U Minh Vương khẽ nhíu mày, lần này hắn đặc biệt rút ra thời gian đến chỗ này, nếu như không có ma hạch thập giai, vậy hắn. . . . . .
“Phụ thân, sao tiểu Hoan Hoan không tới vậy. . . . . .”
U Huyền tìm một vòng, cũng không nhìn thấy bóng dáng tiểu Hoan Hoan .
“Ngươi cũng chỉ lo tìm cái tiểu nha đầu kia?”
U Minh Vương biết tiểu Hoan Hoan ở ghế lô, nhưng hắn cũng không định nói cho U Huyền.
“Con . . . . . . Con chỉ là rất lâu cũng chưa nhìn thấy cô bé, cho nên có chút lo lắng. . . . . .”
U Huyền yếu ớt giải thích, U Minh Vương hừ mũi một tiếng ——
Đứa nhỏ này, thật sự là không thể cứu được.
Nhưng cố tình , hắn chỉ có môt đứa con trai như vậy , không có lựa chọn khác.
Hắn không hiểu được giáo dục của bản thân mình xảy ra vấn đề chỗ nào , hắn vô tình, tuyệt tình như vậy , nhưng tại sao nhi tử lại thành cái loại đa tình chứ?
“Trước tiên đợi ột chút. . . . . . Thành Ý Cư này, rốt cuộc đang làm cái gì?”
U Minh Vương cũng không nhận ra ý đồ của Hắc gia , hắn làm sao cũng không ngờ, cái người có được ma hạch kia, lại không xuất hiện.
“Vương, theo ta thấy, căn bản sẽ không có ma hạch thập giai. . . . . .”
Nếu như có, bọn họ cũng sẽ không kéo dài suốt như vậy .
Không thể không nói, tuy rằng Mẫn Du Nhiên có đôi khi cũng không thông minh lắm, nhưng lần này cũng là thông minh không ít, lời của nàng vừa dứt, U Minh Vương cũng lại suy nghĩ nghiêm túc :
“Ngược lại nói có lý, chẳng qua là. . . . . .”
Dùng ngụy trang này làm cho bọn họ đều tới, Hắc gia muốn làm cái gì chứ?
Hắn bỗng nhiên có điểm tò mò. . . . . .
Võ công của hắn, có thể nói không có mấy ai làm cho hắn sợ hãi.
Hơn nữa, cũng đã đến đây, cũng chơi đùa thật tốt .
Lừa hắn đến, luôn phải có vài phần ý đồ.
Nếu không, Hắc gia, gia tộc lánh đời thì sao, cũng đều phải trả giá dắt như thế.
Nghĩ vậy, U Minh Vương trái lại bình tĩnh .
Phía Mẫn Du Nhiên có thể suy đoán sự tình không đúng, vậy Đông Phương Ngữ Hinh. . . . . .
Hắn bỗng nhiên rất ngạc nhiên biểu hiện của Đông Phương Ngữ Hinh , chính là đáng tiếc, hắn không nhìn được. . . . . .
Hắn rất ghen tị cái người đứng ở bên người Đông Phương Ngữ Hinh kia.
Uất Trì Tà Dịch, một ngày nào đó, ta sẽ đoạt lấy Đông Phương Ngữ Hinh ——