đào rỗng hết rồi, đương nhiên nàng không còn lý do gì lại lấy lòng trước mặt ta nữa. Về phần Vân Song, ta đối xử tốt với Hương Xảo như vậy, cái tiện nghi gì nàng cũng không chiếm được, đương nhiên trong lòng càng hận ta bất công.” Khương Lê ăn xong một miếng điểm tâm, uống một chút nước trà súc miệng.
Đồng Nhi ở một bên nhìn, sau khi trở lại Khương phủ, mấy ngày trước đây, tạm thời Quý Thục Nhiên còn không dám ngoài mặt khắt khe Khương Lê, ăn dùng cũng không có trở ngại. Bởi vậy khí sắc của Khương Lê cũng được dưỡng tốt hơn một ít. Ngũ quan của nàng vốn trông tinh xảo thanh lệ, ăn mặc cũng tốt hơn xưa, lập tức đã hiện ra dáng vẻmỹ nhân.
Mà nhất cử nhất động của nàng, Đồng Nhi cảm giác không nói nên lời vô cùng động lòng người.
Khương Lê thấy Đồng Nhi ngơ ngẩn, hỏi: “Làm sao vậy?”
Lúc này Đồng Nhi mới lấy lại tinh thần, lập tức nói: “Cô nương, hôm nay tam tiểu thư cập kê, có lẽ bọn họ sẽ không không cho cô nương đi dự lễ chứ?”
Đến bây giờ cũng còn không có một người tới nói cho Khương Lê chuyện đi dự lễ, đổi là Khương nhị tiểu thư thật sự, khó tránh khỏi trong lòng ngũ vị tạp trần, không thể không nghĩ nhiều, thậm chí sẽ bối rối luống cuống. Dù sao Khương nhị tiểu thư đã từng có cái thanh danh không tốt, Khương lão phu nhân là người coi trọng danh dự như vậy, vì để tránh Khương Lê ở trong lễ cập kê tác quái, rất có khả năng sẽ dứt khoát không cho Khương Lê xuất hiện.
Dù sao Khương nhị tiểu thư từng có quá khứ hại mẫu giết đệ, mà ngày này thế tử Chu Ngạn Bang của Ninh Viễn Hầu cũng sẽ xuất hiện, Khương nhị tiểu thư nhìn thấy Chu Ngạn Bang, nghĩ đến hôn sự của mình bị đoạt, chẳng may tâm tình xúc động phẫn nộ, làm ra chuyện gì khác người, cũng không phải không có khả năng.
Khương Lê cười cười: “Sẽ không.”
Đồng Nhi hỏi: “Làm sao cô nương chắc chắn như thế?”
“Cho dù không một ai trong Khương phủ hy vọng ta tham gia lễ cập kê của Khương Ấu Dao, nhưng có một người nhất định sẽ hy vọng ta tham gia, đó chính là Quý thị. Vì để ta đến dự lễ Quý thị nhất định sẽ nỗ lực thuyết phục mọi người, để ta có cơ hội tham dự lễ này.”
Hai mắt Đồng Nhi trừng lớn nhìn Khương Lê.
“Kịnh đã dựng xong, nếu ta không xuất hiện thì vở kịnh này của bọn họ phải tiếp tục diễn thế nào?” Khương Lê cười ôn nhu, “Không có khả năng.”
Vừa dứt lời, đã thấy Hương Xảo từ bên ngoài đi vào, cười tủm tỉm, dường như gặp được chuyện rất vui, thấy Khương Lê và Đồng Nhi đều ngồi, bèn nói: “Nhị tiểu thư, ngài mau trang điểm chải chuốt một chút, hôm nay tam tiểu thư cập kê, các quý nhân tới không ngớt, phu nhân bọn họ đều chờ ngài đó.”
Trên mặt Khương Lê hiện lên kinh ngạc mừng rỡ tươi cười nói: “Thật sự là quá tốt.”
Thật sự là quá tốt, vở kịch rốt cuộc cũng mở màn.
……
Hôm nay Khương phủ tới không ít người.
Khương Nguyên Bách ở trong triều, địa vị không thấp. Các triều thần vừa không quen nhìn ông ta mọi việc tầm thường, chỉ biết mỗi việc phụ họa tâm ý của hoàng đế, vừa không nhịn được đỏ mắt địa vị của Khương Nguyên Bách ở trong lòng hoàng đế.
Vị thủ phụ trước kia, thời điểm thịnh nhất có thể cùng ăn cùng ngồi với Hồng Hiếu Đế, sau còn không phải vẫn bị xét nhà lưu đày? Từ cực thịnh đến suy vong, cũng chẳng qua ngắn ngủn có ba năm, nhưng Khương Nguyên Bách đã ngồi ở vị trí thủ phụ này mười năm rồi, còn ngồi ổn định vững chắc, tự nhiên cũng không phải vô năng như biểu hiện bên ngoài.
Cho dù như thế nào thì Khương Nguyên Bách ở trong triều cũng hết sức quan trọng, văn nhân đều qua lại thân thiết với ông ta. Lễ cập kê của thiên kim ông ta, dĩ nhiên người tới tham dự lễ không thể ít được.
Làm chính tân cho Khương Ấu Dao là tỷ tỷ ruột của Quý Thục Nhiên, Quý Trần thị Nghị lang phu nhân hiện giờ. Quý Thục Nhiên có hai tỷ tỷ, một người là Quý Trần thị, một người khác ở trong hậu cung của Hồng Hiếu Đế, là Lệ tần hiện giờ. Địa vị của Quý Thục Nhiên ở Khương gia hiện tại, ngoại trừ địa vị của Quý gia là Phó Đô ngự sử ở trong triều, còn cộng thêm nhìn vào mặt mũi của Lệ tần.
Hồng Hiếu Đế vô cùng sủng ái Lệ tần.
Chính sảnh, đã có không ít phu nhân đến. Đều là quý nhân Yến Kinh, đều đàm luận những chuyện thú vị gần đây. Thậm chí phu nhân của Thừa Đức lãng Liễu Nguyên Phong Liễu phu nhân cũng tới.
Tuy Liễu Nguyên Phong và Quý gia đối đầu, nhưng bề ngoài cũng không trực tiếp trở mặt với Khương gia vẫn coi như hoà bình. Hôm nay Liễu phu nhân tới tham dự lễ, cũng không phải thật sự tới xem Khương Ấu Dao, mà là muốn xem Khương Lê sinh hoạt thế nào?Từ sau khi Khương Lê trở lại Yến Kinh, Liễu phu nhân còn chưa gặp qua Khương Lê.
Quý Thục Nhiên ngồi ở bên cạnh các phu nhân, bà ta ôn nhu mỹ lệ, mạnh vì gạo bạp vì tiền, nói chuyện lại khéo léo linh hoạt. Chỉ chốc lát sau đã thân mật được với các vị quý nhân, trong đó cũng có một phần nguyên nhân là các vị quý nhân này cũng muốn nịnh bợ Khương gia.
Khương Ngọc Nga và Khương Ngọc Yến cũng đã sớm đến. Khương Ngọc Yến mặc xiêm y màu tím sẫm, xiêm y nghiêm túc quy củ cộng thêm dung mạo của nàng bình thường, không bắt mắt. Khương Ngọc Yến có thói quen ẩn trong đám người, nên không nói một lời ngồi ở bên cạnh mẫu thân Dương thị của mình.
Khương Ngọc Nga lại là kẻ không cam chịu tầm thường, có lẽ cũng hiểu được hôm nay Khương Ấu Dao mới là vai chính, không thể đoạt nổi bật của Khương Ấu Dao, nhưng lại không cam lòng bình thường như Khương Ngọc Yến. Cho nên mặc một thân váy màu vàng nhạt, búi tóc đậu đỏ, càng thêm có vẻ tiểu thư yếu đuối, nhu nhược động lòng người. Mắt nàng cong nhẹ lộ vẻ vui mừng, cũng tận lực tìm chuyện để nói với các quý nữ, hy vọng có thể leo lên một ít quan hệ.
Nhóm quý nữ, trong sảnh bên trái ngồi hai người. Một người trung niên, khóe mắt đều là nếp nhăn, nhìn già hơn các vị phu nhân ở chung quanh rất nhiều, nhưng ăn mặc cực kỳ đẹp đẽ quý giá, chỉ là đẹp đẽ quý giá kia lại có chút chẳng ra sao cả, cũng không thích hợp với dáng vẻ của bà.
Ngồi bên cạnh bà cũng có một nữ tử, khoảng mười bảy, mười tám tuổi, dung mạo cũng coi như thanh tú, chỉ là mặt nhỏ và gầy, xương gò má cao, nhìn có vẻ có chút khắc nghiệt. Nữ tử này ăn mặc cũng hết sức phú quý, Trong một đám quý nữ cũng nổi bật bắt mắt. Nhưng vẻ mặt nàng lại có chút không kiên nhẫn, thấp giọng hỏi phụ nhân bên cạnh: “Nương, s aoKhương Ấu Dao còn không ra?”
Hai người này, chính là mẫu thân và muội muội Thẩm phu nhân và Thẩm Như Vân của Thẩm Ngọc Dung đương kim Trung Thư Xá Nhân, Trạng Nguyên lang năm trước.