Điện Đức Hoàng

Chương 565: 565




Nhưng những lời này Trương Đình Đình còn chưa nói xong, Trương Văn Long đã lạnh lùng cắt ngang câu nói của cô ta: “Tôi không quan tâm cô là ai, nhưng cô dám đắc tội với anh Hùng và cô Lâm, hôm nay cô chắc chắn sẽ gặp họa rồi.” “Là tập đoàn Ngọc Lan phải không? Bây giờ tôi chính thức tuyên bố, Đại Hưng Thịnh sẽ hủy bỏ tư cách doanh nghiệp hợp tác Ngọc Lan của các người.”
Trong đầu Trương Đình Đình ầm một tiếng nổ tung, nghe như sấm sét giữa trời quang.
Vì để có thể gia nhập vào Đại Hưng Thịnh, gia tộc đứng sau không biết phải trả giá, phải chi ra bao nhiêu tiền và công sức mới có được tư cách trở thành doanh nghiệp hợp tác.

Điều này đối với tập đoàn Ngọc Lan bọn họ là nâng cao một bước, thậm chí còn có cơ hội mở rộng ra quốc tế.
Nhưng hiện tại Trương Văn Long lại nói cho cô ta, ông sẽ hủy bỏ tư cách doanh nghiệp hợp tác của tập đoàn Ngọc Lan với Đại Hưng Thịnh.

“Không, không được.”
Trương Đình Đình sợ tới mức hồn bay phách lạc, thần vía lên mây, vội vàng nói: “Ông chủ Trương, ông không thể tùy tiện nói bỏ là bỏ tư cách doanh nghiệp hợp tác giữa tập đoàn Ngọc Lan và Đại Hưng Thịnh như vậy được.


Tôi cần một lý do chính đáng.” “Lý do?”
Trần Hùng đứng một chỗ cười như không cười rồi thong thả đi đến cạnh Trương Đình Đình, nói: “Cô còn không hiểu sao? Lý do là vì người sáng lập ra Đại Hưng Thịnh là tôi.” “Anh...!của anh.

Trương Đình Đình hoàn toàn không thể tiếp nhận nổi chuyện này là thật.

“Đúng, tôi chính là ông chủ phía sau Đại Hưng Thịnh, mặt khác tôi còn nói cho cô biết một chuyện rất thú vị.

“Vừa nãy cô có nhắc đến chuyện nhà họ Hàn đắc tội với nhân vật lớn nào thì chính là tôi đây.

Tên Hàn Vũ kia dám đánh chủ ý lên vợ tôi, cho nên tôi liền giết cả gia đình họ Hàn”
Oành.
Trương Đình Đình chỉ cảm thấy cả đầu cô ta như có một trận nổ mạnh, toàn thân từ trên xuống dưới đều không kiếm được mà run lên.
Cái tên ăn mày trước mặt cô ta thế mà lại là ông chủ đứng sau Đại Hưng Thị, hơn nữa gia tộc nhà họ Hàn ngày xưa giàu nhất thành phố Bình Minh lại bị đổi phương tiêu diệt.
Điều này sao có thể được?
Mặc dù trong lòng Trương Đình Đình hàng ngàn hàng vạn lần không muốn tin đây là sự thật, nhưng chuyện trước mắt này cô ta đã nhìn thấy hết tất cả rồi, cô ta không có cách nào không thể tin được.
Ngay cả người đứng đầu Đại Hưng Thịnh như Trương Văn Long và Liễu Hồng Ngọc hay các bậc lão làng của thành phố Bình Minh đứng trước Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân cũng phải thu mình khúm núm, bao nhiêu đây vẫn chưa đủ để giải thích rõ vấn đề sao? “Xin lỗi, là tôi phạm sai lầm rồi.”
Trương Đình Đình bộp một tiếng quỳ rạp xuống đất, mọi sự cao ngạo, kiêu căng vừa rồi đều biến mất không thể bóng dáng đầu.
Cô ta bị dọa rồi, bị dọa đến mức hoảng loạn rồi.

Trước tiên không cần nói Trần Hùng có thể ra tay với tập đoàn Ngọc Lan hay không, chỉ cần bây giờ Trương Văn Long ra lệnh hủy bỏ tư cách doanh nghiệp hợp tác với Đại Hưng Thịnh mà tập đoàn Ngọc Lan vất vả lắm mới có được, cũng đủ để Trương Đình Đình vứt bỏ nửa cái mạng.

Nếu để cho ông nội, bà nội của cô biết chuyện này, e rằng cô ta sẽ trực tiếp bị trục xuất khỏi gia tộc.
Chỉ mới nghĩ một chút mà toàn thân Trương Đình Đình đã đổ mồ hôi lạnh, chỉ cảm thấy ngày tận thế của mình đến gần lắm rồi.

“Xin lỗi, thành thật xin lỗi, là do sai lầm của tôi.

Mong anh hãy tha thứ cho tôi, ngàn vạn lần đừng hủy bỏ tư cách hợp tác của tập đoàn Ngọc Lan” “Nếu không, nếu không tôi sẽ chết mất.

Cầu xin các người, cầu xin các người.”
Nhưng lại không có một ai để ý đến Trương Đình Đình đang quỳ dưới đất cầu xin tha thứ.


Loại người đề tiện này phải được dạy dỗ một chút.

“Các cậu đứng ngơ ngác ra đó làm gì, còn không mau mang cô ta đuổi ra ngoài?” “Với cả thông báo cho tập đoàn Ngọc Lan biết bọn họ không cần phải đem sản phẩm của mình đến Đại
Hưng Thịnh nữa.

Tư cách doanh nghiệp hợp tác của bọn họ, chính thức bị hủy bỏ.
Một đảm bảo vệ vội vàng gật đầu, bộ dạng như là đang tha chó điên, vừa lôi vừa kéo Trương Đình Đình ra ngoài.
Trần Hùng chỉ nắm tay Lâm Ngọc Ngân, đứng bên cạnh chờ Trương Văn Long và những người có liên quan cùng đến cửa hàng của tập đoàn Ngọc Thanh bên kia.
Lúc tận mắt nhìn thấy cách trang trí bên trong cửa hàng lần đầu tiên, Lâm Ngọc Ngân đứng ở cửa, chỉ cảm thấy cả người đều bị sự kinh ngạc làm cho sững sờ