Lại nói.
Trước khi đi tắm, Diệp Đông đã chú ý đến một việc.
Đó là trên ban công có quần áo của mình.
Chính là bộ quần áo mà anh đã làm dơ khi ở trong dược phòng trước đó.
Anh không ngờ Lý Mỹ Na lại giặt sạch nó cho mình chứ không ném đi.
Hơn nữa trong đó còn có cả đồ lót của anh mà!
Diệp Đông nở nụ cười hiền hòa trên môi.
“Cô bé này…”
Ghim!
Diệp Đông đi vào phòng tắm.
Chẳng mấy chốc.
Anh đã tắm xong.
Một chiếc khăn lông mới tinh được chuẩn bị sẵn trong phòng tắm.
Diệp Đông lau chùi khô ráo, sau đó hơi sững sờ.
Đúng vậy, ở chỗ anh không có đồ ngủ.
Có điều không có đồ ngủ không quan trọng.
Đàn ông ấy mà, chỉ cần mặc quần lót đi ngủ là được rồi.
Chiếc quần lót này cũng mới vừa mua thôi, anh chỉ mới mặc có mấy tiếng đồng hồ.
Lúc này.
Diệp Đông mặc quần lót vào, sau đó bước ra ngoài.
Khi ở đây, Diệp Đông rất thoải mái, vả lại hôm nay anh cũng đã thấm mệt, vì thế không cảm nhận được động tĩnh xung quanh.
Lúc này Lý Mỹ Na cũng vừa ra khỏi phòng ngủ nhỏ đó, nhanh chóng đi về phía tủ quần áo của mình.
Thế nhưng Diệp Đông lại không nghe thấy tiếng động này!
Lý Mỹ Na đang vội vội vàng vàng và hốt hoảng, do đó cô ấy cũng không chú ý tới động tĩnh xung quanh…
Vì thế.
Bỗng nhiên.
Lý Mỹ Na và Diệp Đông đều trố mắt nhìn đối phương!
Diệp Đông chỉ mặc mỗi chiếc quần lót!
Còn Lý Mỹ Na cũng chỉ quấn khăn tắm mà thôi!
Mặc dù lúc trước Lý Mỹ Na đã thấy hết cơ thể anh!
Thậm chí cô ấy còn lén hôn lên mặt anh nữa cơ!
Nhưng chuyện khi đó không giống hiện giờ!
Lúc đó Diệp Đông còn đang hôn mê!
Vì vậy đâu đến nỗi phải xấu hổ như này! Ôi ngượng quá đi mất!
“A!”
Lý Mỹ Na không kìm được kêu lên sợ hãi.
Cô ấy xoay người, định vội vàng chạy vào trong phòng của mình.
Thật ra Diệp Đông cũng hơi ngớ người.
Lại nói, anh đâu phải Liễu Hạ Huệ, chính Lý Mỹ Na cũng là một cô gái xinh đẹp xuất sắc, bây giờ một người đẹp vừa tắm xong xuất hiện trước mặt mình, sao anh không có phản ứng chút nào cho được!
Nhưng lúc này khi nghe thấy tiếng kêu đầy hoảng sợ của cô ấy.
Anh giật mình lấy lại tinh thần.
Có điều vì quá hoảng hốt đã khiến khăn tắm trên người Lý Mỹ Na rơi xuống sàn.
Hơn nữa nó còn cuốn lấy đôi chân của cô ấy.
Cơ thể Lý Mỹ Na lập tức loạng choạng mất cân bằng, sắp tiếp xúc thân mật với mặt sàn.
Thế nhưng nơi cô ấy sắp ngã xuống lại có một chiếc tủ quần áo nhỏ đầy góc cạnh!
Nếu cô ấy thật sự ngã xuống, sẽ đập thẳng mặt vào đó!
Song cô ấy không thể tránh né được nữa!
A!
Lý Mỹ Na không khỏi lại hoảng hốt thét lên đầy sợ hãi.
Cơ thể Diệp Đông bỗng lóe lên, nhanh chóng tức thời đến bên cạnh Lý Mỹ Na.
Đồng thời, Diệp Đông duỗi cánh tay cường tráng ra và ôm cô ấy vào lòng.
Ban đầu Lý Mỹ Na còn cho rằng chắc chắn mình sẽ ngã xuống đất, thế nhưng cô ấy bất ngờ cảm nhận được cánh tay cường tráng của Diệp Đông đang ôm lấy mình.
Thậm chí nhiệt độ nóng bừng trên làn da của anh còn truyền đến trên da cô ấy.
Diệp Đông kìm nén một cách khó khăn, hô hấp dần nặng nề hơn.
Lý Mỹ Na giật mình tỉnh táo lại.
“A!”
Cô ấy nhớ ra hiện giờ mình không có lấy một mảnh vải che thân!
Diệp Đông cũng giật mình, lập tức lấy bàn tay to bịt kín miệng cô ấy lại.
“Đừng la, bằng không sẽ khiến người khác hiểu lầm thật đấy…”
Giờ phút này, trán Diệp Đông đã nổi đầy gân xanh.
Lý Mỹ Na cũng giật mình hiểu ra, vừa rồi mình thét lên thật sự rất dễ khiến người ta hiểu lầm…
Cô ấy chớp đôi mắt xinh đẹp của mình, tỏ vẻ đã biết.
Lúc này Diệp Đông mới thả bàn tay ấm áp, tràn trề sức mạnh ra rồi kéo cô ấy đứng thẳng dậy.
Sau đó anh lập tức xoay người sang chỗ khác.
“Em muốn làm gì thì làm nhanh lên.
”
Diệp Đông nói.
“Vừa nãy em quên lấy quần áo…”
Lý Mỹ Na chỉ nói nửa câu như thế.
Sau đó cô ấy nhanh chóng lấy đồ lót, áo ngủ rồi sau đó vội vã mặc vào.
Lý Mỹ Na quay lưng về phía Diệp Đông, tâm trạng vô cùng phức tạp.
‘Hừ, đã đối diện với mình như vậy mà còn có thể nhẫn nhịn không nhìn mình, chẳng lẽ mình kém hấp dẫn thế cơ à… Không đúng, vừa rồi hình như anh ấy rất quẫn bách cơ mà…”
Một hình ảnh bất ngờ hiện lên trong đầu cô ấy.
Khiến mặt mũi cô ấy lập tức đỏ bừng.
“Ừm… Em xong rồi…”
Lý Mỹ Na nói khẽ.
Diệp Đông vốn là người hiểu lý lẽ.
Anh bèn xoay người lại.
“Ừ, em nghỉ ngơi cho sớm.
”
Diệp Đông nhoẻn miệng cười.
Kế tiếp anh định đi về phía giường của mình.
Lý Mỹ Na cảm thấy hơi mất mát.
Diệp Đông không muốn ngắm mình thêm mấy cái nữa sao?
Có điều cùng lúc đó, cô ấy thầm nghĩ người như Diệp Đông mới là đàn ông đích thực!
Mặc dù anh cũng thích người đẹp nhưng anh cũng có giới hạn khi đối diện với người đẹp!
Bỗng nhiên.
Lý Mỹ Na nhìn thấy những vết máu rải rác trên mặt sàn.
Ngay sau đó.
Cô ấy chú ý thấy hình như vết máu xuất phát từ chân của Diệp Đông.
Vừa rồi vì để cô ấy không bị ngã sõng soài, anh đã vội vàng bước đến đỡ cô ấy, do đó anh đã bị một cây đinh lộ lên trên sàn nhà đâm chảy máu!
Điều này đủ để chứng minh vừa rồi Diệp Đông chỉ một lòng một dạ muốn đỡ lấy cô ấy chứ không hơi sức đâu nhìn ngó xung quanh gì đó nữa…
“Diệp Đông, chân của anh!”
Giọng điệu của Lý Mỹ Na toát lên vẻ đau lòng.
Anh trả lời: “Không sao đâu, anh là người tập võ, lát nữa nó sẽ khỏi ngay ấy mà.
”
Thế nhưng Lý Mỹ Na vội chạy vào phòng tắm và bưng một chậu nước lạnh ra ngoài.
“Em chườm lạnh cho anh một lát nhé!”
Cô ấy rất kiên quyết.
Vì vậy anh chỉ đành để mặc cô ấy làm theo ý mình.
Diệp Đông ngồi lên giường, Lý Mỹ Na lấy khăn nhúng vào nước lạnh rồi lau vết thương trên chân cho anh.
Một cô gái, hơn nữa còn là một Tổng giám đốc xinh đẹp vốn nên kiêu ngạo nhưng giờ đây cô ấy lại cam tâm tình nguyệt rửa chân cho một người đàn ông, nhiêu đó đủ để chứng minh trong lòng cô ấy có người đàn ông này.
Tất nhiên Diệp Đông cũng hiểu rõ chuyện đó.
Vì vậy trái tim anh không khỏi xúc động khôn nguôi.
Anh cúi đầu là có thể thấy mái tóc dài thướt tha của cô ấy, còn cô ấy đang tập trung lau chân cho mình.
Đương nhiên vì nhìn từ trên cao xuống còn có thể ngắm cảnh đẹp khiến người ta đắm say.
Diệp Đông hít sâu một hơi: “Mỹ Na được rồi, em không cần lau nữa đâu.
”
Chân của anh đã ngừng chảy máu thật rồi.
Quan trọng là, nếu cứ để Lý Mỹ Na tiếp tục lau cho mình như thế, e rằng mình sẽ không kiềm chế được mất!
Lý Mỹ Na nghe vậy bèn gật đầu rồi mới đứng dậy.
Lúc này cô ấy mới bất ngờ chú ý đến cơ thể của Diệp Đông.
Ngay sau đó, mặt cô ấy đỏ bừng không thôi.
Có điều.
Trong lòng cô ấy bỗng dấy lên lòng can đảm.
“Diệp Đông, em thích anh, em có thể trở thành bạn gái của anh không?”
Diệp Đông không ngờ lúc này Lý Mỹ Na lại tỏ tình thẳng thắn như vậy.
Anh hơi khựng lại giây lát.
“Mỹ Na, anh đã có bạn gái rồi, em có để bụng chuyện này không?”
Sau khi cô ấy nghe thấy thế bèn xúc động không thôi, một dòng nước ấm bỗng dâng lên trong lòng.
Lý Mỹ Na xuất thân từ một gia tộc lớn!
Vì vậy tất nhiên cô ấy biết những cậu ấm, cậu chủ của các gia tộc lớn cưới ba vợ bốn nàng hầu là chuyện quá đỗi bình thường.
Nhất là những người đàn ông càng xuất sắc thì chắc chắn sẽ hấp dẫn nhiều cô gái yêu quý và theo đuổi hơn.
Hiện nay Diệp Đông chỉ mới hơn hai mươi tuổi mà đã là Hóa Cảnh Tông Sư!
Đây đã quá xuất sắc rồi!
Sau này sẽ có không ít những cô gái xuất hiện bên cạnh Diệp Đông.
Nhưng mà.
Chính anh lại có thể tự nói với cô ấy đã rất tôn trọng mình rồi!.