Đỉnh Cao Phú Quý

Chương 229



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 229

“Chủ tịch Trình à, mắt nhìn của Chủ tịch Tống chúng tôi rất cao, người bên cạnh cậu có thể lọt vào mắt ông ấy đúng là hiếm thấy”

Lúc này, có một chủ tịch của ngân hàng khác chen miệng vào.

Thấy có người dãn đầu nịnh hót Tống Triết, đương nhiên mấy người khác cũng không chịu yếu thế.

“Đúng đó Chủ tịch Trình, nếu là tôi;©hủ tịch Tống mà yêu.

thích.. nhân viên của các cậu, cậu nên giúp người khác toại nguyện mới đúng”

“Đúng vậy đúng vậy, hôm nay tôi còn cố ý thuê phòng ở khách sạn Tân Dương nữa”

Nghe thấy đám người này nói chuyện vớ vẩn, Trình Uyên không khỏi híp mắt.

Anh lạnh nhạt hỏi: “Các vị coi Trình Uyên tôi là loại người gì vậy?”

Những lời này không cần nhấn mạnh cũng đã mang theo cảm giác lạnh lẽo rồi.

Nghe thấy Trình Uyên hỏi thế, những người khác đều sửng sốt.

Trình Uyên nói tiếp: “Tôi coi như mọi người uống nhiều rồi nên sẽ không so đo, nhưng tôi vẫn muốn nói rõ với mọi người”

“Trình Uyên tôi là một người làm ăn đứng đán, không Thấy sắc mặt Trình Uyên khó coi, tất cả mọi người đều không dám lên tiếng, ngay cả mấy ông chủ ở bàn khác cũng đều nhìn về phía bên này.

Tiếng uống rượu ầm ï đột nhiên biến mất, trở nên tĩnh lặng.

Một lúc lâu sau đó…

Ông chủ của một ngân hàng cười hoà giải: “Ha ha… Tôi nghĩ Chủ tịch Trình hiểu lầm ý của mọi người rồi, không sao, không sao, mọi người đều là bạn bè mà…”

“Hiểu lầm?” Tống Triết cười khẩy một tiếng: “Ha ha..”

“Chủ tịch Trình oai phong thật”

Trình Uyên lắc đầu, hờ hững nói: “Thật ra những lời này nên là tôi tặng cho mọi người mới đúng, đặc biệt là Chủ tịch Tống đây, ông thật sự rất có oai đó!”

“Bản thân động dục còn có ý định với phụ nữ bên cạnh Trình Uyên tôi.”

Bầu không khí lập tức trở nên giương cung bạt kiếm.

Sắc mặt Tống Triết liên tục thay đổi, bị Trình Uyên vạch trần mục đích trước mặt nhiều người như vậy thật sự khiến ông ta rất mất mặt.

“Chủ tịch Trình, tôi cũng không ngại nói với cậu, dự án kia của cậu quá mạo hiểm, mấy ngân hàng chúng tôi đều cảm thấy không an toàn, cho nên cậu đừng nghĩ đến việc kêu chúng tôi cho cậu vay khoản tiền này nữa”

Nghe Tống Triết nói vậy.

Ông chủ của mấy ngân hàng khác đều đứng về phía ông †a, không hẹn mà cùng gật đầu.

Thấy thế.

Cả đại sảnh vô cùng yên tĩnh.

Trình Uyên nhìn qua mấy ông chủ ngân hàng khác, bình tĩnh hỏi: “Mấy chủ tịch khác cũng có ý này sao?”

“Việc này..”

Những ngân hàng khác không thể sánh bằng Trung Thượng được, đương nhiên không có lòng tin như Tống Triết, hơn nữa còn đang đối mặt với Trình Uyên.

Nhưng nếu không bày tỏ thái độ lại đắc tội với Tống Triết, dù gì ông ta cũng là người đứng đầu liên minh ngân hàng ở vùng này, ông ta có thể đá bọn họ ra khỏi giới bất cứ lúc nào.

Cuối cùng bọn họ đều đưa mắt nhìn nhau rồi quyết định.

“Chủ tịch Trình, đúng thật là như lời Chủ tịch Tống nói, dự án này của cậu thật sự quá mạo hiểm”

“Đúng vậy đúng vậy!”

Bọn họ lần lượt tỏ thái độ, rõ ràng đều cảm thấy đắc tội Trình Uyên tốt hơn đắc tội Tống Triết nhiều.

“Nếu đã thế..” Trình Uyên thở dài: “Vậy tôi cũng sẽ nói rõ nhé.”

“Sở dĩ ngân hàng ở địa phương như các ông có thể như diều gặp gió trong các doanh nghiệp chúng tôi là vì tiền lãi của các người thấp hơn một chút”

“Nhưng các ông cảm thấy Tuấn Phong chúng tôi giống một doanh nghiệp sẽ để ý chút tiền đó sao?”

“Tuấn Phong thiếu tiền lắm à?”

“Thành phố Tân Dương, à không, cả tỉnh cả nước, chẳng lẽ chỉ có mấy cái ngân hàng của các người sao?”

“Nhưng không sao, nếu các người đã không muốn chơi với Tuấn Phong chúng tôi, vậy cũng được thôi, chúng tôi có thể chơi với ngân hàng khác, chúng tôi cũng không chơi với các người nữa”

“Bắt đầu từ bây giờ, tôi chính thước thông báo trước với mấy chủ tịch”

“Tuấn Phong sẽ ngừng tất cả việc hợp tác với các người”

Nghe nói vậy, bọn họ đều không có cảm giác gì, Tống Triết còn cười mỉa mai: “Đã nói đến thế rồi, chúng tôi cũng sao cả, chỉ cần Chủ tịch Trình không hối hận là được”

Mấy người khác cũng liên tục gật đầu.

Trình Uyên thấy khuôn mặt khó ưa của bọn họ thì không khỏi cười khẩy: “Mấy ngân hàng địa phương các người thật đúng là cùng một giuộc”

Rõ ràng là một câu châm chọc, nhưng Tống Triết và chủ tịch của mấy ngân hàng khác lại không cảm thấy chói †ai, ngược lại bọn họ còn cảm thấy rất kiêu ngạo.

Tống Triết còn nhếch mép đáp: “Biết thế thì tốt”

Trình Uyên thở dài: “Không biết đến lúc nào mấy doanh nghiệp trong thành phố Tân Dương mới có thể cùng tiến cùng lùi được thế này”

Rõ ràng đây là một câu châm dầu vào lửa.

Nhưng Tống Triệt lại thấy đó là một câu nói hâm mộ ghen tị, ông ta càng cảm thấy địa vị của mấy ngân hàng bọn họ ở thành phố Tân Dương vô cùng cao quý.

“Đây chính là sự chênh lệch đấy, cho dù doanh nghiệp.

của các người có lớn đến mức nào thì vẫn là thứ nghèo khổ từ tận xương tủy trong mắt chúng tôi thôi” Tống Triết cười châm chọc: “Muốn dùng tiền, không phải vẫn phải nể mặt chúng tôi sao?”

“Chơi với tôi? Cậu có từng nghĩ đến hậu quả chưa?”

Tống Triết hoàn toàn không ngờ Trình Uyên lại tuyệt tình như thế.

Đương nhiên có nhiều việc đều không thể nào đoán trước được, như ông ta không ngờ räng có chuyện còn kinh khủng hơn sắp xảy ra.

“Trước giờ Tập đoàn Cốc Thiên chúng tôi đều cùng tiến cùng lùi với Tập đoàn Tuấn Phong, nếu Chủ tịch Trình đã nói thế, chúng tôi mà không theo thì có vẻ mấy doanh nghiệp chúng ta không được đoàn kết lắm”

“Chủ tịch Tống, Cốc Thiên tôi không tính là có nhiều tiền lắm, có lẽ nếu rút hết tất cả từ ngân hàng của các ông, các ông cũng sẽ không thương gân động cốt đúng không, vậy thì chúng tôi sẽ làm cùng với Chủ tịch Trình luôn”

“Cái gì?” Tống Triết biến sắc. Các bạn tìm trang nguồn như hình trên nhé!”

Nhưng dường như chuyện này vẫn chưa kết thúc một cách đơn giản như thế.

“Tập đoàn Long Hâm chúng tôi cũng rút hết tài chính theo Chủ tịch Trình, chấm dứt tất cả dự án hợp tác.”