Điện Đức Hoàng

Chương 1504: 1504




“Chuyện này rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Nhìn Trần Hùng đột nhiên trở nên nghiêm túc, thầy Trần lại có chút không rõ, hỏi: “Chính là Bảo Trung và Thanh Thảo nói tới chuyện mẹ sắp sinh em trai, vì vậy mới xảy ra tranh chấp, sau đó tâm trạng của Thanh Thảo có chút kích động, liền đẩy Bảo Trung một cái.


“Sau đó Bảo Trung liền té ngã đập đầu vào cạnh bàn, cũng không phải chuyện lớn gì, cha Thanh Thảo cũng không cần quá lo lắng.


Nhưng mà, Trần Hùng vẫn còn dao động, hỏi: “Thầy Trần, lúc đó thầy cũng có mặt sao?”
“Không có.

” Thầy Trần lắc đầu nói.

“Vậy phòng học của trường, nhất định có phòng quan sát phải không?”
“Ừm, có.


“Thầy đưa tôi tới phòng quan sát đi.


“A?” Thầy Trần không hiểu.


Nhưng mà tuy rằng trong lòng nghi ngờ, thế nhưng thầy Trần cũng không có cự tuyệt Trần Hùng, sau đó bọn họ liền trở về phòng bệnh, chào Lâm Ngọc Ngân và mẹ của Bảo Trung, nói lại tình huống một lần nữa.

Lâm Ngọc Ngân chạy tới hỏi trước: “Chồng à, tại sao phải đi xem phòng quan sát, em cảm thấy anh có gì đó là lạ, con làm sao vậy?”
“Không có chuyện gì đâu, anh đi qua nhìn một cái, em ở đây giải quyết nốt những chuyện còn lại đi.


“Vậy được rồi.


Lâm Ngọc Ngân cũng không hỏi nhiều, gật đầu đáp ứng, về phần bé mập bên kia, biết thân phận của Lâm Ngọc Ngân, bọn họ tự nhiên cũng không dám nói gì nhiều.

Vì vậy, Trần Hùng lái xe, một đường đi tới nhà trẻ, sau đó chạy đến phòng giám sát xem video phòng học của Lâm Thanh Thảo.

Camera quan sát vừa lúc đối diện hai người Lâm Thanh Thảo và Bảo Trung, bên trong video hai bé đang nói cái gì.

Sau đó, Trần Hùng liền thấy cơ thể Lâm Thanh Thảo run lên, sau đó bé liền vươn tay ra, đẩy bé mập một cái.

Cái đẩy này, bé mập giống như bay ra ngoài, cái ót đập vào cạnh bàn.

Toàn bộ hình ảnh bên trong camera thep dõi chỉ vỏn vẹn mười hai phút mà thôi, thế nhưng Trần Hùng nhìn đi nhìn lại thật nhiều lần, anh càng xem càng kinh hãi, càng xem càng kinh hãi!
Chủ nhiệm lớp là thầy Trần đứng một bên cũng không biết rốt cuộc Trần Hùng muốn xem cái gì, thế nhưng anh cũng không dám hỏi.


Cuối cùng, Trần Hùng xem video quan sát này tới ba mươi lần, anh mới đứng lên.

“Được rồi, cứ như vậy đi thầy Trần, làm phiền thầy rồi.


“Không có chuyện gì đâu cha Thanh Thảo, những thứ này đều là chuyện chúng tôi phải làm.

” Thầy Trần hỏi: “Cha Thanh Thảo à, anh còn có chuyện gì khác sao?”
“Không có.


Trần Hùng lắc đầu, hỏi: “Bạn học của Thanh Thảo ở bên kia có bất cứ yêu cầu gì, mọi người đều phải liên hệ với chúng tôi, chuyện này thật sự là do Thanh Thảo có lỗi, chúng tôi sẽ gánh chịu tất cả trách nhiệm.


“Được rồi cha Thanh Thảo.


Trần Hùng rời khỏi nhà trẻ, trong đầu toàn là gió nổi mây phun, hình ảnh Thanh Thả đẩy bé mập không ngừng luẩn quẩn trong đầu anh.

Trước khi cơ thể run rẩy, người bình thường khó có thể phát hiện, thế nhưng ở trong mắt Trần Hùng thoạt nhìn như vậy thôi cũng rất rõ ràng.

Mặt khác, Lâm Thanh Thảo chỉ mới sáu tuổi, hơn nữa còn là một cô bé, theo đạo lý mà nói, về sức lực của bé, đâu có khả năng đẩy ngã một đứa bé nặng năm mươi cân cơ chứ.

Thế nhưng hiện thực chính là như vậy, Lâm Thanh Thảo không chỉ đẩy ngã bé mập, hơn nữa còn trực tiếp đẩy bé ra ngoài, va chạm trước tiếp khiến bé mập bị u đầu.

Toàn bộ chuyện này đều không hợp lẽ thường, chuyện này căn bản không phải là chuyện mà một đứa trẻ sáu tuổi có thể làm được.

.