Điều Tuyệt Vời Nhất Dành Cho Em

Chương 7



"Sao 1 tháng rồi cậu mới tới đây?" Kể từ lần gặp mặt đó An Vân cuối mỗi tuần An Vân đều ghé qua Dream cùng bạn bè, đồng thời thử vận may có được "cái duyên gặp lại" mà người kia nói. Cuối cùng thì cũng gặp được chỉ là khoảnh khắc gặp mặt vừa rồi có hơi hướng bạo lực.

"Tôi phải đi học, làm nghiên cứu" Kỳ Thiên nhàn nhạt nhấp một ngụm rượu trả lời

Buổi tối đó, An Vân cũng biết được Kỳ Thiên đang theo học tại trường đại học A, chuyên ngành tài chính theo diện sinh viên trao đổi 1 năm. Mà Kỳ Thiên cũng từ lời kể của An Vân biết được cô đang là một thực tập sinh tại một công ty âm nhạc, cũng đang theo học tại trường đại học S trong thành phố. Bất quá buổi tối nay Kỳ Thiên cũng không nói quá nhiều, đa số trả lời câu hỏi của An Vân, rồi ngồi đó lười biếng uống rượu, một ly rồi lại một ly tựa như ngàn chén không say. Không biết độ rượu này đã luyện bao lâu mới đạt được mức này. Càng uống ánh mắt kia tựa hồ càng u ám đi, ngồi đối diện mà An Vân cũng dần bị từ trường năng lượng của Kỳ Thiên ảnh hưởng. Khó chịu mà bứt rứt trong lòng, An Vân quyết định kéo Kỳ Thiên ra sàn nhảy giải phóng năng lượng.
An Vân kỳ thực là mỹ nữ quyến rũ đầy kiêu ngạo, đôi chân thon dài, trắng mịn, vòng eo con kiến săn chắc như lộ như khuất dưới chiếc áo croptop kia không ngừng đung đưa lắc lư theo nhạc. Bởi là người luyện hát luyện nhảy từ nhỏ nên khả năng cảm nhạc của An Vân cũng không tầm thường, trong chốc lát như hòa quyện làm một với âm nhạc đang phát ra xập xình kia. Trên môi là nụ cười rạng rỡ đầy ma mi hút mắt người xung quanh. Bao gồm cả Kỳ Thiên, từ lúc An Vân nắm tay kéo cô ra giữa sàn nhảy, mắt vẫn không rời khỏi nụ cười của người kia, như là bị hãm sâu vào trong đó không cách nào thoát ra được.

Những người bạn đi cùng An Vân không ngừng hò hét cỗ vũ, họ cũng biết được thời gian này An Vân đang tìm kiếm 1 cô gái chỉ là không biết rằng cô gái này lại có dáng vẻ kia, nếu nói An Vân lớn lên ngày càng xinh đẹp, quyến rũ, nồng nhiệt đầy năng lượng thì cô gái đứng bên cạnh kia xinh đẹp không kém lại thanh tú, đường nét rõ ràng, âm trầm có chút lạnh lẽo. Hai người như vậy mà khi đứng cùng nhau lại tạo nên một bức tranh tuyệt mĩ, một thế giới mà người khác không thể tiến vào. Vô cùng tương phản cũng vô cùng xứng đôi.
Sau một màn nhảy nhót, lắc lư hẳn là An Vân cũng mệt, 1 tầng mồ hôi lấm tấm xuất hiện trên tráng, mà cảm xúc tiêu cực xung quanh Kỳ Thiên cũng tiêu tán đi tám phần. Kéo An Vân xuống bàn, Kỳ Thiên rút khăn giấy tự nhiên đưa tay lên thấm mồ hôi trên trán cho An Vân. Khoảnh khắc ấy trong lòng An Vân thoáng chốc chấn kinh bởi hành động này, cô ngước mắt lên nhìn Kỳ Thiên, mà người kia lại không có vẻ gì khác lạ, trên mặt không có quá nhiều cảm xúc, chỉ nhẹ nhàng, tỉ mỉ là thấm mồ hôi trên trán và trên tóc mai của cô.

Một màn này đập vào mắt những người bạn đi cùng An Vân, giây đầu tiên thoáng chút ngơ ngác nhưng cũng rất nhanh sự phấn khích cùng tò mò kéo đến càng nhanh hơn.

Gia Kỳ Ly bạn thân của An Vân nhảy đến đôi mắt dán chặt lên người Kỳ Thiên "Không giới thiệu một chút sao?"
Cảm nhận được bao nhiêu đôi mắt đang nhìn vào mình, Kỳ Thiên thoáng chút cứng người không thoải mái, dù sao cô cũng là một người ít tiếp xúc với người lạ, luôn cố gắng khắc chế sự tồn tại của mình đối với xung quanh, bên thân lại luôn toát lên sự lạnh lùng nên cho dù vẻ ngoài thật sự hút mắt nhìn của người khác nhưng cũng ít ai chủ động đến bắt chuyện cùng cô.

"Xin chào, Kỳ Thiên" Thoáng chút không quen nhưng lễ phép vẫn luôn đúng mực, Kỳ Thiên vo tờ khăn giấy ném vào sọt rác, quay người chào hỏi.

"Xin chào, Gia Kỳ Ly bạn thân của tiểu Vân"

"Đừng dọa sợ cậu ấy, các cậu tém cái ánh mắt kia lại đi" Lúc này An Vân mới lên tiếng, đồng thời quét mắt qua những người bạn của mình.

Mọi người cũng như vậy phá tan bầu không khí ngượng ngùng cười haha rồi lần lượt giới thiệu làm quen với nhau. Một màn như thế buổi tối nay Kỳ Thiên tự nhiên được nạp vào danh sách bạn bè của bạn bè An Vân. Cứ thế mọi người cười nói vui vẻ, cùng nhau uống rượu, cùng nhau lắc lư theo nhạc đến khi kết thúc.
Ngày hôm sau thức dậy, Kỳ Thiên choáng váng đầu đau như búa bổ kéo lê thân mình vào nhà tắm tắm rửa nước nóng để xua đi một ít mệt mỏi và mùi rượu trên cơ thể. Đánh răng rửa mặt thay quần áo, hành động lưu loát như phản xạ tự nhiên của cơ thể. Ngày hôm nay như đã hẹn với An Vân, đúng 7 giờ sáng cô đứng dưới lầu đón An Vân đến trường, trên đường đi còn tiện thể mang theo 1 phần ăn sáng và 1 ly sữa đậu nành nóng cho An Vân, dù không biết người kia đã ăn sáng hay chưa, nhưng trong nhận thức của Kỳ Thiên, nếu đã chấp nhận chăm sóc An Vân 1 tháng này thì cô cũng nên đặt toàn tâm toàn ý vào việc đó, đây cũng là nguyên tắc mà Kỳ Thiên đặt ra cho mình khi làm bất kì điều gì.

Cứ như vậy, buổi sáng cùng nhau đến trường An Vân sau đó tự đến trường mình, buổi trưa nếu có thời gian sẽ cùng nhau ăn trưa, đa phần đều là ăn ở căn tin trường An Vân, đôi lúc chỉ có 2 người, đôi khi sẽ có thêm những người bạn của An Vân, buổi chiều cùng nhau về nhà. Cuối tuần thì cùng nhau dạo phố thỉnh thoảng sẽ đi cùng Gia Kỳ Ly, cùng nhau giới thiệu về thành phố cho Kỳ Thiên như một hướng dẫn viên du lịch bán chuyên. Cuộc sống cứ như thế chầm chậm trôi qua. Mối quan hệ của An Vân và Kỳ Thiên cũng cứ như thế dần thân thiết hơn. Không còn nhắc tới kì hạn 1 tháng kia, họ thật sự trở thành những người bạn của nhau, cùng nhau quan tâm, cùng nhau chăm sóc đối phương.
Cho đến một ngày cuối tháng 11 kia....