Điện Đức Hoàng

Chương 1150: 1150




“Ha ha ha, Tô Cẩn Lương, có một số việc không thể dùng tiền bạc để đo lường được, chúng tôi làm việc cho anh ấy thì sẽ có được tương lai xán lạn.”
“Tôi cũng có thể cho các anh như thế.” Tô Cẩn Lương đáp.
“Không, cô không thể.”
Những người đó trả lời: “Cô là một con rắn độc, nếu hôm nay chúng tôi tha cho cô thì ngày mai tất cả chúng tôi đều sẽ chết.”
“Vì vậy Tô Cẩn Lương, cô vẫn là nên chết đi thì hơn.

Chẳng qua là trước khi chết anh em chúng tôi sẽ chăm sóc cô thật tốt.

Ha ha ha.”
Vài tên đàn ông lực lưỡng tóm lấy Tô Cẩn Lương, lôi cô ta lên một chiếc xe việt dã gần đó.
Lúc này Tô Cẩn Lương thật sự cảm thấy rất tuyệt vọng.

“Thích Trùng.”
Trong lúc tuyệt vọng, Tô Cẩn Lương theo bản năng gọi tên Thích Trùng.

Từ trước đến nay, Thích Trùng vẫn luôn ở bên cạnh Tô Cẩn Lương, anh ta là thần bảo vệ bên cạnh cô ta, luôn dốc hết mọi sức lực để bảo vệ cho sự an toàn của Tô Cẩn Lương.
Thích Trùng từ lâu đã moi hết ruột gan trao cho Tô Cẩn Lương tất cả những gì mà anh ta có.

Nhưng liệu Tô Cẩn Lương có thực sự đối xử toàn tâm toàn ý với Thích Trùng.
Người phụ nữ này, có lẽ ngay cả Thích Trùng cô ta cũng lợi dụng, thật sự chính Tô Cẩn Lương cũng không biết rốt cuộc cảm giác của mình đối với Thích Trùng là gì, có lẽ cô ta cũng sẽ cảm thấy áy náy.

Tô Cẩn Lương hét lớn tên của Thích Trùng, nhưng lúc này Thích Trùng đã đến chùa Kim Lôi để tìm đại sư Từ Vân, sao anh ta có thể xuất hiện được chứ?
Nhưng đúng vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, một tiếng hét lại bất ngờ vang lên từ phía sau đám người này.

Ngay sau đó, nhìn thấy một bóng người màu trắng vụt qua, hai người đàn ông theo đà bay xa ra.
“Chuyện gì vậy?”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, xoay đầu nhìn về phía bóng trắng kia.
“Thích Trùng.”
Bên kia, một bóng người quen thuộc lập tức đã xuất hiện ngay trước mắt Tô Cẩn Lương, lúc này Tô Cẩn Lương đã đầm đìa nước mắt.

Trong tình huống cực kỳ nguy cấp, người đàn ông vẫn luôn bảo vệ bên cạnh cô ta thực sự đã xuất hiện.

Người đến đúng là Thích Trùng, anh ta vẫn mặc một bộ quần áo màu trắng, đầu trọc, trên đầu có chín dấu chấm hương.

Anh ta đứng đó nhìn Tô Cẩn Lương, toàn thân như phát ra một vòng sáng nhàn nhạt.
“Thích Trùng, anh đến thật rồi.”
Có Thích Trùng ở bên, trong lòng Tô Cẩn Lương bỗng cảm thấy nhẹ nhõm.

Mà bên này những tên lực lưỡng nhìn thấy Thích Trùng, đồng tử của họ đột nhiên co rút lại.

Bọn họ nghe nói bên cạnh Tô Cẩn Lương có một vị hòa thượng rất lợi hại, nhưng trước khi định ra tay với Tô Cẩn Lương, bọn họ đã cố tình điều tra qua.

Vị hoà thượng đó không có ở bên cạnh Tô Cẩn Lương, vì vậy họ mới dám chặn đường Tô Cẩn Lương.

Nhưng tại sao vị hòa thượng đó lại xuất hiện vào lúc này?
Hiện giờ sự việc đã phát triển đến mức này, những người này cũng không dám do dự nữa, bọn họ đã không còn đường lui rồi.

“Giết anh ta, nếu hôm nay Tô Cẩn Lương không chết thì chúng ta sẽ chết.”
Một tên to con vung con dao thép trên tay, lao về phía Thích Trùng.
Mười mấy người còn lại cũng vậy, tất cả đều liều mạng lao về phía Thích Trùng.
Cuộc chiến hết sức căng thẳng, tuy những tên lực lưỡng này cũng được coi là những nhân vật khá lợi hại trong giới xã hội đen ở Tô Hàng, nhưng đối đầu với một cao thủ cao cường như Thích Trùng, bọn họ vẫn tỏ ra yếu thế hơn hẳn.

Gần như chỉ trong vài giây, rất nhiều tên đã bị Thích Trùng đánh ngã xuống đất.
Thích Trùng là một hòa thượng, từ trước đến nay luôn nghiêm chỉnh giới luật nên anh ta không giết người, nhưng những người này hễ nhận phải một cú đấm từ Thích Trùng thì đã không thể gượng dậy khỏi mặt đất được nữa.
Thích Trùng lao vào những người này với tốc độ cực nhanh, liên tục vung nắm đấm hết người này đến người khác, mỗi cú đấm đều đánh bay một tên đàn ông lực lưỡng.

Chẳng mấy chốc, mười mấy người đàn ông lực lưỡng đều bị Thích Trùng đánh cho nằm lăn ra đất, không ngừng gào khóc..