Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 1136: Kỹ thuật móc túi



Alexander nhìn người vừa xuất hiện, thấy từ trên xuống dưới toàn là hợp kim bóng nhoáng, vũ khí trang bị đến tận răng, hắn chưa từng gặp qua người này nhưng có vẻ như đối phương biết hắn là ai.

- Mày là đứa đã ra tay với Phong? Hừ, gan thật không nhỏ.

Không nói một lời nào, Nhã Lan đưa hai bàn tay ra bắn cùng lúc hai tia plasma.

Nhận thức được nguy hiểm Alexander vội tránh đòn. Tia plasma bởi vì không chúng mục tiêu mà bay tự do, xuyên phá qua cánh rừng rồi đâm vào một vật thể rắn nào đó mà tạo ra một tiếng nổ khủng khiếp làm chấn động cả một vùng.

- Không tệ. - Alexander gật đầu nói. - Trên thế giới này, người có thể tạo ra công nghệ robot mạnh đến mức này, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy. Cô là ai?

- Ta là ai ông không cần biết. Hôm nay nếu không giao ra viên đá, tất cả các người sẽ phải chết.

- Ha ha ha... ranh con, chỉ với cái thứ đồ chơi ấy mà đòi giết được ta ư? Đúng là tự tìm cái chết.

Hắn vừa nói vừa lấy tay ra hiệu cho thuộc hạ, lập tức một người trong số đó bước ra. Đó là một người đàn ông còn trẻ, mập và lùn. Ông ta tên là Anre. Trên tay ông ta cầm một cái chén thánh bằng vàng khảm đá quý. Ông ta vừa cầm cái chén vừa lẩm bẩm:

- Thánh pháp - Ngọn lửa cuồng tín.

Ngay lập tức chiếc chén phát sáng như màu của ánh trăng, Nhã Lan bỗng thấy dưới chân nàng nóng như lửa đốt, không kịp suy nghĩ nhiều nàng vội nhảy ra khỏi vị trí đó, bỗng hoảng hốt khi thấy vị trí vừa rồi bùng lên một ngọn lửa có đường kính rộng đến năm mét, và cao đến tận mây xanh. Với ngọn lửa như vậy, nếu vừa rồi nàng không nhanh chân thì lúc này bộ giáp đã bị hư hỏng nặng.

- Chỉ là một cái chén bằng vàng mà có sức mạnh thật kinh khủng! Nó là vũ khí cổ đại sao?

Nhã Lan hỏi.

- Hừ, mày còn chưa thấy hết sức mạnh của nó đâu. Nó là chiếc chén thánh huyền thoại mà bọn ta lấy cắp được từ nhà thờ San Isidoro. Đây là chiếc chén từng được Chúa Jesus sử dụng. Là một trong những vũ khí cổ đại nguy hiểm nhất thế giới.

Nhã Lan cười nhẹ, rồi không nói gì nữa. Đằng sau lưng nhô ra một vòi nước rồi vòi nước bất ngờ phun như mưa, dung dịch được phun ra là một chất lỏng làm đóng băng vật sống ngay lập tức. Anre còn chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã thấy toàn thân tê cóng và bị đóng băng trước khi kịp niệm chú.

- Đồng ý là các người có vũ khí rất mạnh, nhưng cũng chỉ là người thường. Mà người thường thì thật chậm chạp.

- Ồ, ta không nghĩ vậy đâu.

Người vừa nói không ai khác chính là Anre, lớp băng trên người hắn tách dần dần rồi vỡ tan thành từng mảnh vụn và rơi xuống đất.

- Người sử dụng chén thành luôn được chén thánh bảo vệ một cách tự động.

- Thế à?

Nhã Lan mặt không biến sắc.

- Còn cái này thì sao?

Một loạt tên lửa tầm nhiệt mini được bắn ra, khiến rất nhiều kẻ trong số đó hoảng hốt muốn bỏ chạy. Tuy nhiên Anre lại bình tĩnh lạ thường.

- Tên lửa tầm nhiệt à? Thích thì chiều.

"Thánh pháp - Khiên chắn vạn năng"

Tất cả ba mười người, xung quanh cơ thể đều đồng loạt xuất hiện hiệu ứng pháp thuật, với hình dáng bốn cái khiên xoay vòng quanh cơ thể. Tên lửa chạm vào phát ra tiếng nổ và một đám lửa thổi bùng lên nhưng, khi lửa tắt hẳn tất cả ba mươi tên Zelo đều bình an vô sự. Anre đắc ý nói:

- Ở trong đội ta có nhiệm vụ chính là bảo vệ mọi người, khi nào ta còn ở đây thì mày đừng hòng giết được họ.

- Được lắm, vậy hãy xem đây.

Nhã Lan chán sử dụng vũ khí, nàng chuyển sang đánh giáp lá cà. Thân hình nhanh như chớp, thoắt cái nắm đấm đã chạm cằm của Anre, quả nhiên Anre không thể phản ứng kịp bởi thể chất của hắn căn bản là không khác gì một người bình thường. Một đấm trực diện trúng ngay cằm Anre, tuy nhiên nắm đấm của nàng liền bị mấy cái khiên pháp thuật cản lại, hiệu quả chỉ đủ làm Anre lùi lại vài bước. Tuy vậy cũng đủ làm Anre đổ mồ hôi. Nếu làm một phép so sánh đơn giản thì ai cũng sẽ thấy tên lửa còn không làm Anre lùi nửa bước, nhưng một nắm đấm lại khiến Anre lùi mấy bước, đủ để thấy Nhã Lan mạnh đến mức nào. Điều này làm Anre không muốn lôi thôi thêm nữa, hắn quyết định ra tay dứt khoát, miệng hắn liền lẩm bẩm:

"Thánh pháp - Thanh trừng"

Một luồng sáng màu vàng từ trên trời chiếu xuống đúng vị trí của Nhã Lan. Nàng ta phản xạ cực nhanh, thoắt cái đã lùi lại mấy chục bước, nhưng thật không ngờ luồng sáng vẫn tiếp tục đuổi theo nàng, khiến nàng hết chạy sang Đông rồi lại chạy sang Tây đều bị đuổi theo. Khủng khiếp y như cái tên gọi, luồng sáng đi đến đâu thì mặt đất bị xới tung đến đó, và còn đào sâu đến mấy mét đất.

Trong lúc người đẹp đang khẩn trương nghĩ cách đối phó thì một giọng nói nhạt nhẽo vang lên thật to:

- Nhất kiếm Diệt thiên trảm.

Từng tiếng nổ uỳnh uỳnh trong không khí vang vọng khắp nơi, cây cối xung quanh bị đường kiếm khí vô hình chém đến mức nát vụn dù chỉ có một đường kiếm, rồi đường kiếm chạm vào luồng sáng và triệt tiêu nó ngay lập tức. Một cảnh tưởng như ngày tận thế khiến tất cả những con người có mặt ở đây đều tái xanh hết cả mặt mũi.

Trên thế giới, người duy nhất dùng kiếm thuật đạt đến trình độ này chỉ có duy nhất một người, nếu bất kỳ ai nhìn thấy ông ta thì dù quen biết hay không quen biết cũng sẽ rơi vào một trong hai trạng thái là sợ hãi hoặc bái phục. Người đó chính là King.

Như một kẻ vô hình trong ánh sáng, King bất thình lình xuất hiện trong bộ dạng ngà ngà say, một tay cầm chai rượu, một tay cầm thanh kiếm huyền thoại Masamune. Thanh kiếm dài một trăm lẻ năm xentimet và nặng một phẩy hai kilogam.

Thật không ngờ thanh kiếm được cả thế giới săn lùng, đặc biệt là Nhật Bản, thanh kiếm được mọi người tôn thờ là thần kiếm huyền bí, là báu vật quốc gia của Nhật Bản lại nằm trong tay của người vĩ đại nhất thế giới.

Tương truyền rằng Nhật Bản thời cổ đại có hai thanh bảo kiếm rất nổi tiếng, một thanh kiếm có tên là Muramasa, còn thanh kiếm kia là thanh Masamune.

Chúng đều là những thanh kiếm danh bất hư truyền, người ta từng làm thí nghiệm để so sánh sức mạnh của hai thanh kiếm này. Họ nhúng hai thanh kiếm xuống suối, sau đó thả một chiếc lá lên lưỡi kiếm, kết quả thí nghiệm trên thanh kiếm Muramasa khiến người ta phải trầm trồ thán phục, ngay khi chạm vào lưỡi kiếm, chiếc lá đã dễ dàng bị cắt làm đôi. Điều này chứng tỏ thanh Muramasa thực sự là một thanh kiếm tốt.

Tuy nhiên thanh kiếm Masamune còn lợi hại hơn, theo truyền thuyết thì những chiếc lá khi bơi đến gần thanh kiếm này đều phải tránh xa, vì chúng sợ bị cắt đứt. Sự sắc bén của thanh Masamune lợi hại đến nỗi ngay cả chiếc lá cũng không dám đến gần.

Với bộ dang say xỉn, King vẫn trông thật ngầu, ông nói:

- Nghe lão Chúa tể Hắc Ám nói tụi bay đang giữ một nửa viên đá năng lượng bị thất lạc hàng ngàn năm qua. Chúng bay tài thật, từ xưa đến giờ chưa ai tìm ra được. Ha ha ha... thằng nào, thằng nào giữ mau mang ra đây?

Gần như cả đám sợ cứng đơ người không dám nhúc nhích, chỉ có lão râu cá trê và vài kẻ máu mặt là vẫn hết sức bỉnh thản.

- King, ngài cũng nên biết việc gì nên làm và việc gì không nên làm chứ?

Alexander không một chút sợ hãi, ngược lại trông còn rất phong độ, tỏ ra bản thân oai phong hơn cả ai kia.

- Ta không cần biết, thằng nào giữ cũng vậy thôi. Hôm nay tụi bay không giao đá ra đây thì đừng mong toàn mạng trở về.

Kẻ trước mắt là chủ tịch của tập đoàn Đầu tư Z. Người mà King muốn giết từ rất lâu, tuy nhiên cái mạng của hắn có giá trị quá lớn, cái giá phải trả là rất nhiều quốc gia bị xóa sổ, hàng triệu người sẽ chết đói vì thất nghiệp. Cái giá quá lớn, khiến không ai giết được hắn, tuy nhiên đánh cho tàn phế là chuyện hoàn toàn có thể.

- Hừ, ta sợ ngài quá cơ.

Alexander vốn dĩ không sợ King, không phải là vấn đề cái mạng của hắn quá giá trị mà là bản thân hắn là một Pháp sư cấp SSS+. Theo lý thuyết thì ở đẳng cấp này các Pháp sư đã vượt ra ngoài giới hạn của con người, sức mạnh rất to lớn không gì có thể đo lường được, và ở đằng cấp này các Pháp sư có quyền thi đấu để đạt danh hiệu Thập Thánh nếu muốn, miễn là người đó có đạo đức tốt.

- Loài người thật yếu đuối, ngài còn muốn bảo vệ chúng đến bao giờ. Có lẽ ngài nên cùng ta hủy diệt thế giới này thì tốt hơn là chống đối lại ta.

Alexander nói như vậy, cũng có nghĩa hắn không nghĩ mình là con người. Theo quan điểm của hắn, Pháp sư không phải là con người mà là một dạng tồn tại cao cấp hơn.

- Yếu đuối sao? Mày nhầm to rồi con ạ. Ta là con người thuần túy nhé và ta không hề yếu đuối.

Câu cuối được King nhấn mạnh, và lúc kết thúc câu nói cũng là lúc King hành động. Thân ảnh nhanh đến mức biến mất hoàn toàn trong lúc di chuyển, đến lúc xuất hiện thì kiếm đã kè cổ Alexander mà chém tới. Đối mặt với nguy hiểm Alexander rất bình thản, cả người phóng thích ra tia điện bao quanh toàn thân, đất đá xung quanh hắn bị xới tung lên, bàn tay hắn đeo gang tay bằng hợp kim nên trực diện đưa ra chặn thanh kiếm của King lại. Sự va chạm liền gây ra một tiếng nổ và sóng xung kích lập tức thổi bay mọi thứ ở xung quanh phạm vi gần.

Trong lúc ấy, ở một nơi khác cách đó vài cây số. Nhã Lan cầm viên đá năng lượng trên tay mà cười sảng khoái. Một người thông minh như nàng sẽ chẳng bao giờ liều mình tham ra những cuộc chiến mang tính nguy hiểm.

Trước đó vài phút, lúc đang quan sát nhất cử nhất động của tụi Zelo, sau khi biết viên đá năng lượng đang ở trong túi của Alexander, Nhã Lan đã nghĩ ra một kế hoạch thâm sâu khó lường.

Nàng gọi cho Tech và nhờ cậu ta dịch chuyển một bộ giáp khác của nàng tới và điều khiển nó tấn công Phong, sau đó tiếp tục điều khiển nó chiến đấu. Trong khi bản thân lại tàng hình và bí mật móc túi Alexander. Kế hoạch đã thành công ngoài mong đợi. Đến bây giờ nàng vẫn không thể tin được, kỹ thuật móc túi học trên Youtube lại có hiệu quả trên cả tuyệt vời.