Bị cắt đứt điện thoại, Tần Trường An cầm lấy nhìn nhìn, sách một tiếng.
Thật là, còn thẹn quá thành giận.
Tính tình không tốt như thế, trách không được đều nhiều năm như vậy vẫn là một con cẩu độc thân,...... Còn chưa yêu lần nào đi, thật đáng thương.
Hắn lại đổi một số khác, gọi qua, "Là thế này, tôi muốn nói với cậu về vợ tôi..."
Mấy người cũng không biết vợ tôi có bao nhiêu mềm, nhiều ngoan...
Các ngươi khẳng định không biết \ (  ̄︶ ̄) /
"........."
Một đám bạn vẫn còn độc thân hoài nghi nhân sinh.
Đã lâu không gọi điện thoại liền tính, nửa đêm 12 giờ gọi điện thoại, còn tưởng rằng hắn có việc gì gâls, kết quả gọi liền tú ấn ái, này thật là bạn mà không phải kẻ thù?!
Bằng không chính là có bệnh?
Một đám bạn nhìn trang cá nhân của Tần Trường An.
Đi vào mới phát hiện, người này có thể là thật sự có bệnh!
Người này trước kia có bao nhiêu man a, có người gọi hắn một câu An An đều phát giận, hiện tại sửa lại cái tên bán manh Ngủ Ngủ......
Đầu óc nước vào đi?!
Cho đến khi, một người nói chuyện này cho chị gái mình, chị dừng một chút, đột nhiên không thể hiểu được chụp một bức ảnh.
Đêm nay, Tần Trường An bị liên tục ngắt 12 lần, nhưng mà nửa điểm không ảnh hưởng tựa tâm tình của hắn.
Tâm tình kích động, linh cảm bạo lều, hắn không nhịn được viết một bài hát, quả thực liền mạch lưu loát, tên bài hát là 《 ngọt ngào tâm sự 》, vừa nghe là biết không dàng cho cẩu độc thân.
Rất tốt, hắn muốn ra album.
"............"
Tần Trường An nói ra album là sự thật, lúc trước hắn xuất đạo là thời điểm hắn nhiệt tình nhất, một ngày có thể viết vài bài, hơn nữa chất lượng còn rất tốt, mấy bài kinh điển đến bây giờ vẫn còn hot. Sau đó tuy rằng linh cảm không mãnh liệt như trước, nhưng cũng vẫn duy trì, một năm ra một hai đĩa, chất lượng cũng như cũ không tồi.
Mấy năm nay dưới tình huống kinh tế đình trệ, hắn là số ít người có thể bán mấy chục vạn trên trăm vạn đĩa.
Hiện tại yêu đơng, tình cảm thời thời khắc khắc đều đang thiêu đốt, phảng phất nhiệt tình của những năm đầu tiên quay trở lại, thậm chí còn nhiều hơn nhiều so với dĩ vãng.
Cô nằm trong lòng hắn, cô ngồi ăn táo, cô lười biếng ngáp, mỗi một bộ phận đều là một bài hát.
Mấy ngày nay, ngoại trừ thời gian quấn lấy Diệu Diệu, Tần Trường An đang sáng tác.
Thậm chí còn bởi vì cái này, giả vờ đáng thương, nói sáng tác không kịp ăn cơm, còn bị đau dạ dày, thành công vào ở trong nhà vợ.
...... Được rồi, tuy rằng còn không phải cùng một phòng. Nhưng mỗi ngày sáng sớm mở mắt ra, đi hai bước là có thể nhìn thấy cô vợ lười biếng, là một chuyện sung sướng cỡ nào.
...Muốn rời khỏi giới giải trí. Nghiêm túc.
Ở trong giới mỗi ngày ở chung thì ít mà xa cách thì nhiều, hắn khẳng định chịu không nổi, công tác gì đó, mấy năm nay hắn cũng kiếm được không ít tiền, cộng thêm đầu tư một ít hạng mục nhỏ, tuyệt đối nuôi được vợ......
Vài ngày sau.
Người đại diện của Tần Trường cảm thấy mình sắp điên rồi.
- - Sau khi quay xong, hai ngày trước còn bình thường, nhưng sau hai ngày đó Tần Trường An đã không thấy tăm hơi bóng dáng, như thế nào đều không liên lạc được.
Gọi điện thoại không nghe, gửi tin tức không trả lời, tới nhà tìm thì cửa không mở, đã hơn một tuần, duy nhất một lần gọi điện thoại cho anh ta là khoe vợ, mẹ nó, hắn còn có nhớ hắn là nghệ sĩ không?! Mấy quảng cáo hắn nhận đều bị hắn quên lên chín tầng mây?!
"Tần Trường An!" Người đại diện còn chưa vào cửa liền bắt đầu rít gào, "Mấy ngày nay anh đã chạy đi đâu?!"
Anh ta để một trợ ký đứng trước cửa nhà ba ngày, thật vất vả mới báo cáo hắn đã về nhag, vô cùng lo lắng chạy tới. "Có phải anh đã quên là là mọt nghệ sĩ hay không?!"
Ngày mai là bắt đầu tập thứ hai, tập thứ hai bắt đầu có khách quý, là ảnh đế Phó Viễn đang hot, còn có tiểu hoa đán mới nổi, mỗi một người đều không phải đèn cạn dầu...... Phó Viễn kia gần nhất đột nhiên nổi tiếng, hơn nữa mỗi lần đều có một người bị đạp xuống, ai không biết có mờ ám?
Anh ta hoài nghi nếu anh ta không nhắc nhở hắn, có khi tập thứ hai này cũng bị hắn quên mất!
Tần Trường An đang sửa sang lại rương hành lý, nhìn nước miếng suýt nữa bay tới mặt hắn, ghét bỏ lui về phía sah, "Tôi rất bận a."
"Mấy ngày nay đều có việc."
"Anh có thể có việc gì?!" Mấy ngày nay hắn không đi làm việc?! Phỏng chừng nhàn hốt hoảng, cũng không biết xấu hổ nói mình bận.
Tần Trường An trên mặt lộ ra sự đắc ý, "Đương nhiên là bận yêu đương a."
Hắn có điểm ghét bỏ anh ta kiến thức hạn hẹp, "Yêu đương thực phí thời gian, anh tính tính, buổi sáng tôi còn phải nấu cơm cho vợ tôi, tức phụ chỉ thích ăn cơm tôi làm, giữa trưa phải đi xem nhà với vợ a."
"Buổi tối liền càng không có thời gian, anh biết đấy...... Thôi đi anh không biết...... Con người trong lúc yêu đương luôn nhão nhão dính dính, qua một thời gian nữa bọn tôi sẽ kết hôn, phòng ở cũng phải nhìn, còn có áo cưới gì đó đều cần đặt may, nhẫn cưới a gì đó..."
Tần Trường An vừa nhét quần áo vào va ly vừa nhướng mày, thần thái sáng láng.
Dưới loại tình huống này, hắn nào còn có thời gian nghe điện thoại của anh ta nha?!
Người đại diện hít sâu lại thở ra, nhịn xuống cái loại xưa động muốn đánh người, vẫn là không nhịn được, lấy di động ra trực tiếp rít gào, "...... Cho nên đây là lý do anh nhắn một tin cho tôi rồi tắt máy?!!"
Anh nhìn xem cái ngữ khí này, anh nhìn xem!
Chỉ một câu vội vàng yêu đương không có thời gian, còn nói anh cũng hơn 30 rồi còn chưa từng yêu đqơg, nhiều đáng thương đâu, hắn phải cho anh ta một kỳ nghỉ, sau đó bỏ hết công việc,...... Hắn như thế nào còn chưa lên trời?!
"Giới giải trí yêu đương nhiều như vậy, sao không thấy ai bỏ bê công việc?! Chỉ anh tốt, chỉ anh bận a!"
Còn có, vì sao anh ta nhiều năm như vậy chưa yêu đương, còn không phải bởi vì bình thường bị hắn bệnh tâm thần sai sử mệt như cẩu?!
Tần Trường An kéo hành lý, "Đó là bọn họ ngốc."
Hắn xách hành lý, cười nhạo một tiếng, "Yêu đương quan trọng hay công việc quan trọng bọn họ không biết a!"
"Thật không rõ."
Người đại diện tức điên, hắn thế nhưng còn có mặt mũi nói người khác không biết, nghiến răng nghiến lợi, "Chỉ anh biết rõ!"
Trong giới đều hâm mộ anh ta dưới loại tình huống kinh tế đình trệ, còn có thể phủng ra một siêu sao, nhưng anh ta khổ bọn họ ai biết? Trước kia khi không yêu đương còn tốt, ít nhất cũng chỉ là cái bệnh tâm thần, hiện tại yêu đương a...... Ha hả, có một nghệ sĩ như vậy, ít nhất phải giảm thọ ba mươi năm!
Anh ta còn chưa nói xong, liền thấy hắn xách hành lý đi ra ngoài, người đại diện, "Anh lại muốn chạy đi đâu?!"
Tần Trường An cầm lấy chìa khóa, nâng mắt, "Đương nhiên là muốn đi tìm vợ a."
Nghĩ hắn một người có nhàn rỗi giống cẩu độc thân bọn họ a, bình thường thời gian của hắn phi thường không đủ, sách, nào có thời gian ở đây nghe một người đàn ông trung niên rít gào...
Rõ ràng nhìn ra suy nghĩ trong ánh mắt hắn, đầu người đại diện choáng váng, chỉ cảm thấy quả bom đếm ngược càng lúc càng nhanh, tựa hồ lập tức muốn nổ mạnh.
"Anh lại chuẩn bị đi?! Công việc ngày mai lại không làm?!......"
Người đại diện phun một tràng, thấy hắn một chút phản ứng đều không có, bộ dáng đương nhiên, cảm thấy huyết áp thẳng tắp bay lên, lại không có cách nào, chỉ có thể miễn cưỡng nhẫn nại, áp xuống táo bạo, hỏi, "Thôi, nhà của Lê Diệu Diệu ở đậ?"
"........." Tần Trường An nháy mắt cảnh giác, "Anh hỏi cái này làm cái gì?!"
"Anh còn định đi tìm Diệu Diệu?"
"...... Tôi nói cho anh biết, Diệu Diệu chỉ yêu tôi." Chướng mắt anh ta.
Hắn tựa như một người đột nhiên trúng giải thưởng lớn, xem ai đều giống như có ý đồ với vé số của hắn.
Người đại diện ngay từ đầu không phản ứng lại hắn có ý gì, sau lại nghĩ nghĩ, mới hiểu được, nháy mắt chửi ầm lên, "MMP! Tôi mẹ nó có thể làm gì?!"
Nếu không phải hắn thường xuyên chơi mất tích, anh ta làm gì cần cái địa chỉ nàu?!
Người yêu đương có phải không có đầu óc hay không!
Tác giả có lời muốn nói: Người đại diện: Đừng cản tôi, đánh người.