Đỉnh Cao Phú Quý

Chương 204



Chương 204

Sự xuất hiện của Thẩm Trác là một chuyện ngoài ý muốn, điều này khiến kế hoạch ban đầu của Trình Uyên bị nhiễu loạn.

Một tỷ rưỡi, chắc chắn bản thân Long Thầm Khang không có nhiều tiền như vậy, nếu thật sự lấy được chắc chắn phải cần sáu doanh nghiệp cùng góp vốn.

Cho nên người khác không biết, nhưng Trình Uyên lại biết, trong sáu doanh nghiệp này sẽ có năm doanh nghiệp thoát khỏi sự khống chế của Long Thầm Khang vào thời điểm mấu chốt, cứ thế, Long Thầm Khang không thể trả đống tiền này được, cho nên cái anh muốn là ngoại trừ tiền bảo đảm thì còn phải vào tù nữa.

Sáu tháng tuy không lâu, nhưng đủ để anh hoàn thành rất nhiều chuyện.

Haiz!

Có lẽ Thẩm Trác có ý tốt, nhưng lòng tốt chưa chắc đã là chuyện tốt.

Sắc mặt Long Thầm Khang cũng thay đổi, Thẩm Trác là người của nhà họ Thẩm, nhà họ Thẩm là doanh nghiệp †op năm của tỉnh, vì vậy dù sáu doanh ngI trong tay anh ta hợp tác lại cũng không có tiền đấu với nhà họ Thẩm.

Đương nhiên còn có một chuyện khiến anh ta lo lắng.

Chắc chắn Thẩm Trác đã trúng độc của mình, vậy vì sao cô ta lại không lo lắng mình sẽ không đưa thuốc giải cho cô ta chứ? Chẳng lẽ cô ta giải độc rồi?

MC của buổi đấu giá cực kỳ vui vẻ.

Cái giá một tỷ sáu này đã vượt qua giá quy định quá nhiều rồi, nghĩ đến nửa đời sau của mình sẽ có một khoản, hắn lập tức muốn cất tiếng hát to.

“Wow, quý cô xinh đẹp này ra giá một tỷ sáu, thật sự là một cô gái ưu tú, không ngờ thành phố Tân Dương chúng †a cũng có một bà chủ trẻ tuổi xinh đẹp như vậy, thân là người lớn lên ở Tân Dương, tôi thật lòng thật dạ cảm thấy tự hào, các vị chủ cả thứ tôi nói thẳng…”

“Một tỷ tám!”

Vào lúc MC thao thao bất tuyệt, một giọng nói đột nhiên vang lên.

Một người đàn trung niên hơi béo giơ bảng lập tức thu hút sự chú ý của vô số người.

Ông ta mỉm cười đứng dậy nói: “Chỉ là tiền thôi mà, Trung Thượng chúng tôi không thiếu, cái bảng này tôi là giơ thay cậu Long”

Nghe thấy câu này, vô số người đều cảm thán.

Trình Uyên giật mình.

Đúng thế, Long Thầm Khang đã có năng lực dùng độc khống chế người khác, đương nhiên sẽ không quên ông lớn có tiền nhất.

Có lẽ ông chủ của Ngân hàng Trung Thượng này cũng là một trong những người bị Long Thầm Khang khống chế.

Cái giá một tỷ tám khiến mọi người phải khiếp sợ.

Long Thầm Khang nở nụ cười, lập tức nhìn về phía Thẩm Trác với ánh mắt khiêu khích như đang nói: Đến đi, tiếp tục đi, không phải nhà họ Thẩm các người có tiền lắm sao? Đến đấu với Ngân hàng Trung Thượng đi?

“Long Thầm Khang này có lai lịch gì vậy? Sao ngay cả ông chủ của Trung Thượng cũng giúp đỡ cậu ta thế?”

“Tôi cũng thấy khó hiểu, trước kia chưa từng nghe nói tới nhân vật số một như thế”

“Cũng hết cách, đối thủ của cậu ta quá non nớt, suy nghĩ chưa trưởng thành, sao có thể đấu lại cậu ta được?”

Mọi người không khỏi bàn tán xôn xao.

Đương nhiên Thẩm Trác biết nhà họ Thẩm không thể ra quá nhiều tiền vì mình, càng không thể vì cô ta mà đắc.

tội với Ngân hàng Trung Thượng.

Nhưng cô ta không hề chán nản, thậm chí còn hơi vui vẻ.

Thẩm Trác cười nói với Trình Uyên: “Việc còn lại giao cho anh đấy”

Nghe thấy thế, mọi người đều ngơ ngác.

Long Thầm Khang cũng không nhịn được nhíu mày: “Có ý gì? Các người muốn giở trò hay cố ý ra vẻ huyền bí?”

“Hừ, tôi không ngại cho Trình Uyên cậu biết, hôm nay mảnh đất này chắc chắn là của tôi, Tuấn Phong của các người tôi cũng ăn chắc rồi”

“Cậu, quá yếu!”

Sau khi nghe thấy lời của Thẩm Trác, Trình Uyên không khỏi thở phào nhẹ nhõm, thì ra cô ta cảm thấy không đủ nên cố ý giúp nâng giá, tiện thể khiến chỗ dựa thật sự của Long Thầm Khang là ông chủ của Ngân hàng Trung Thượng Tôn Đại Phúc trồi lên khỏi mặt nước luôn.

Trình Uyên lặng lẽ nói mấy câu với Lý Nam Địch, sau đó Lý Nam Địch bèn gật đầu đi về phía bên kia.

Cuối cùng mảnh đất khu vui chơi ở ngoại ô phía đông bị Long Thầm Khang mua lại với giá một tỷ tám.

“Đúng thế đúng thế, anh lợi hại, chúng tôi quá yếu, đất thuộc về anh rồi” Trình Uyên cười nói.

Cười?

Long Thầm Khang đột nhiên có dự cảm chẳng lành.

Vì sao Trình Uyên lại cười?

Chẳng lẽ bị đùa giỡn đến ngáo luôn rồi ư?

Nhưng đúng lúc này, Trình Uyên lại đột nhiên nói với MC: “Nhưng tôi vẫn hy vọng bên tổ chức kiểm tra vốn mua đất của anh Long đây”

Nghe thấy câu này, mọi người vô cùng vui vẻ, không ít người lắc đầu, nở nụ cười như có như không, có ý khinh thường là nhiều.

Mọi người đều nghĩ Chủ tịch của Tập đoàn Tuấn Phong bụng dạ hẹp hòi như thế, đấu không lại người ta thì muốn giở mánh khoẻ.

Ông chủ của Ngân hàng Trung Thượng cũng đã ra mặt rồi, chẳng lẽ anh Long này có thể không có tiền sao?

MC cũng thấy khó xử.

Long Thầm Khang có thể ra giá cao như thế, còn có ông chủ của Ngân hàng Trung Thượng ủng hộ, nhìn thế nào cũng là nhân vật lớn, sao bọn họ dám tra chứ?

Nhưng Trình Uyên lại là Chủ tịch của Tập đoàn Tuấn Phong, bọn họ cũng không tiện đắc tội hay xử lý qua loa.

Nhưng cũng may.

Không đợi MC khó xử, Long Thầm Khang nôn nóng muốn khiến Trình Uyên mất mặt lập tức cười lạnh lùng đứng lên.

“Tra đi, cậu muốn tra đúng không? Không cần phải tra, tự tôi có thể cho cậu biết”

“Sáu doanh nghiệp gồm Tập đoàn Cốc Thiên, Thương mại Đông Hoà… đều có quan hệ hợp tác với tôi, tôi có quyền sát nhập tài chính, cậu nói xem tôi có năng lực để mua không?”

Nghe vậy, các ông chủ ở đây đều sợ hãi than thầm.

Sáu doanh nghiệp này đều là top trên của thành phố Tân Dương, tuỳ ý lôi một cái ra đã đủ đáng sợ rồi, không ngờ bọn họ còn hợp tác với nhau.

“Lần này Chủ tịch Trình của Tuấn Phong thua chắc rồi”

“Đúng thế, sáu doanh nghiệp hợp tác với nhau thật sự có năng lực lật đổ Tuấn Phong”

“Chẳng phải là nói thừa sao? Người ta đã tuyên bố là muốn đấu với Tuấn Phong rồi”

Nghe thấy Long Thầm Khang tự nói ra tài chính của mình, còn là sáu doanh nghiệp này cùng góp vốn, trái tim vốn lơ lửng của MC cũng đáp đất.

MC không khỏi vui vẻ nói: “Chủ tịch Trình, cậu cũng nghe thấy rồi đó, đừng cố ý gây rối nữa được không?”

Nếu sáu doanh nghiệp này đã nhằm vào Tuấn Phong lộ liễu như thế, vậy hắn cũng không cần thiết phải sợ Tập đoàn Tuấn Phong nữa, cho nên lúc nói chuyện, MC còn mang theo ý châm chọc, giống như đang tỏ thái độ với Long Thầm Khang răng mình đang đứng về phía anh ta vậy.

“Anh nói chuyện kiểu gì đó hả?”

Nghe thấy lời nói khó nghe của MC, Kim Kiệt nổi giận đầu tiên, ông ta nói: “Chủ tịch của chúng tôi cố ý gây rối cái gì chứ? Chủ tịch là..”

Nói đến đây, bản thân Kim Kiệt cũng nghẹn họng, ông ta yếu ớt nhìn về phía Trình Uyên, thầm nghĩ: Con mẹ nó đúng thật cố tình gây sự mà.

Tuy Kim Kiệt cũng hiểu Trình Uyên cố ý muốn gây chuyện, nhưng ông ta thân là thành viên trong hội đồng quản trị của Tuấn Phong, đương nhiên không thể nói như vậy, cho nên đổi lời: “Chủ tịch của chúng tôi chỉ lo buổi đấu giá của các người sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà thôi”

“Chuyện này không cần Tập đoàn Tuấn Phong phải lo”

Trong lời nói của MC thoáng lạnh lẽo: “Trước đó, anh Long nói không sai chút nào, Tuấn Phong các người thật có chút ỷ thế hiếp người”

“Thật sự cho rằng thành phố Tân Dương là do Tuấn Phong các người định đoạt ư? Cũng may lúc này đã có anh Long đứng ra”

“Ông Kim, ông coi lại Chủ tịch của các ông đi, không đấu lại người ta thì nói này nói nọ, không xấu hổ sao?”

“Cậu…!” Kim Kiệt tức đến mức nói không nên lời.

Trình Uyên võ lên bả vai Kim Kiệt, an ủi: “Được rồi ông.

Kim, đừng tức giận với đám ngốc này, cái đám ngốc này ấy, tự bịa ra lời vớ vẩn rồi cả bản thân cũng tin luôn”

“Hả?” Kim Kiệt khó hiểu.

“Ý là, tên họ Long kia thật sự cho rằng mình là một con rồng, ảo tưởng có thể hô mưa gọi gió, anh ta cho rằng mình thật sự có thể khống chế mấy tập đoàn kia, thật ra ấy… Anh ta chỉ là nói dối mà thôi, cuối cùng ngay cả mình cũng tin luôn, ông thấy có thú vị không?”