Hướng phụ không phải tuýp người cổ hủ, hơn nữa ông cũng biết coi như trước mặt mọi người làm cái chuyện nam nữ thân mật này không phải là không có, không có gì đáng ngạc nhiên.
Sở dĩ có nhiều người vây xem như vậy có thể là do trong cặp đôi đó có một cô gái ngoại quốc tóc vàng, mà người con trai lại là da vàng tóc đen, sự bất đồng sắc tộc giữa hai người này mới là nguyên nhân chủ yếu khiến người khác chú ý.
Lắc đầu một cái, đang chuẩn bị dời ánh mắt đi, bỗng dưng ý thức được chuyện gì, sắc mặt hơi thay đổi, tập trung sự chú ý lại vào cậu thanh niên đang thân mật cùng cô gái ngoại quốc nọ.
Mới vừa rồi chỉ nhìn tình huống qua loa, không có đặc biệt chú tâm vào diện mạo đôi trai gái, bây giờ cẩn thận quan sát một chút, người con trai đang đưa lưng về phía mình, vô luận từ vóc người hay cách ăn mặc đều giống như đúc với thằng tiểu tử thúi nhà mình.
- Bà ban nãy bảo cái gì, tiểu Bảo đang ở trường đúng không?
Hướng phụ nghiêng đầu, đối diện vợ mình đang sắp sửa chen vào đám đông xem náo nhiệt hỏi.
- Vâng mình, sao thế?
Hướng mẫu còn chưa biết bên trong có cái gì, thuận miệng đáp lấy lệ.
- Hôm nay là cuối tuần, con trai mình có ra ngoài dạo chơi gì không?
Hướng phụ đã xác định tình huống, vẻ mặt đầy cổ quái hỏi tiếp.
- Tiểu Bảo ông còn không biết sao, ngày hôm qua vừa trở về nước, nào đã có thời gian đi dạo, nhất định là ở trong trường ôn luyện bài vở.
Hướng mẫu bộ dáng hoàn toàn vì con trai yêu mà nói tốt cho hắn.
Hướng phụ khẽ nhíu mày, mắt vẫn quan sát đôi trai gái đang thân thiết, cũng qua một đoạn thời gian mà bọn nó còn chưa có ý định ngừng lại.
- Thế nó có bạn gái chưa?
- Cái gì?!
Trong lòng Hướng mẫu không khỏi giật thót, bên ngoài giả bộ tỉnh bơ:
- Ông sao lại hỏi như thế?
- Con trai đã lớn, có bạn gái đâu có gì kỳ quái? Nó không tâm sự với bà à?
Hướng phụ dường như rất vô tư trả lời.
Hướng mẫu tim đập bịch bịch không ngừng, nàng không rõ tại sao trượng phu đột nhiên thắc mắc về vấn đề này, nàng tự nhận mình rất kín miệng, chưa bao giờ tiết lộ cho ai tình huống của cậu con trai, ngoài mặt vẫn tỏ ra trấn tĩnh:
- Coi như nó có bạn gái, nó giấu chúng ta cũng đâu có gì là lạ?
- Ừ!
Hướng phụ không có ý kiến gì gật gật đầu, xem ra tình huống trước mắt tiểu tử nhà mình không chỉ có bạn gái, còn là một cô bạn gái ngoại quốc, chỉ là nó hồn nhiên thân thiết với con gái nhà người ta trước mặt mọi người, điều này trước đây mình chưa bao giờ dám tưởng tượng.
- Đi thôi, tôi cảm thấy không có gì hay, bà đừng xem nữa.
Trong lòng Hướng phụ không tức giận gì mấy, hoặc nói cách khác là hầu như không có. Con trai lớn rồi, có đối tượng hẹn hò, giấu giếm bọn họ là điều bình thường, thời thế bây giờ nhà nào mà không có đứa con trai cất giấu nhiều bí mật? Đến trẻ nít cũng không bao giờ nói hết mọi chuyện cho cha mẹ nữa là.
- Tại sao không xem? Ông thấy cái gì?
Hướng mẫu không phải thuộc dạng ngu ngốc, mặt đầy hoài nghi nhìn chồng.
Hướng phụ không có ý định giấu giếm, thẳng thắn nói:
- Tiểu Bảo đang ở bên trong.
- Ách...
Hướng mẫu nhất thời bị nghẹn, con trai đang ở bên trong? Kết hợp với lời của trượng phu ban nãy, nàng đại khái đã hiểu chuyện gì đang diễn ra, bất quá vẫn hỏi tiếp:
- Tiểu Bảo nó đang làm gì trong đó?
- Cùng một đứa con gái... Ài, bà tự xem đi!
Hướng phụ thật khó trực tiếp mở miệng, chỉ chỉ vào bên trong đám người, tốt hơn hết nên để vợ mình tự xem.
Hướng mẫu trong bụng quýnh lên, chen vào trong đám người, ngay lập tức đập vào mắt bà là một màn vô cùng thân mật.
Bởi vì trước đó đã có chồng "nhắc nhở", bà tự nhiên phát hiện ngay người con trai đang đưa lưng về phía bà đá lưỡi với cô gái ngoại quốc tóc vàng chính là tiểu tử nhà mình, trong lòng đột nhiên tức giận, tiểu tử thúi này, lại không cẩn thận nữa, đi hẹn hò với gái không nói làm chi, còn dám trước mặt mọi người thực hiện cử chỉ dễ làm người khác chú ý, lại còn bị mình và trượng phu bắt gian tại trận...
..............................
Lưu manh nhà ta vẫn hồn nhiên chưa biết gì, hắn chỉ biết hiện tại miệng nữ hoàng vô cùng ngọt ngào, vô cùng mềm mại, để cho hắn thực sự không nỡ buông ra.
Hai người hôn môi rất lâu, thẳng đến khi nữ hoàng không thở được nữa, nàng mới đẩy hắn ra.
- Jack...
Đẩy hắn ra xong nữ hoàng áy náy nhìn hắn, dường như muốn nói nàng chỉ đẩy hắn ra để xin lỗi mà thôi.
- Teru...
Hướng Nhật cũng ý thức được bản thân quá mức tham lam, nữ hoàng dù sao cũng là người bình thường, dung tích phổi không được lớn như hắn, cần hô hấp mới có thể hoạt động tiếp
Hai người bốn mắt nhìn nhau, gọi tên lẫn nhau xong cũng không nói gì, cả thế giới chỉ có bọn họ đang tồn tại.
Những người bên cạnh xem náo nhiệt thấy đã chấm dứt mới dần dần tản ra. Chẳng qua trong lòng không ngừng trầm trồ suýt xoa vẻ đẹp của cô bé mỹ nữ ngoại quốc, thằng tiểu tử kia không biết dẫm phải số cứt chó gì, lại có thể cua được một đại mỹ nữ như vậy tới tay.
Hướng phụ và Hướng mẫu vẫn đứng ở một bên chưa có rời đi, hơn nữa còn cố ý nhìn bọn họ, cho nên rất dễ nổi bật.
Nữ hoàng bởi vì đang dựa vào hàng rào màu trắng, đối mặt chính là đôi nam nữ nọ không có ý rời đi, trái lại còn chuyên chú quan sát nàng hơn, dường như đối với nàng nảy sinh hứng thú, nàng bỗng nhiên cảm thấy có chút chột dạ, quên bẵng đi vừa nãy mình còn rất to gan làm hành động kia, hạ thấp thanh âm nói với nam nhân:
- Jack, có người đang nhìn chúng ta...
- Không sao, để anh đuổi họ đi...
Hướng Nhật trong lòng rất khó chịu, kiểm tra "răng miệng" cũng đã xong rồi, lại còn có người nán lại. Xoay người, chuẩn bị phát tiết một phen, chợt thấy không xa bóng dáng hai người hết sức quen thuộc, thân thể nhất thời hóa đá, lời sắp sửa nói ra cũng nuốt ngược trở vào.
- Jack?!
Nữ hoàng chứng kiến lưu manh thật lâu không nói câu nào, nhẹ nhàng kêu một tiếng.
- Cha, mẹ...
Hướng Nhật rốt cục phục hồi lại tinh thần, khổ sở kêu lên, hắn tuyệt đối không ngờ rằng trùng hợp như vậy, ở chỗ này đụng phải cha mẹ, hơn nữa xem dáng vẻ bọn họ tựa hồ đã đứng ở đây từ rất lâu.
Nghe được nam nhân xưng hô với đôi nam nữ nọ, nữ hoàng cũng ngây ngẩn, bọn họ là cha mẹ của Jack ư? Thật không nhìn ra, cha của anh ấy còn đỡ một chút, nhưng mẹ của anh ấy sao trẻ như thế được nhỉ, dường như còn nhỏ tuổi hơn cả mình? Là mẹ kế chăng?
- Tiểu Bảo, sao còn chưa giới thiệu.. bạn của con.
Hướng mẫu ngoài mặt cười cười ôn hòa nhưng trong lòng đang nghiến răng nghiến lợi mắng, vì nàng đã phát hiện đại mỹ nữ này rất lạ mặt, không phải đám người Sở Sở, hoàn toàn là một cô gái nàng chưa thấy qua bao giờ, tiểu tử thúi này rốt cuộc còn che giấu bao nhiêu cô bạn gái?
- Cha, mẹ, đây là Teru...
Nếu đã bị bắt tại trận, Hướng Nhật cũng không còn ý định giấu giếm, đem nữ hoàng giới thiệu cho cha mẹ biết, sau đó giới thiệu hai người với nàng:
- Teru, đây là cha mẹ của anh.
- Con chào hai bác...
Nữ hoàng thấp thỏm lễ phép chào hỏi, ở Trung Quốc sinh sống một đoạn thời gian, nàng biết nơi này văn hóa không cởi mở như phương Tây các nàng, không biết ban nãy làm cái động tác kia có gây ấn tượng không tốt cho cha mẹ anh ấy không nhỉ?
- Chào con.
Hướng phụ cùng Hướng mẫu mỉm cười đáp lại, song tâm tình hai người hoàn toàn bất đồng. Hướng phụ là lấy thân phận con dâu tương lai mà đối đãi với cô bé ngoại quốc, nếu đã làm đến tình trạng này, ông cũng không còn gì để phản đối. Mặc dù đối phương nhìn qua so với con trai phải lớn hơn mấy tuổi, tuy nhiên điểm đó ông cũng không ngại.
Hướng mẫu dĩ nhiên cũng không có phản đối gì, nàng chỉ hận con trai mình rèn sắt không thành thép, coi như muốn "vụng trộm" cũng không biết tìm chỗ nào xa xa một tí, may mắn lần này nó chỉ mang một cô bạn gái ra ngoài, nếu đồng thời mang theo tất cả, nàng thật không biết phải giải thích với trượng phu ra sao.
...
Lời tác giả:
P/s: Thiếu hai chương, ta đã ghi nhớ. Xin phép trước chúc mọi người một ngày lễ tình nhân* vui vẻ, người đang thầm thương trộm nhớ sẽ trở thành nửa kia của mình.
- Ở trung quốc mùng 7 tháng 7 âm lịch là ngày lễ tình nhân, hay còn gọi là Thất tịch.