Điện Đức Hoàng

Chương 1105: 1105




Giờ khắc này, Tô Cẩn Lương cảm thấy máu trong người mình đều bị đông lại: “Đây là người hay ma?”
Đối diện, một người đàn ông mặc đồ đen toàn thân, mặt mũi quái dị, gần như không phân rõ được gương mặt đang đi thẳng về hướng bên này.

Anh ta không có mũi, răng lộ ra ngoài, tròng mắt thậm chí còn lồi ra từ trong hốc mắt, gương mặt lồi lõm, giống như đã bị người tạt axit vào mặt.

Nhìn người này thật sự là quá kinh khủng, nếu như anh ta đi quay phim kinh dị, thì cơ bản không cần phải trang điểm.

Mà con ma mấy người đi phát sóng trực tiếp gặp được trước đó, chắc chắn chính là người này.

Thích Trùng cũng nhíu mày, anh ta vô thức đẩy Tô Cẩn Lương về phía sau mình, vẻ mặt cảnh giác nhìn người đang đi lại gần.

Đối phương dừng lại cách hai người Tô Cẩn Lương tầm 5 mét.

Sau đó anh ta còn cười, tên này cười lên thật sự là còn khủng bố hơn so với khóc.

“Cô Tô Cẩn Lương, tôi đã sớm nói với cô, diện mạo của tôi rất đáng sợ, để cho cô chuẩn bị tâm lý thật tốt rồi.



“Nhưng hiện tại xem ra cô vẫn chưa chuẩn bị thật tốt.


Đối phương thế mà mở miệng nói được tiếng người, điều này chứng minh anh ta không phải ma, mà trên thực tế, thế giới này lấy đâu ra ma quỷ chứ?.

Kiếm Hiệp Hay
Giọng của anh ta cực kỳ khàn, làm cho người nghe có một loại cảm giác vô cùng đè nén, giống như dây thanh quản của anh ta đã bị axit rửa qua một lần rồi vậy.

Tô Cẩn Lương hít sâu một hơi, nói: “Sao tôi biết được diện mạo của anh khủng bố như vậy chứ?”
Người đối diện dường như không để ý người khác nghị luận khuôn mặt của anh ta, cũng không quan tâm người khác nhìn anh ta ra sao.

Ngược lại, anh ta lại rất thích dáng vẻ này của mình, bởi vì bộ dáng kinh khủng này, tại lần đầu tiên gặp mặt, có thể tạo cho đối thủ một loại áp lực tâm lý cực lớn.

Mà một khi đối thủ có áp lực, lòng sẽ loạn, lòng loạn rồi thì người này có thể càng nhanh chóng xử lý đối phương.

Cho nên, mặc kệ người này ở đâu cũng không bao giờ đeo mặt nạ, thậm chí anh ta còn từng đến những nơi đông người qua lại như sân bay và nhà ga, mà vẫn dùng diện mạo này để gặp người.


Tựa như, anh ta vô cùng thích thú nhìn người khác trông thấy khuôn mặt này của mình rồi hoảng sợ né tránh.

Anh ta chính là muốn làm cho người khác sợ mình, khiến người khác trốn tránh mình, người này không chỉ có khuôn mặt quái dị, mà ngay cả nội tâm anh ta cũng quái dị.

Một lúc lâu sau, Tô Cẩn Lương mới miễn cưỡng tiếp nhận được diện mạo của người này, sau đó cô ta dè dặt đi về hướng người kia: “Anh chính là Mặt Qủy sao?”
“Điều này không phải rất rõ ràng sao?”
Mặt Quỷ cười tủm tỉm chỉ vào gương mặt của mình, sau đó đưa tay về phía Tô Cẩn Lương.

Tay anh ta cũng khủng bố giống mặt anh ta, giống như toàn thân tên này chỗ nào cũng bị axit rửa qua một lần vậy.

“Anh muốn làm gì?” Tô Cẩn Lương chau mày hỏi.

“Lần đầu gặp mặt chẳng lẽ không bắt tay sao?”
Tô Cẩn Lương không che dấu sự chán ghét của mình đối với Mặt Quỷ, nói: “Tôi thấy hay là miễn đi, bắt tay với anh, tôi trở về sẽ không ngủ được mất.


Tô Cẩn Lương quả thật là quá thẳng thắn, nhưng Mặt Quỷ lại không tức giận chút nào.

Đã nói rồi, anh ta rất hài lòng với bộ dạng của anh ta, việc này đối với anh ta là vinh dự.

.