Điền Viên Xuân

Chương 28



Điền Hòa Hòa cùng Hà Viện Viện quen nhau, đã muốn hòa hợp. Hà Viện Viện cảm thấy ánh mắt của mình thật chuẩn, nhìn trúng Điền Hòa Hòa. Điền Hòa Hòa rõ ràng là một viên ngọc quý, Hà Viện Viện cảm thấy quen nhau với Điền Hòa Hòa thật sự là một chuyện vô cùng hạnh phúc. Nấu cơm ngon, tính cách ôn nhu, mỗi một thời gian đều sẽ đặt mình trên đầu trái tim, hiện tại chuyện trên giường đã muốn trò giỏi hơn thầy, quả thực tốt đẹp!

Duy nhất không tốt chính là, gần đây nàng được vỗ béo, hơn nữa Hà Viện Viện còn phát hiện rất rõ ràng, nàng là yêu đương vui sướng mà mập ra. Ở bệnh viện nhiều đồng nghiệp nhìn nàng đều nói nàng béo, nếu chỉ có một hai người nói, nàng sẽ không có để trong lòng. Nhưng là mỗi người gặp đều sẽ nói như vậy, vậy thì quả thực nghiêm trọng, liền thấy được mình béo lên có bao nhiêu rõ ràng.

"Ăn cơm." Điền Hòa Hòa bưng ra canh gà bổ dưỡng từ phòng bếp đi ra, liền kêu Hà Viện Viện ăn cơm.

Điền Hòa Hòa thấy Hà Viện Viện đang cầm gương nhỏ mà soi, thời gian Hà Viện Viện tự luyến gần đây có hơi cao.

"Em có thấy chị béo không?" Hà Viện Viện hỏi, nàng cảm giác mình có nguy cơ bị béo phì trung niên.

"Không có." Điền Hòa Hòa trợn mắt nói dối, rõ ràng mặt Hà Viện Viện đều được mình uy đến muốn có nọng, bất quá trong lòng nàng, Hà Viện Viện vẫn còn rất đẹp.

"Em cứ cho chị ăn ngon hoài, giờ nhìn chị như Giả Linh*" Hà Viện Viện nhìn một bàn ăn ngon trước mặt, rất là u buồn nói, đều tại Điền Hòa Hòa nấu cơm ăn quá ngon, hơn nữa gần đây nang cũng không tập thể hình. Thời gian độc thân, sẽ tương đối tự hạn chế bản thân, bảo trì nhan sắc để mà trêu hoa ghẹo nguyệt. Nhưng sau khi quen Điền Hòa Hòa, cảm thấy có người ở bên, còn sẽ không dễ dàng từ bỏ mình, cho nên liền hoàn toàn không để ý đến vẻ ngoài của mình nữa. Hà Viện Viện cảm thấy ý nghĩ này của chính mình thật nguy hiểm, quá sa đọa.

*Diễn viên Giả Linh (Jia Ling), có ngoại hình khá mập mạp, bạn nào muốn tìm hiểu có thể tra Google.



"Thật sự không béo, nếu có béo thành Giả Linh, em vẫn thích." Điền Hòa Hòa không thèm để ý nói, nàng còn sợ vận đào hoa của Hà Viện Viện quá nhiều, béo thêm một chút để bớt bớt đi.

"Em thật sự thích chị nhiều đến vậy sao......" Hà Viện Viện cười nói.

"Thật sự." Ở bên nhau một thời gian, Hà Viện Viện như thế nào, mình cũng liền theo như thế.

Tuy rằng Điền Hòa Hòa không chê, nhưng mà Hà Viện Viện cảm thấy chính mình nên hạn chế lại một chút, lỡ như thật sự biến thành Giả Linh, vậy thì buồn thối gan, nhưng nhìn lại một bàn hương vị đầy đủ món ngon, liền muốn ăn, nàng đột nhiên cảm thấy nhịn ăn quả thật là một việc không có tình người.

"Không công bằng, rõ ràng em cũng ăn không khác gì chị, tại sao chị béo lên trông thấy, còn em thì chưa béo?" Hà Viện Viện buồn bực hỏi, muốn béo phì thì cùng nhau béo phi đi, đến lúc đó cùng béo, ai cũng sẽ không ghét bỏ ai, nhưng chính mình lại đơn phương béo lên, quá không công bằng, không có hợp lý!

"Có thể trước đó chị ăn ít, còn em trước giờ đều ăn nhiều nên thân thể vẫn luôn như vậy, chị mới gia tăng sức ăn, cho nên thân thể mới phát tướng......." Điền Hòa Hòa đoán mò nói.

"Em thật cũng cảm thấy chị béo!" Hà Viện Viện ngữ khí sâu kín nói ra, hừ, quả nhiên nói không béo chính là lừa mình, nói không chừng, lúc mình biến thành Giả Linh rồi, nàng nói thích, cũng là lừa mình.

"........" Điền Hòa Hòa cảm giác chính mình tự đào cái hố rớt vào, cơ mà trước kia nàng làm sao lại không phát hiện ra Hà Viện Viện cũng sẽ có cái mặt này ái ngại.

"Đêm nay không ăn!" Hà Viện Viện quyết định, vẫn là nên nhịn ăn.

"Thật không ăn? Lát tối đói bụng thì sao giờ?" Điền Hòa Hòa không ủng hộ nói.

"Thì chịu!" Hà Viện Viện hùng hổ nói.

"Đều là món chị thích ăn, thật không ăn?" Điền Hòa Hòa không buông tha hỏi. Ngày thường Hà Viện Viện thích ăn uống, thấy nàng ăn vui vẻ, nên chính mình nấu cũng thấy vui vẻ, liền càng thêm tốn tâm tư nghiên cứu, nếu Hà Viện Viện không ăn, vậy thì mình tích cực nấu cơm cũng sẽ không còn phấn khởi.



"Đúng vậy, chị muốn giảm cân, muốn nhịn ăn!" Hà Viện Viện chốt hạ lời thề son sắt, nói.

"Được thôi!" Tuy rằng cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng Điền Hòa Hòa cũng không ép.

"Vậy thì em ăn một mình đây?" Điền Hòa Hòa hỏi.

"Ừm, chị nhìn em ăn được rồi." Hà Viện Viện gật đầu nói, chỉ là thật nhanh, Hà Viện Viện liền hối hận, nhìn Điền Hòa Hòa ăn đến ngon miệng, Điền Hòa Hòa làm cơm thật sự ăn rất ngon, nàng rất muốn ăn, không được, nàng muốn nhịn, Hà Viện Viện muốn ngồi không yên, dày vò mà nhìn Điền Hòa Hòa ăn cơm nước.

Buổi tối tới, Hà Viện Viện trằn trọc khó ngủ.

"Làm sao không ngủ được?" Điền Hòa Hòa vuốt nhẹ đầu Hà Viện Viện, quan tâm hỏi.

Hà Viện Viện thật xấu hổ không muốn nói cho Điền Hòa Hòa, là bởi vì quá đói bụng, đói đến không ngủ được.

"Không có sao, có thể bị mất ngủ....." Hà Viện Viện vịt chết nhưng vẫn cứng mồm nói, không dám nói cho Điền Hòa Hòa biết là mình đói bụng, cố gắng nhịn xuống.

"Có phải là đói bụng không?" Đêm nay Điền Hòa Hòa thật sự chưa ăn cái gì, khẳng định là đói.

Hà Viện Viện không trả lời, xem như là thừa nhận.

"Đêm nay canh gà còn thừa rất nhiều, em đi nấu mì cho chị ăn." Nói xong, Điền Hòa Hòa liền muốn đứng dậy.

"Trễ rồi, không cần đi, lát nữa sẽ không còn đói, nhịn một chút là được." Chính mình như thế nào không biết xấu hổ làm phiền Điền Hòa Hòa, hơn nữa đã trễ thế này, cho nên Hà Viện Viện kéo Điền Hòa Hòa lại.



"Chị chờ em một chút, làm xong nhanh thôi." Điền Hòa Hoa lập tức đứng dậy, ra khỏi phòng ngủ đi đến phòng bếp.

Hà Viện Viện cũng đi theo, nhìn Điền Hòa Hòa trong phòng bếp bận rộn, trong lòng thập phần cảm động, nghĩ thầm mẹ nàng cũng không có đối xử với mình tốt như Điền Hòa Hòa.

Không đến mười phút, Điền Hòa Hòa đã nấu xong một chén mì, đưa đến bàn ăn.

"Sau này, buổi tối nên ăn nhiều một chút, bằng không sẽ đói, chị muốn giảm cân thì về sau em sẽ nấu ít lại." Điền Hòa Hòa nói, nàng không đành lòng để Hà Viện Viện đói bụng.

"Hòa Hòa, em như vậy sẽ chiều hư chị." Hà Viện Viện nói, nàng phát hiện chính mình càng ngày càng được nuông chiều.

"Nấu ăn mà thôi, không phải chuyện gi to tát, chỉ cần chị muốn ăn thì em sẽ nguyện ý nấu cho chị ăn." Điền Hòa Hòa không thèm để ý nói.

"Chị nguyện ý ăn cả đời." Hà Viện Viện cười nói.

"Cả đời thì dài quá, sợ chị ăn ngán." Điền Hòa Hòa cười trả lời.