Ở nước T...Đúng 8 giờ sáng Kỳ Thiên có mặt điểm danh tại quán cafe quen thuộc của An Hy, đây là quán cafe 2 năm trước Kỳ Thiên góp vốn mở cùng An Hy, nói là góp vốn cùng mở kỳ thật là Kỳ Thiên chỉ bỏ 1 phần vốn còn lại các hoạt động kinh doanh, quản lý, phát triển vẫn là một tay An Hy làm toàn bộ. Năm đó cũng vì tâm nguyện mở quán cafe mà lên kế hoạch từ nhiều năm chỉ là không thể nào đủ vốn để thực hiện điều này, còn Kỳ Thiên thì vô cùng yêu thương người chị gái này cũng hiểu tính cách của chị ấy, nên lấy lý do muốn đầu tư mảng mới cùng với sở thích uống cafe của mình mà rót vốn vào cho An Hy.
"Vẫn là Americano đá sao?"
"Vâng ạ, cho em thêm 1 phần sandwich rau nữa ạ"
"Trời lạnh thế này mà em vẫn uống đá à...?!" An Hy lắc đầu xoay người vào quầy bar chuẩn bị phần ăn sáng cho Kỳ Thiên vẫn không quên để lại một câu cảm thán quen thuộc. Kỳ Thiên vẫn ngồi đó trên chiếc ghế cao trước quầy bar quen thuộc nở nụ cười nhàn nhạt, mở ra tờ báo Kinh Tế xem thông tin chờ đợi phần ăn sáng như mọi ngày. Xung quanh tản ra một tầng khí chất mạnh mẽ, không muốn người ngoài tiếp xúc dù cho từ khi cô bước vào cửa, bao nhiêu cặp mặt đều dán chặt trên người cô, chỉ biết thốt lên rằng ....quá soái khí...thật sự muốn được giẫm đạp dưới chân...Mái tóc tém được vuốt gọn lên bồng bềnh, ánh mắt đen lánh sâu thẩm dưới hàng chân mày đậm như hai con sâu róm nhưng lại vừa vặn không khiến người nhìn vào thấy hoảng sợ, sóng mũi thẳng tắp cùng đôi môi mỏng hồng hồng đỏ đỏ, khuôn mặt vô cùng thanh tú, vẻ đẹp không quá nam tính, không quá nữ tính kia thật sự khiến người khác không thể dời mắt được. Bao nhiêu người muốn tiến lên bắt chuyện nhưng lại vì tầng khí chất quanh người kia mà chùn bước. Hôm nay An Vân có chương trình nên rời đi từ sớm, vì vậy Kỳ Thiên có nhiều thời gian nhàn nhã hơn mà ăn sáng tại quán cafe chứ không mang về công ty. Vừa ăn vừa nhấm nháp vị cafe thơm ngon buổi sáng này khiến tâm tình Kỳ Thiên thoải mái không ít, thanh toán chào hỏi An Hy xong lập lức trở ra lái xe thẳng đến công ty.
"Chào Kỳ tổng"
"Chào buổi sáng"
"Xin chào"
Vừa bước bước vào công ty, các nhân viên liên tiếp lên tiếng chào hỏi, mà Kỳ Thiên tuy là người lạnh lùng nhưng vẫn luôn giữ đúng lễ phép và hòa nhã với nhân viên của mình. Chào hỏi khi gặp mặt nhau này cũng là một trong số những văn hóa mà tổng giám đốc trước đây xây dựng nên. Đối với Kỳ Thiên thì người kia vừa là người anh trai, vừa là người tri kỷ, vừa là người thầy luôn hết mực yêu thương và dạy bảo mình nên cũng đã được rèn sâu vào tiềm thức, tất nhiên sẽ không xóa bỏ mà vô cùng cẩn trọng nuôi dưỡng những văn hóa này. "Chào Kỳ tổng"
"Chào thư ký Tiêu"
Thư ký Tiêu mang theo ly nước ấm bước vào văn phòng Kỳ Thiên, báo cáo lịch trình công việc hôm nay, vừa xoay người ra ngoài xử lý công việc thì nghe tiếng Kỳ Thiên gọi lại:
"Đúng rồi Tiêu...An Vân chuẩn bị kết thúc hợp đồng, ngươi để ý động tĩnh bên đó một chút, tránh cho họ làm khó cô ấy"
"Vâng Kỳ tổng, tôi đi sắp xếp ngay"
"Nhớ...tránh cho An Vân biết chuyện này"
"Vâng" Thư ký Tiêu đi theo Kỳ Thiên 3 năm từ lúc Kỳ Thiên vừa tiếp nhận công ty vì vậy cũng là người thân cận hiểu rõ về quan hệ của Kỳ Thiên cùng An Vân, dù trong lòng không hiểu tại sao rõ ràng Kỳ Thiên luôn âm thầm đầu tư vào mảng nghệ thuật không phải là thế mạnh của TC để dọn đường cho An Vân nhưng lại như có như không mà không ảnh hưởng đến các quyết định trọng yếu. Với tinh thần làm việc chuyên nghiệp không cho phép Tiêu hỏi chỉ có thể chấp hành mà làm việc. Thời gian cứ thế trôi qua đến gần giờ tan làm, điện thoại trên bàn Kỳ Thiên vang lên hai tiếng, là nhạc chuông tin nhắn được cài đặt riêng cho An Vân. Nghe âm thanh quen thuộc vang lên Kỳ Thiên nhanh chóng cầm lên xem
"Thiên Thiên tối nay tớ muốn ăn miếng trộn" sau đó là một icon làm nũng đòi ăn
Khóa miệng Kỳ Thiên bất giác cong lên, ngón tay nhanh chóng lướt trên màn hình điện thoại đáp ứng người kia
"Được...tớ đón cậu tan làm, chúng ta đi siêu thị mua ít đồ"
Sau đó gọi cho thư ký Tiêu sắp xếp các công việc cần xử lý còn lại, sau đó chợt nhớ ra điều gì
"Thư ký Tiêu này..."
"Giúp tôi để trống lịch hai tuần cuối của ba tháng sau..."
Thư ký Tiêu nhíu mày, khó hiểu nhìn lên tổng giám đốc của bọn họ, một người cuồng công việc như vậy sao lại đột nhiên sắp xếp kỳ nghỉ dài như vậy. Dù cho thời điểm hiện tại công ty đã bước vào giai đoạn phát triển ổn định, đứng vững một chân trong hàng top các công ty cùng ngành. Trong ngành ai cũng biết tổng giám đốc hiện tại của TC là một người trẻ tuổi, chỉ vừa mới 25 lúc mới lên nhận chức ai cũng dè bỉu, xem thường nhưng chỉ sau nửa năm Kỳ Thiên đã đem TC từ ranh giới rớt xuống vực thẳm vực dậy một cách ngoạn mục, tiến thẳng đến vị trí hôm nay, khiến những người trước kia vị vả mặt đau rát, trở thành truyền kỳ trong giới tài chính. Như hiểu được suy nghĩ của thư ký Tiêu, Kỳ Thiên cũng không để cô hoang mang quá lâu
"Tôi muốn dành thời gian bồi An Vân trước khi cô ấy bước vào cuộc thi"
Quả nhiên là như vây, thư ký Tiêu gật đầu rồi bước ra ngoài sắp xếp.
Trong công việc, trong cuộc sống Kỳ Thiên quyết đoán, sắc bén, nhạy cảm luôn đặt công việc lên hàng đầu. Nhưng ai cũng sẽ có cho mình ít nhất là một ngoại lệ, vừa vặn ngoại lệ đó của Kỳ Thiên có đến hai cái: một chính là An Vân, còn lại đó chính là người con gái ở nước N kia. Bất quá những năm gần đây ngoại lệ xuất hiện trên người Kỳ Thiên cũng chỉ có mình An Vân.