Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 811: Ép buộc!



Phòng số năm, hai nam hai nữ. Đàn ông đều rất trẻ, tướng mạo cũng không tệ. Nữ thì dáng người nóng bỏng, gợi cảm, trang điểm tinh tế, đủ để làm chính mình không phải quá đẹp trở thành một đại mỹ nữ.

Hai người này cũng phát dục không kém, có vốn lớn đây, bộ ngực hùng vĩ lại gắt gao kéo lấy tay dùng nó mà cọ cọ vào.

- Dịch thiếu, vừa rồi ai gọi thế?

Cô gái chừng hai bảy, hay tám tuổi dáng người nhỏ nhắn xinh xắn hỏi, tay đưa một miếng đồ ăn vào trong miệng kẻ tên là “Dịch thiếu”.

- Là Hoàng Văn Húc gọi tới.

Dịch thiếu khinh thường cười, mà ở trong suy nghĩ của cô gái thì kẻ họ Hoàng nào đó hắn không đáng để vào mắt.

- Đạo diễn Hoàng?

Cô gái giật mình, thực ra vừa rồi cũng nghe ra bên kia là ai nếu không cũng sẽ chẳng không.

- Ừm, hắn yêu cầu anh thay vị trí của em bằng một người khác.

Dịch thiếu cười ha hả nhấp một ngụm rượu đỏ.

- Cái gì?

Cô gái liền giận dữ, tuy rằng nàng biết đối phương là ai nhưng lại không rõ nội dung bên trong, vừa nghe “Hoàng đạo” muốn đổi mình thì làm sao mà chịu được:

- Hoàng Văn Húc thực sự nói như vậy sao?

- Yên tâm đi, bảo bối, làm sao anh lại thay em chứ? Hoàng Văn Húc không là cái đinh gì, anh sẽ không thay em đâu.

Dịch thiếu liền nói ngon nói ngọt, thực ra hắn cũng không để ý chuyện này, chỉ là muốn đùa giỡn mỹ nữ mà thôi.

- Dịch thiếu, anh thật tốt.

Cô gái cảm động liền dâng tới một nụ hôn ngọt ngào. Dịch thiếu cũng hôn tới, ma trảo cũng mò tới bộ ngực đối phương mà chiếm đóng. Mãi đến khi cô nàng không thở nổi mới chịu buông ra.

- Dịch thiếu, em nói với anh một chuyện nhưng đừng vì thế mà mất vui, mỗi lần Hoàng Văn Húc thấy người ta liền chỉ hận không được ăn tươi nuốt sống...

Trước giờ cô nàng là người bụng dạ hẹp hòi, vừa đúng lúc Hoáng Văn Húc có ý kiến như vậy, chớp mắt đã bị báo thù.

- Được rồi, vì bảo bối anh sẽ thay hắn. Trên thế giới này không thiếu nhất chính là đạo diễn. Có tiền đi đâu mà không mời được đạo diễn tốt?

Dịch thiếu nói mạnh mồm rồi cười thần bí:

- Đúng lúc Hoàng Văn Húc muốn tới đây, hắn cũng đem người muốn thay thế em tới, em tính xem chơi đùa ra sau đi.

- Là anh nói đấy.

Cô nàng vội vàng nắm lấy cánh tay Dịch thiếu như rất sợ hắn đổi ý.

- Ừm, là anh nói, em thoải mái mà chơi đùa đi.

Dịch thiếu cười ha hả, lại bắt đầu xoa bóp bộ ngực mềm mại kia.

- Dịch thiếu, em cũng muốn cùng nhau chơi đùa.

Một cô gái chừng hai mươi, hai mốt tuổi dáng người đầy đặn nói, nhìn vẻ mặt đỏ hồng của nàng thì đã biết ham muốn cuộc chơi này như thế nào.

- Đi, hai người bọn họ cùng nhau chơi đùa, chúng ta ở bên cạnh góp vui.

Một gã trẻ tuổi bên cạnh nói, cánh tay cũng thằm dò bộ ngực của cô gái một cách trắng trợn.

- Cảm ơn anh, Sở thiếu gia.

Cô gái đầy đặn thở hổn hển hôn tới.

“Cốc, cốc cốc” ngoài cửa truyền tới tiếng gõ. Ánh mắt mấy người sáng rực lên, vội vàng thu dọn rồi ngồi thẳng dậy.

- Vào đi!

Phòng Dịch thiếu là nơi có thân phận cao nhất, do người quản lí sắp xếp. Cửa bị đẩy ra, hai nam một nư. Trong đó có một kẻ là đạo diễn Hoàng, toàn bộ người trong phòng đều biết. Đôi nam nữ còn lại khá trẻ...

Đột nhiên hai thanh niên trong phòng liền ngẩn người ngơ ngác nhìn gã đàn ông trẻ tuổi kia.

- Là mày?

Cả hai đồng thanh nói, trong giọng điệu tràn ngập sự phẫn nộ cùng sợ hãi.

- Tao không ngờ, không ngờ lại khéo như vậy.

Hướng Nhật cười khẩy, đúng là quá khéo, cả hai tên mình đều biết, Dịch Thiên Hành cùng Sở nhị thiếu giáo huấn lúc mua nhà trước đó không lâu, hai thằng đều có thể coi là nhị thế tổ, kẻ ngu đi với nhau cũng không hề kì lạ.

Đạo diễn Hoàng không ngờ Hướng Nhật biết phía đầu tư, lập tức ném tảng đá trong lòng xuống. Biết là tốt rồi, cũng không cần hắn ở giữa hứng đạn. Còn Hà Thần thì cảm thấy mơ mơ màng màng, mới tốt nghiệp chưa lâu, tuy rằng biết một chút tin tức về làng giải trí nhưng cũng không hiểu được những cái đó chỉ là bề ngoài. Lúc vào liền thấy được trong phòng có phía đầu tư, là người có thể quyết định vai nữ số 2 cho nàng. Nhưng lại không mảy may chú ý hai cô gái bên cạnh đang hung ác nhìn mình tựa như rắn độc nhìn chằm chằm con mồi.

- Hoàng Văn Húc, tôi thấy ông không muốn làm đạo diễn rồi.

Tuy rằng khiếp sợ khi Hướng Nhật xuất hiện nhưng Dịch Thiên Hành bình tĩnh rất nhanh, cũng có chỗ hơn người, mà hơn cả là trước mặt phụ nữ dù sợ hãi cũng phải tỏ ra mạnh mẽ. Hướng Nhật thì hắn không làm được gì nhưng nhân vật như Hoàng Văn Húc thì không cần kiêng nể.

- Dịch thiếu, Sở thiếu, tôi...

Hoàng Văn Húc vừa nghe tên mình, giọng điệu nặng nề thì toàn thân run rẩy. Hướng Nhật đỡ hắn khi sắp quỳ sụp xuống đất, nhẹ nhàng nói:

- Không liên quan tới hắn, là tao yêu cầu.

Đạo diễn Hoàng giật mình, vẫn là vị lão đại này nghĩa khí, cuối cùng cũng không phụ công mình dẫn tới gặp phía đầu tư. Dịch Thiên Hành không biết nói gì, xem tư thế Hướng Nhật thì biết đối phương muốn bảo vệ Hoàng Văn Húc, vậy nên hắn cảm thấy khó chịu. Hắn không mở miệng nhưng cô gái xinh xắn bên cạnh liền nóng nảy đứng dậy, chỉ vào Hướng Nhật chửi ầm lên:

- Mày tính là cái gì, Dịch thiếu gia nói chuyện mà dám xen miệng vào sao?

Hoàng Văn Húc muốn thay thế nàng, liên quan đến lợi ích bản thân, mất vai nữ số 1 thì nàng hít gió ăn sương sao? Vậy nên thấy Hướng Nhật biết Dịch thiếu cùng Sở thiếu thì nàng cũng không nghĩ được nhiều. Vả lại cách ăn mặc của đối phương thì dù có biết nhưng quan hệ cũng không sâu.

Hướng Nhật bước tới trước kéo một cái ghế tựa như hắn là chủ nhân nơi này. Nhìn Dịch Thiên Hành cười nhạt:

- Quán lí tốt bạn gái của mày, tuy rằng tao không đánh phụ nữ nhưng đàn ông của ả thì không chê đâu.

Cô gái thấy thái độ khó coi của Hướng Nhật thì giận đến nổ phổi:

- Mày...

- Câm miệng!

Đột nhiên Dịch Thiên Hành nổi điên gầm lên một tiếng khiến cô gái muốn nói liền nuốt trở lại, có lẽ không ngờ hắn đối xử với mình như vậy đôi mắt liền đỏ hoe.

- Mày đến là để cô ấy làm vai nữ số 1?

Dịch Thiên Hành chỉ Hà Thần bên cạnh Hướng Nhật, thực ra hắn cũng thấy kinh ngạc. Cô gái này tuy không trang điểm nhưng sự thanh khiết thì hai người bên cạnh hắn thua xa, khó trách người nào đó muốn để nàng nhận vai số 1. Dịch Thiên Hành hiểu ra, có lẽ Hướng Nhật cũng như hắn, muốn nuôi gái.

- Không sai!

Hướng Nhật gật đầu.

- Nếu tao từ chối?

Dịch Thiên Hành bị thái độ thờ ơ của Hướng Nhật chọc tức.

- Mày có thể thử.

Hướng Nhật rót một ly rượu khẽ nhấm nháp. Dù Dịch Thiên Hành cực kì tức giân nhưng không dám hỏi tiếp, sát thần trước mặt lúc nào cũng có thể ra tay, hắn không muốn bị đánh trước mặt nhiều người như vậy.

Sở nhị thiếu ở bên thấy thái độ ngạo nghễ của Hướng Nhật không vừa mắt nhưng cũng từng bị đánh, tuy rằng trước đó không còn muốn mở miệng chen vào nhưng lúc này trong khựng lại, thực sự muốn mở miệng vì bạn mới quen như Dịch thiếu hắn không làm được.

Vậy nên Sở nhị thiếu rất thông minh, giả vờ thân thiết cùng cô gái đầy đặn bên cạnh như chưa có chuyện gì xảy ra. Sắc mặt Dịch Thiên Hành khó coi, Hướng Nhật ép hắn buộc bản thân phải nhường vai nữ số 1, nhưng đây là bộ tuồng cung đình do mình đầu tư, nếu vai nữ số 1 cũng không lấy được thì còn đầu tư cái rắm! Tiền bỏ ra không được lợi ích gì mà còn chọc vào thứ dữ, cái này làm sao mà tiêu?

Thấy Dịch Thiên Hành ngồi thừ ra không nói gì, cô nàng xinh xắn bên cạnh cũng ý thức được thân phận của Hướng Nhật không đơn giản, ít nhất lời đầu tiên đã làm Dịch Thiên Hành không dám phản kháng. Tuy trong lòng cực kì ấm ức nhưng không dám nói gì, chỉ khẽ áp bộ ngực đầy đặn vào cánh tay Dịch thiếu.