Đích Nữ Cuồng Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 371: Kỹ thuật không chế lửa biến thái



Edit: voi còi

Rống rống......

Tiếng sư tử rống rung trời, cái đuôi của sư hậu quét qua, giống như một đoàn lửa thật lớn quét qua, phi ưng kia lảo đảo một chút, y nha kêu, bay về phía bầu trời......

Cùng một thời gian, Đông Phương Ngữ Hinh cũng gắn kết chân khí thành cầu, đẩy quả cầu lớn tới chỗ Chung Thu Minh, sưu một tiếng đẩy đi qua......

Oanh...... Một tiếng nổ, hai cầu chạm vào nhau, đất rung núi chuyển.

Nương theo độ mạnh của va chạm kia, thân mình Đông Phương Ngữ Hinh bay cao, lăng không bay ra mấy thước.

Lúc Chung Thu Minh phục hồi lại tinh thần, Đông Phương Ngữ Hinh đã chạy xa, xung quanh đâu còn thấy bóng dáng của nàng.

“Đông Phương Ngữ Hinh...... Ngươi trở lại cho ta, chúng ta còn chưa có tỷ thí xong đâu?”

Chung Thu Minh tức giận, hắn vừa muốn đuổi theo, Sư Hậu hét lớn một tiếng, đuôi quét về phía hắn.

Dựa vào (một câu chửi thề của TQ)......

Không chơi đùa người như vậy.

Chung Thu Minh muốn đuổi theo, nhưng Sư Hậu lại không thả người, hơn nữa, ma thú này công kích rất bá đạo, hắn không thể không tập trung toàn bộ tinh thần ứng phó Sư Hậu.

Còn lại bốn người, nghe được giọng nói của Chung Thu Minh, trong lòng bọn họ thầm nghĩ không tốt, quay đầu tìm Đông Phương Ngữ Hinh, cũng không thấy được bóng dáng của nàng.

Võ công của Ngạo Phong cùng Tề Giác cách xa rất nhiều, vừa rồi hai người đánh nhau, Tề Giác đã bị trọng thương, căn bản không dậy nổi, Ngạo Phong xem đã giải quyết một người, cũng không dám chậm trễ, chạy nhanh về phía trước bay đi.

Mà Mẫn Du Nhiên, cùng Diệt Tịch võ công vốn là cách xa không nhiều lắm, hai người đều có thương tích, nhưng cũng không nghiêm trọng, lúc này xem Đông Phương Ngữ Hinh cùng Ngạo Phong đều chạy, bọn họ cũng không ham chiến, vội vàng đuổi theo.

Tốc độ của Đông Phương Ngữ Hinh cực nhanh, nhưng võ công của Ngạo Phong rất cao, rất nhanh liền đuổi theo Đông Phương Ngữ Hinh.

“Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi thật là gian trá ...... Cho ma thú của ngươi ngăn Chung Thu Minh lại, chính ngươi lại đi qua giật đồ......”

Ngạo Phong nói xong đối với Đông Phương Ngữ Hinh chính là một chưởng, Đông Phương Ngữ Hinh thân mình nghiêng ra, lấy một cái tư thế làm cho người ta không thể tưởng được tránh đi, đồng thời, nàng thầm nghĩ:

“Tiểu Hỏa Cầu......”

Tiểu Hỏa Cầu vừa nghe hô chính mình, vội vàng hưng phấn chạy ra, đương nhiên, giờ phút này Đông Phương Ngữ Hinh hai tay hơi cong, làm cho người ta có cảm giác là nàng triệu hồi ra.

Ngạo Phong vừa thấy Đông Phương Ngữ Hinh triệu hồi ra Dị Hỏa, hắn biết Dị Hỏa này cường hãn, cũng không cứng rắn đối đầu, mà là tránh đi mũi nhọn.

Nhưng vào lúc này, khi hắn ngẩng đầu nhìn hướng Đông Phương Ngữ Hinh, mới phát hiện nàng chạy bước chân cũng không có dừng lại.

Dựa vào, đây là......

Một đoàn lửa đỏ như máu, luôn luôn không ngừng công kích chính mình......

Mà chủ nhân của ngọn lửa này, thế nhưng chạy so với thỏ còn nhanh hơn?

Đây là kỹ thuật gì? Kỹ thuật khống chế lửa? Có như vậy sao?

Ngạo Phong rất muốn hỏi để hiểu được, nhưng......

Đông Phương Ngữ Hinh cũng không cho hắn cơ hội này......

Nữ nhân này rất biến thái, những thứ của nàng cũng biến thái.

Phía sau Ngạo Phong, là Mẫn Du Nhiên cùng Diệt Tịch cũng tới rồi.

Hai người này vốn cũng không phải cùng nhau, nhưng bởi vì dừng ở phía sau, cho nên cũng không tiếp tục động thủ.

Khi bọn hắn tới nơi, xem Ngạo Phong ở cùng người đánh nhau, tưởng cùng Đông Phương Ngữ Hinh đâu, nhưng kết quả dĩ nhiên là......

Một đoàn lửa......

Hai người cũng không hiểu được, nhưng không dám trì hoãn...... Thật tự giác tránh đi Tiểu Hỏa Cầu cùng Ngạo Phong, tiếp tục tiến về phía trước đuổi người.

Không có ngăn trở, tốc độ hai người tự nhiên không chậm.

Hơn nữa võ công của bọn họ xác thực ở trên Đông Phương Ngữ Hinh, cho nên muốn đuổi kịp nàng cũng không khó.

“Ma thú... Hỏa diễm đều đem ra hết... Lần này, ta ngược lại là muốn nhìn Đông Phương Ngữ Hinh còn có thể làm sao bây giờ?”

Bên trong này đánh vô cùng náo nhiệt, người xem bên ngoài kia nhưng là điên cuồng đổ mồ hôi a.