Điện Đức Hoàng

Chương 1425: 1425




Người thanh niên đứng bên cạnh Triệu Hiền Quyên mặc một bộ vest màu be, trông không đẹp trai lắm, nhưng có thể nhìn thấy được đồ mặc trên người đều là hàng hiệu.

Người này tên là Lưu Soái, cũng là bạn cấp hai với Trần Hùng, bên cạnh anh ta còn có hai người nữa, hình như họ cũng là bạn của Trần Hùng, thế nhưng lâu quá rồi nên Trần Hùng đã không nhớ nổi tên của bọn họ nữa.

Còn mấy người khác Trần Hùng thật sự không có ấn tượng, nhìn thì có vẻ là bạn của Lưu Soái và Triệu Hiền Quyên ở Nhật Bản.

Khi đó, trường cấp hai mà Trần Hùng theo học là trường học cao quý nhất ở phía Bắc, có thể học ở trường này đều là con cái của gia đình giàu có.

Bất kể là Lưu Soái hay Triệu Hiền Quyên, hay là bạn bè cấp hai của bọn họ, tất cả đều là những người có thế lực và bối cảnh không tầm thường ở phía Bắc.


Khi đó, Trần Hùng là cậu ba nhà họ Trần, trong trường là nhân vật hô mưa gọi gió, đồng thời khi đó bên cạnh Trần Hùng còn có một nhóm bạn rất tốt, đều là con cái của gia đình thượng lưu ở phía Bắc.

Người giống như Lưu Soái khi đó không có tư cách tiến vào thế giới của mấy người Trần Hùng.

Thế nhưng nói tới Triệu Hiền Quyên, cô ấy và Trần Hùng lại có không ít dây dưa.

Khi đó Triệu Hiền quân là cô lớp trưởng mê đọc sách, thành tích tốt của lớp Trần Hùng, hơn nữa gia cảnh cũng vô cùng hùng hậu, năm đó ở trường học, cô ấy được rất nhiều bạn bè yêu quý.

Cứ như vậy, ở trường có rất nhiều người đồn Trần Hùng và Triệu Hiền Quyên là trời sinh một cặp.

Mà khi đó quan hệ hai người bọn họ cũng khá tốt, thế nhưng đối với những tin bên ngoài đồn hai người là một cặp, đương nhiên chỉ là những điều bịa đặt mà thôi.

Có lẽ, năm đó Triệu Hiền Quyên quả thật có ý với Trần Hùng, nhưng trong lòng cô ấy cũng biết rõ cách biệt giữa mình và Trần Hùng, cô ấy cũng hoang tưởng nghi ra sau này khi lớn, mình sẽ trở thành vợ của Trần Hùng, nhưng cũng chỉ dừng ở mức nghĩ mà thôi.

Còn về Trần Hùng, anh chỉ đơn thuần coi Triệu Hiền Quyên là bạn, hoàn toàn không có bất cứ ý gì khác với cô ấy.

Về sau, bởi vì trong nhà xảy ra biến cố, Trần Hùng còn chưa cả tốt nghiệp cấp hai thì đã bị đuổi khỏi nhà họ Trần, sau đó, anh và những người bạn ngày trước không liên hệ gì với nhau nữa.

“Thật sự không ngờ, vậy mà lại gặp mọi người ở đây.



Có thể gặp bạn học cũ ở nơi này, Trần Hùng cũng vui mừng, dù sao trước đó quan hệ của anh với mấy người Triệu Hiền Quyên cũng không tệ.

“Đúng vậy, tớ cũng không ngờ.


Triệu Hiền Quyên rất vui vẻ, cô ấy kéo vạt áo Trần Hùng, giống như lúc còn đi học, cô ấy thích kéo áo Trần Hùng như vậy.

Thấy thế, mặt Lưu Soái ở bên cạnh lập tức đen lại, anh ta ho khan hai tiếng, lúc này Triệu Hiền Quyên mới nhận ra mình có hơi thất lễ, cô ấy vội vàng thu tay lại.

Từ manh mối này, Trần Hùng có thể nhìn ra, bây giờ Lưu Soái và Triệu Hiền Quyên hình như là một cặp.

Trần Hùng cảm thấy hơi kinh ngạc, phải biết rằng khi đó ở trong lớp, bất luận là về gia thế hay nhân cách, Lưu Soái đều không thể lọt vào mắt của Triệu Hiền Quyên được.


Khi ấy gia đình của Lưu Soái cũng được coi là giàu có ở phía Bắc, còn gia đình Triệu Hiền Quyên là gia đình thượng lưu, hai bên có cách biệt rất lớn.

Mà Lưu Soái lại chỉ là nhánh phụ của nhà họ Lưu, còn Triệu Hiền Quyên lại là cô chủ nhà họ Triệu, khoảng cách giữa hai bên khác nhau một trời một vực, nói thẳng ra, cho dù Triệu Hiền Quyên có tình nguyện kết bạn với Lưu Soái, gia đình cô ấy cũng tuyệt đối không cho.

Nhưng ai mà ngờ được, Triệu Hiền Quyên và Lưu Soái lại ở bên nhau.

Mặc dù trong lòng đầy hoài nghi, nhưng Trần Hùng cũng không hỏi nhiều, anh không phải loại người thích hóng chuyện, hơn nữa mười mấy năm trôi qua rồi, có rất nhiều chuyện cũng sẽ thay đổi.

“Trần Hùng, năm đó nghe nói cậu bị đuổi ra khỏi nhà họ Trần, lưu lạc đầu đường xó chợ rồi chết nơi nào không hay, sao giờ vẫn còn sống vậy?”.