Điện Đức Hoàng

Chương 1449: 1449




Lập tức, toàn bộ nhà máy đều bao trùm bên trong tiếng chó sủa đinh tai nhức óc.
Đây chính là nguyên nhân Trần Hùng bảo tất cả mọi người trong nhà máy rời đi, đơn độc tìm đến nhiều chó đen như vậy.
Những chú chó đen này hữu dụng hơn bất kì máy báo cảnh sát nào.
Trần Hùng đã ngủ lại mở mắt, sau đó từ trên giường ngồi dậy.

Anh nhếch khóe miệng, nở một nụ cười hài lòng: “Cuối cùng cũng đến rồi.”
Anh lấy tốc độ nhanh nhất đi đến phòng quan sát bên kia, sau đó nhìn thấy ở cổng chính có hai chiếc xe việt dã màu đen đang đến gần cổng chính bên này.
Khi hai chiếc xe việt dã dừng lại, trong một chiếc xe thò ra một họng súng, sau đó camera giám sát chỗ cửa chính đã bị bắn nổ, đồng thời bị bắn nổ còn có đầu của hai chú chó đen.
“Ha ha!”
Trần Hùng tự cười một mình, sau đó bước ra khỏi phòng quan sát, đi về phía cửa lớn bên ngoài.
Lúc này, hai chiếc xe việt dã dừng ở trước cửa lớn của nhà máy, cửa xe mở ra, tổng cộng có bảy bóng người bước xuống từ trên xe.
Tất cả bọn họ đều mặc đồ da màu đen, đeo khẩu trang đen.


Tạo hình này cực kì giống với tộc bạo tẩu bên Nhật Bản.
Duy nhất bất đồng là trên áo da trước ngực mỗi người đều có một biểu tượng Lục Vong Tinh, trong đó có năm người mang biểu tượng hoàng kim, hai người còn lại thì cùng loại là màu bạch kim.
Đây là biểu tượng thân phận của thợ săn tiền thưởng Sơn Đằng Trai.

Bảy người, năm người là thợ săn tiền thưởng cấp hoàng kim, hai người là cấp bạch kim.
Một tổ chức thợ săn tiền thưởng điều động đội hình như vậy đến thực thi một nhiệm vụ, chứng tỏ rằng nhiệm vụ này vô cùng quan trọng đối với tổ chức thợ săn tiền thưởng.

Nhiệm vụ lần này, ít nhất bọn họ có thể thu được thù lao lên đến một mười triệu đô la Mỹ!
Đây đã là một con số thiên văn rồi!
“Sao toàn là tiếng chó sủa vậy, bên trong không có người sao?”
Một đường bảy người tiến vào cổng lớn của nhà máy, bọn họ quan sát khung cảnh xung quanh, không khỏi phun ra một tiếng.”

“Bên phía Anh Mai chắc chắn đã sớm nghe được tiếng gió, nên bọn họ đã giải tán hết người rồi.”
Trong đó một tên thợ săn tiền thưởng cấp bạch kim cảnh giác đánh giá xung quanh, nói: “Nói không chừng ở đây có mai phục, thậm chí có khả năng có tay bắn tỉa, mọi người cẩn thận chút.”
“Ha ha ha, không cần lo lắng.”
Một tên thợ săn cấp bạch kim khác bật cười, nói: “Vừa nãy tôi đã dùng máy không người quan sát toàn bộ bên trong nhà máy, bất kỳ chỗ nào có thể mai phục bắn tỉa đều đã bị tôi lục soát qua một lần, ở đây không có tay bắn tỉa đâu.”
“Nói mới nhớ, tập đoàn Anh Mai này cũng thật không sợ chết nhỉ, trước đó đã cho bọn họ một bài học, không ngờ bọn họ còn dám tiếp tục dự án kia, thật sự không đem Sơn Đằng Trai chúng ta để vào trong mắt.”
“Ít nói nhảm thôi, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, sau đó về nhà ngủ.”
Trong tay bảy người, phân biệt xuất hiện bảy chiếc hộp màu đen, trong hộp có âm thanh tích tích tích truyền đến.

Tiếp đó, bảy người phân tán ra, đi về các hướng khác nhau của nhà máy.
Không nghi ngờ gì, những chiếc hộp trong tay bọn họ chính là chứa thuốc nổ.
Tốc độ của bảy người cực kì nhanh, trước sau cũng chỉ có vài phút, thuốc độ đã được đặt tại các vị trí chủ yếu của nhà máy.

Trong quá trình này, bọn họ xác thực có chút cẩn thận.
Có điều sau khi xác nhận ở đây không có tay bắn tỉa, bọn họ cũng không có bất kỳ áp lực gì.
Đối với những tay săn tiền thưởng này, chỉ cần không có tay bắn tỉa, tất cả những mai phục khác không có tác dụng với bọn họ..