Điện Đức Hoàng

Chương 1115: 1115




Tô Văn Hùng đột nhiên đặt ly rượu trong tay xuống, gân xanh nổi đầy trên trán: “Con trai của tôi năm nay mới hơn hai mươi tuổi, nó chết thật là thảm, cổ bị bắn ra hai nửa.

Cậu Hùng, cậu nói tôi nghe xem, nó chết có thảm không?”
“Ông Tô, tôi không biết lời này của ông là có ý gì.”
“Đừng giả vờ nữa Trần Hùng, con trai tao Tô Văn Mãnh là bị mày giết, Cẩn Lương đã nói mọi chuyện cho tao biết rồi.

Hôm nay mời mày đến đây, chính là vì muốn trả thù cho con trai tao.”
“Trần Hùng, mày thật là gan to hơn trời mà, đến cả con trai của Tô Văn Hùng tao mà cũng dám động vào.”
“Cái gì?”
Trần Hùng lập tức đứng dậy, quay người muốn chạy.
Tuy nhiên lúc này, cả người anh lại loạng choạng, anh ôm ngực, sắc mặt càng thêm khó nhìn, đau đớn.

“Tô Văn Hùng, ông...!ông hạ độc vào trong rượu.”
“Ha ha ha.”
Trong phòng ăn, nhất thời vang lên tiếng cười ha ha của Tô Văn Hùng, sau đó ông ta giơ cốc rượu trong tay lên, đập mạnh xuống đất.
Cũng đúng lúc này, ngoài phòng ăn, đột nhiên có hơn hai mươi người xông vào.
Trong tay mỗi người đều cầm vũ khí, Hùng.
Những người này, toàn bộ đều là cao thủ mà nhà họ Tô nuôi dưỡng, mấy năm nay nhà cũng toàn dựa vào những cao thủ này.
“Tô Văn Hùng, cho nên hôm nay ông mời tôi đến đây, hoàn toàn chính là một Hồng Môn Yến.”
Tô Văn Hùng cười lạnh một tiếng, nói: “Trần Hùng, lúc đó khi mày giết hại con trai tao thì nên nghĩ sẽ có ngày hôm nay.

Mày nói không sai, tao đã hạ độc trong rượu, mục đích chính là muốn đối phó với mày.”
“Tao biết thân thủ của mày rất lợi hại, cho nên vì để chắc chắn, tao chỉ có thể hạ độc để toàn thân mày mất hết sức lực, sau đó lại ra tay với mày.”
Trần Hùng nói: “Rượu này ông cũng uống, tại sao ông không sao?”

“Ha ha ha.”
Tô Văn Hùng cầm chai rượu bên cạnh đập xuống đất, sau khi vỡ tan, bên trong xuất hiện một cơ quan: “Bởi vì chai rượu này được thiết kế đặc biệt, bên trong có cơ quan đấy, khi rót cho mày thì có độc, khi rót cho tao, nó sẽ không còn độc nữa.”
“Ông...!dù sao ông cũng là chủ nhà họ Tô, vậy mà lại dùng thủ đoạn này.

Tô Văn Hùng, tôi liều mạng với ông.”
Trần Hùng dùng ngón tay chỉ vào Tô Văn Hùng, lao về phía ông ta, nhưng anh chưa đi được hai bước, đã gục xuống bàn trước mặt, đồ ăn thức uống bị anh xô hết xuống đất.
“Ha ha ha, xem ra dược tính đang phát huy tác dụng rồi.”
“Trần Hùng, cho dù mày có lợi hại thế nào thì đã làm sao, hôm nay mày xuống địa ngục chuộc tội với con trai tao đi.”
Nói đến đây cả người Tô Văn Hùng biến thành tính cách âm độc là hung ác: “Giết nó cho tao.”
Một nhóm cao thủ nhấc đao xông về phía Trần Hùng.
Tuy nhiên đúng lúc này, Trần Hùng vốn dĩ đang năm trên đất lại đột nhiên đứng lên, đấm bay một cao thủ nhà họ Tô.
Sau đó anh thuận thế cướp thanh đao trong tay cao thủ nhà họ Tô, chém một phát, lập tức chém ngã một cao thủ khác nhà họ Tô.”
“Đây… xảy ra chuyện gì vậy?”
Nhìn thấy cảnh tượng này, cơ thể Tô Văn Hùng run rẩy, vẻ mặt không thể tin nổi..