Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 819: Súng!



- Khoan đã!

Phạm Khang chuẩn bị lấy tiền đột nhiên từ trong phòng truyền tới giọng trầm thấp, sau đó một bóng người cao lớn xuất hiện ở cửa. Một gã đàn ông to con đầu trọc lóc, bụng phệ, tổng thể thì là một gã béo ú. Mặt mày hung ác, trên mặt có vết sẹo làm càng thêm phần dữ tợn. Vừa xuất hiện liền nhìn chằm chằm mỹ nữ lão sư sau lưng Hướng Nhật và Tống Thu Bình, hai mắt lộ rõ vẻ tham lam.

- Ba ngàn, không đáng vào đâu. Thế này đi, tôi thấy vị tiểu thư này cũng không cố ý, vào uống cùng bọn tôi chén rượu thì coi như bỏ qua.

Gã béo tỏ ra mình rất độ lượng, mà nói vậy với đám học sinh này cũng gọi là coi trọng bọn hắn.

- Ai chà, Cương ca, anh quá hiền rồi, như em này, không những muốn chúng nó đền tiền, mà còn nhất định phải mời rượu nhận lỗi!

Ả đàn bà lẳng lơ nũng nịu dán lên người hắn, hai tay ôm lấy cái bụng béo ỵ của gã. Đám học sinh sau lưng Hướng Nhật biến sắc, còn lợn trọc kia nhìn là biết người xấu, còn đáng đàn ông kia cũng không phải là vừa, nhìn vẻ mặt không tết đẹp nhưng vừa thấy Cương ca liền lui ra thì biết có lẽ Cương ca là lão đại của bọn chúng.

Phạm Khang liền cất tiền vào túi, Cương ca đã nói thì hắn hiểu hôm nay dùng tiền cũng không giải quyết được, mà cũng hiểu là mỹ nữ tỷ tỷ mang tới tai họa cho mình, ai bảo nàng nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành như vậy.

Tống Thu Bình nhịn không được nữa, nếu chỉ đền tiền thì còn chịu được nhưng không ngờ đối phương còn muốn chị mình tiếp rượu, cái này không thể nhịn nổi. Tính hắn vốn nóng nảy, tuy rằng bị bệnh cũng giảm đi ít nhiều nhưng chị hắn là nghịch lân không thể chạm vào, kẻ dám đụng thì hắn sẽ liều mạng.

Khẽ bước tới muốn đánh Cương ca. Hướng Nhật phản ứng nhanh kéo hắn lại, Tống Thu Bình trừng mắt nhưng sức Hướng Nhật quá lớn nên không thể giãy dụa, nhìn gã trọc béo ú hỏi rất ý tứ:

- Cương ca đúng không?

Từ lúc đối phương xuất hiện Hướng Nhật đã hiểu ra đây là màn kịch có sắp đặt, đền tiền là giả, mục đích thực sự là mỹ nữ lão sư.

- Mày là ai?

Cương ca hơi sửng sốt nhưng lập tức tỏ vẻ khinh thường, kẻ đối mặt với hắn mà bình tĩnh như vậy cũng không phải không có nhưng hắn chưa từng gặp qua. Mỹ nữ lão sư bám chặt vào tay hắn, thân thể run rẩy. Hướng Nhật khẽ vỗ vai làm nàng yên lòng, nhìn Cương ca, ánh mắt lóe lên sát ý:

- Nói ra sợ rằng mày cũng chẳng biết, nhưng tao nghĩ mày sắp có kí ức rất sâu sắc về tao.

- Ha ha ha.

Cương ca cười như điên, dường như cực kì hứng thú với Hướng Nhật, cản đám thủ hạ muốn ra tay dạy dỗ Hướng Nhật:

- Thằng nhóc, kẻ dám nói chuyện như vậy với tao có biết cuối cùng sẽ ra sao không?

- Tao không hề nói đùa.

Hướng Nhật mỉm cười. Cương ca tức giận, nụ cười trở nên dữ tợn, kẻ không sợ chết hắn gặp nhiều nhưng đến mức này thì cũng là lần đầu.( Cái này là tác giả thích bóc tem)

- Yên tâm, tao cũng không dọa mày!

Cương ca cùng tiếp lời. Ả đàn bà kia nhếch miệng cười lạnh, vẻ mặt cũng thêm phần hung hăng.

- Con đàn bà sau lưng mày nhất định rất quan trọng nếu không cũng sẽ chẳng ra mặt giùm như vậy. Nhưng không biết mày thấy nó lên giường với thằng đàn ông khác thì sẽ ra sao?

- Tao sẽ không thấy chuyện này, bởi lẽ trước đó thằng đàn ông kia sẽ gặp xui xẻo!

Không hề báo trước đột nhiên Hướng Nhật đá vào bụng tên mập.

- A...

Cương ca rống lên thảm thiết, thân thể phì nộn bay vào trong phòng. Một màn này khiến mọi người khiếp sợ, nhất là đám học sinh sau lưng Hướng Nhật, toàn bộ nhìn Hướng Nhật với ánh mắt ngây dại, không thể tin nổi người nhìn như em trai mình mà có dũng khí đá gã hung thần ác sát kia.

Tống Thu Bình cũng giật mình, không tin nổi nhìn Hướng Nhật, đây là học sinh của chị mình sao? Sao ra tay dã man như vậy, dường như đã biến thành một người khác, như là... anh rể, đúng, là anh rể! Nếu anh rể ở đây nhất định cũng sẽ đá bay thằng béo kia. Không tưởng tượng nổi, Tống Thu Bình liền có phán đoán về ai đó. Tống Thu Hằng trốn sau lưng Hướng Nhật không thấy cảnh này, nàng chỉ cảm nhận được trốn sau lưng hắn rất an toàn, yên bình hơn bất kì nơi nào trên thế giới này.

- A...

Âm thanh chói tai làm mọi người tỉnh ra, ả đàn bà lẳng lơ vội vã chạy vào trong phòng. Mà mấy gã đàn ông kia cũng kịp phản ứng, không chút do dự lao về phía Hướng Nhật. Nhưng chưa kịp làm gì thì đã bị cản lại. Bởi lẽ kẻ đánh đại ca của hắn đang cầm súng, nhìn là biết không phải loại súng lục bình thường.

- Chúng mày có thể thử cử động để xem thứ tao cầm là giả hay là thật.

Tất cả những người ở đây đều bị Hướng Nhật dọa sợ, Hướng Nhật vẫn rất bình thản, hắn có giấy chứng nhận thân phận, dù có bị đăng báo cũng không phải lo. Đám học sinh ở sau trợn mắt, không ngờ là súng, có này sao có thể chứ? Không ngờ học sinh của mỹ nữ tỷ tỷ lại có hàng nóng? Hắn không sợ phạm pháp sao? Tàng trữ vũ khí là tội rất nghiêm trọng.

Tống Thu Bình càng thêm khó ngờ, nhìn Hướng Nhật mà cảm thấy mù mịt, nếu trước đó khiếp sợ vì hắn đã bay người thì giờ là kinh hãi. Học sinh của chị mình đang làm gì mà trong tay hắn lại có súng... Dù là em họ của anh rể nhưng mà như vậy thì cũng quá mạnh mẽ đi chứ?

Tống Thu Hằng cũng ló đầu ra, nhưng không như những người khác, nàng biết Hướng Nhật chính là người đàn ông nàng ngày nhớ đêm mong nên tín nhiệm hắn một cách mù quáng, dù trong tay hắn cầm rocket cũng không quá bất ngờ.

- Bắt lấy nó cho tao, tao phải lột da nó.

Tiếng quát lớn truyền tới, là Cương ca, nghĩ tới dù bụng béo núc ních nhưng bị Hướng Nhật đạp một cái mà vẫn phải nằm một lúc mới hồi phục. Đương nhiên có lẽ hắn không ngờ Hướng Nhật vẫn còn nương tay.