Điện Đức Hoàng

Chương 1392: 1392




"Làm sao mà thắng được?"
Lạc Tiến trả lời: "Tiềm lực của thủ lĩnh cũng có thể bị kích thích, nhưng tình trạng của anh ấy lại hơi khác so với những cao thủ khác, nhưng cụ thể là không giống ở đâu thì tôi cũng không nói rõ được, hình như máu trên người đại ca.

"
"Máu trên người cậu ấy?"
Mấy câu nói của Lạc Tiến khiến tất cả mọi người ở đây đều mông lung hết cả, bọn họ hoàn toàn không hiểu rốt cuộc Lạc Tiến muốn biểu đạt cái gì.

Lạc Tiến cũng không biết nên giải thích như thế nào, bèn nói: "Dù sao thì thủ lĩnh cũng sẽ không thua đâu, mọi người cũng đừng đi quấy rầy anh ấy.

"
Nhưng vào lúc này, bên cạnh đột nhiên có người kinh ngạc thốt lên, chỉ vào Thái Tuế và Trần Hùng đang đại chiến ở bên kia nói: "Mau nhìn kìa, tình huống đảo ngược rồi.


"
Giọng nói này không thể nghi ngờ đã khuấy động nội tâm của tất cả những người ở đây, ngay sau đó ai nấy đều dùng một loại ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía bên kia.

Lúc này, Thái Tuế đã đập Trần Hùng tơi tả, nhưng Trần Hùng vẫn không gục ngã, điều này khiến Thái Tuế vô cùng điên cuồng.

Mà trong lúc đó, làn da toàn thân trên dưới của Trần Hùng cũng bắt đầu có chút ửng hồng, giống như đã bị lửa thiêu rất lâu vậy.

Đồng thời máu trong cơ thể anh cũng bắt đầu nhanh chóng sôi trào, trở nên nóng bóng.

"Grào grào! "
Tiếng gầm thét tựa như dã thú kia được phát ra từ trong miệng Trần Hùng, sau đó đôi mắt của anh bắt đầu chuyển màu đỏ, đó cũng không phải là màu đỏ do tia máu phủ đầy như Thái Tuế vừa rồi, mà là tỏa ra ánh sáng đỏ.

Thấy cảnh như vậy, rất nhiều người ở bên này đều trợn tròn mắt.

đam mỹ hài
Đó vốn không giống gì mà kích thích tiềm lực, ngược lại càng giống như một loại biến dị quỷ thần khó lường.

Trần Hùng nhếch miệng, khóe miệng phác họa nên một độ cong khiến người ta cảm thấy rùng mình.

Lúc này, nắm đấm của Thái Tuế lại nện về phía anh, nhưng Trần Hùng vừa nhấc tay đã bắt được nắm đấm của Thái Tuế trong nháy mắt.

Lúc này, máu khắp người Trần Hùng cũng bắt đầu điên cuồng sôi trào tán loạn, sức chiến đấu toàn thân dường như cũng tăng lên rất nhiều lần, so với cái loại thay đổi như vừa rồi của Thái Tuế, sự thay đổi của Trần Hùng lúc này thoạt nhìn càng thêm kinh khủng và khó tin.


"Giờ thì tới lượt tôi rồi!"
Trần Hùng lên tiếng, máu tươi đầy miệng chảy ra từ kẽ răng của anh, gương mặt vốn dĩ anh tuấn kia bây giờ lại trông vô cùng dữ tợn và kinh khủng.

Thái Tuế đang ở trong trạng thái điên cuồng bỗng sửng sốt một giây, ông ta không ngờ nắm đấm của mình lại bị Trần Hùng bắt lại, điều này hoàn toàn không hợp lý.

Ông ta muốn rút nắm đấm của mình từ bên chỗ Trần Hùng ra, nhưng ông ta lại hoảng sợ mà phát hiện, cho dù ông ta có dùng sức thế nào cũng vẫn không thể thu lại nắm đấm.

Ầm!
Một quyền không thể địch nổi nặng nề đập vào trên mặt Thái Tuế, vẻn vẹn một quyền này đã trực tiếp khiến ngũ quan của Thái Tuế máu thịt be bét.

Đồng thời, cả người Thái Tuế cũng bay ra ngoài như đạn pháo.

Tình huống đảo ngược, giống như lúc nãy khi Thái Tuế đánh Trần Hùng, Thái Tuế còn chưa kịp rơi xuống đất, Trần Hùng lại xuất hiện trước mặt ông ta một lần nữa, lại là một quyền đập bay ông ta lên không trung.

Mấy chục lần công kích liên tiếp, Thái Tuế còn không thể rơi xuống đất, dưới trang thái treo lơ lửng như vậy, đừng nói là đánh trả, thậm chí ngay cả não của ông ta cũng đã mất đi năng lực suy nghĩ.


Mà lúc này Trần Hùng với hai mắt tỏa ra ánh sáng đỏ đã sớm sa vào trong một loại trạng thái điên cuồng vô tận, mắt của anh đã không nhìn rõ sự vật xung quanh, trước mắt chỉ có một mảng màu máu, thứ duy nhất có thể nhìn thấy chính là Thái Tuế đang bị anh không ngừng đánh đập trên không trung.

Toàn bộ khu rừng nhỏ đều trở nên hoàn toàn yên tĩnh, cho dù là người của Trần Hùng ở bên này, hay là người của Thái Tuế ở bên kia, lúc này tất cả đều không hẹn mà cùng nhau nín thở, thậm chí có rất nhiều người còn cảm thấy tim của mình đã chợt ngừng đập rồi.

Mẹ nó đây còn là đại chiến giữa con người sao, cái này e rằng đã vượt cấp thần rồi ấy chứ?
Một quyền cuối cùng, Trần Hùng đập vào lồng ngực Thái Tuế từ trên xuống.

Một quyền này đánh cho Thái Tuế trực tiếp nện xuống đất, nện cho mặt đất có một cái hố to.

.