Diêm Long Quân

Chương 54



Chương 54

Hai người mỗi người lùi về sau ba bốn bước mới có thể ổn định thân thể.

Tôn Hoành cảm thấy khí huyết trong người đang trào dâng, anh ta vội vàng vận khí công mới có thể áp chế máu sắp phun ra.

Còn Liễu Ngạo Thiên cũng không khá hơn là bao, ông ta chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình đang run lên.

Hai người nhìn chằm chằm vào đối phương, bọn họ đều biết rằng mình đã gặp phải cao thủ.

“Két!”

Tôn Hoành chưa kịp khôi phục khí huyết đã bổ nhào tới, tung một cú ra.

Đây là nét tính cách ngay thẳng của những người đàn ông trong Diêm Long Quân, khi gặp phải kẻ thù hùng mạnh, bọn họ sẽ không chùn bước mà chiến đấu hết mình.

“Hừ?”

Tên này muốn liều mạng với mình?

Liễu Ngạo Thiên không có thời gian để điều chỉnh hơi thở, ông ta vội vàng tiến lên nghênh đón.

Hai người đang ở trong hành lang hẹp của bệnh viện, bắt đầu tiến hành công kích đối phương.

Qua ba mươi bốn mươi chiêu, hai người vẫn ngang tài ngang sức, không phân thắng bại.

Tôn Hoành càng đánh càng hưng phấn, lúc này hai mắt anh ta đỏ bừng, anh ta đánh vào điểm yếu của Liễu Ngạo Thiên.

Đây là bản chất cao ngạo đẫm máu được rèn luyện trên chiến trường.

Mặc dù cả hai vẫn chưa phân định thắng bại nhưng trong lòng Liễu Ngạo Thiên đã có chút ớn lạnh.

Đây là lần đầu tiên ông ta có loại cảm giác này trong vòng mấy chục năm qua.

Nét tính cách máu lửa sôi trào của người này thật khủng khiếp!

Người này đã lợi hại như vậy rồi, sợ rằng Lục Thần kia còn mạnh hơn.

Nghĩ đến đây, Liễu Ngạo Thiên liền né sang một bên tránh Tôn Hoành.

“Thân thủ tuyệt vời, bái phục!”

Liễu Ngạo Thiên chắp tay nói: “Tôi tu luyện mấy chục năm, không ngờ rằng không có cách nào đánh bại cậu”.

Dừng một chút, ông ta lại nói: “Tôi có thể gặp Lục Thần không?”

Tôn Hoành lắc đầu, cười nói: “Cái đó tôi không quyết được. Tuy nhiên, tôi khuyên ông không nên có ý nghĩ khiêu chiến cậu ấy, như vậy sẽ chỉ tự rước lấy nhục mà thôi, đến tôi ông còn không đánh bại, sao có thể là đối thủ của cậu ấy chứ?”

Liễu Ngạo Thiên gật gật đầu: “Cáo từ!”

Ngay sau đó, ông ta xoay người rời đi.

“Ôi!”

Lục Sinh phất tay áo, sau đó cũng rời đi theo.

Lúc này, Lục Thần đang cầm Tứ Tượng Thần Châm, anh muốn khai thông máu bầm trong não Lâm Như.

Anh vừa mới nghiên cứu phương pháp điêu trị chấn thương sọ não trong Tứ Tượng Thần Châm Pháp, tuy vẫn chưa thạo nhưng anh cần làm càng sớm càng tốt.

Bởi vì theo thời gian, khoảng thời gian điều trị tốt nhất sắp trôi qua.

Lục Thần vung cánh tay lên, bốn cây Thần Châm nhanh chóng phóng lên người Lâm Như rồi chìm vào trong da thịt.