Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 872: Suy tính thiệt hơn!



Ván quyết định của Hướng Nhật đã bắt đầu, mọi người bắt đầu lấy bài, Hướng Nhật đã quyết ăn gian nên không hề làm theo luật, trên tay thủ sẵn mười ba yêu bài, kéo hết tất cả về trước mặt mình, xếp bài xong, bởi Dịch Tiểu Quân ra bài nên nàng đổ xúc xắc. Ném xúc xắc xong Hướng Nhật liền dùng lĩnh vực khống chế điểm số, quả nhiên, bắt đầu lấy bài trước mặt mình, cầm chắc xong Hướng Nhật cười ngoác cả miệng ra, đúng như mình tính toán, là mười ba yêu, gần ù rồi. Bởi mười ba yêu dễ ù nhất nên tỉ lệ thắng cực kì cao. Vì muốn trả thù Dịch Tiểu Quân nên Hướng Nhật cố lấy bài mình thật tốt.- Một đồng!

Dịch Tiểu Quân đánh ra.- Địa hồ!Hướng Nhật vội vàng lật bài.

- Mười ba yêu địa hồ, lần này còn không thua nữa, ha ha ha…Đang cười đột nhiên âm thanh nghẹn lại trong họng bởi tuy miệng Dịch Tiểu Quân nói một đồng nhưng lại ném ra hai đồng.- Ngươi bị gì thế? Nói một đồng cơ mà.Hướng Nhật toát mồ hôi, cái này không tính là mình lừa ù chứ?( rắc rối quá, dịch bài bạc phiền phức thật)- Ta có một đồng đâu, chỉ là kêu nhầm thôi, mười ba yêu, ghê gớm đấy, địa hồ, ha ha ha…Dịch Tiểu Quân cười nhăn nhở so với việc mình thắng bài con ghê hơn( Con mẹ này đúng đáng ghét rồi đấy).- Lừa ù, trả thù lao đây!An Tâm cùng Thạch Thanh vội vàng đưa tay ra, chỉ biết tiếc thầm cho hắn, thực sự bài lớn như vậy địa hồ không thành vấn đề, chỉ do dì út gọi sai bài mà thành ra xui xẻo.- Lần này không tính, không phải lỗi của anh.

Hướng Nhật vẫn muốn chơi xấu, chủ yếu là hắn cảm thấy cực kì oan ức, vất vả lắm mới có bài to vậy mà cũng không thắng được, đã thế còn bị thua đau nữa.

- Là anh không nhìn chi kĩ, đổ cho ai? Anna, bạn vào thay đi.An Tâm không thèm nghe, tống cổ Hướng Nhật ra ngoài rồi mời Anna và thế chân. Anna thích thú ngồi xuống, chỉ là vận may của nàng cũng chẳng hơn Hướng Nhật là mấy, có thể là do chỗ ngồi này bị ám rồi, ván đầu tiên Anna ngồi vào bài cũng đen thui y như Hướng Nhật, rõ là có chút tà môn.Bởi ván trước Hướng Nhật lừa ù nên An Tâm đánh trước:- Đồ trắng.

Quân đầu tiên là đồ trắng, cái này khiến Hướng Nhật cảm thấy khá hơn nhiều, còn tưởng An Tâm sẽ ra đông phong. Sắp thở phào nhẹ nhõm thì Anna lấy được quân tây phong. Anna lại là gà mờ, thấy quân này không có tác dụng gì không thèm nghĩ ngợi đánh ra.- Chờ đã.

Hướng Nhật vội vàng chặn tay nàng lại, lấy tây phong về.- Cái này không thể đánh, đánh cái này.Trên tay là đông phong.

- Được.Bởi mình là gà mờ nên với sự nhiệt tình “chỉ đạo” của hắn cũng không từ chối, đem quân đông phong đánh ra.- Địa hồ!

Âm thanh dương dương tự đắc lại vang lên, chỉ thấy bà dì út lại ngả bài, cũng là kê hồ nhưng lại là một dãy đông phong.- Sao… Sao lại như vậy chứ?Hướng Nhật nhìn chết trân vào bộ bài, khuôn mặt đầy vẻ khó tin, đúng là quá tà môn, hắn chưa từng thấy việc kì quái đến vậy, tuy lần này ra bài không như ván đầu của mình nhưng kết quả lại y hệt.- Hướng Quỳ, em muốn giết anh!

An Tâm hét lên, vội vàng bỏ bài xuống, là thuần sắc vạn tử, cửu tử liên hoàn, chờ đến lượt chỉ cần tùy tiện đánh một quân vạn tử thì nàng đã ngả bài. Không ngờ lại một lần nữa nàng bị Hướng Nhật phá thối.- Anh đi ngủ.Hướng Nhật nhanh như sóc, chưa để An Tâm kịp đứng dậy đã vội chạy lên lầu. Phạm Thải Hồng tựa như vô ý nhìn hắn rồi gọi Liễu Y Y:

- Y Y, đánh hộ chị một lát, chị về phòng gọi điện.- Dạ!Liễu Y Y liền thế chỗ Phạm Thải Hồng.

Phạm Thải Hồng cũng lên lầu, bảo là gọi điện thoại nhưng lại đi thẳng tới phòng Hướng Nhật. Trong phòng ngủ, Hướng Nhật cực kì khó chịu, chẳng biết hôm nay bị làm sao, gặp bài tốt chưa tính, đến cả ăn gian cũng không thắng nổi, cái này đúng là quỉ quái.- Cốc cốc cốc…

Ngoài cửa truyền tới tiếng gõ.

- Mời vào!Hướng Nhật gọi với ra, nhưng khi thấy người bước vào là Phạm Thải Hồng thì sắc mặt xìu xuống:- Cô tới làm gì?- Muốn biết nguyên nhân mình thua bài không?Phạm Thải Hồng chăm chú nhìn hắn.- Cô biết sao?Hướng Nhật giật mình.

- Ngươi mang theo Hồng Long bên mình đúng chứ?Phạm Thải Hồng cười quỉ dị. Hướng Nhật biến sắc, rất nhanh liền nghĩ ra nguyên nhân:- Chẳng lẽ liên quan tới Hồng Long?

- Trước kia ta đã nói, mặc dù Hồng Long có chữ “long” nhưng lại là vật chỉ dùng cho phụ nữ, đàn ông thường xuyên đụng vào lông trên người sẽ rụng hết. Mà ta còn quên nhắc nhở ngươi, Hồng Long là vật may mắn cho phụ nữ nhưng với đàn ông là thứ cực kì xui xẻo.- Có ý gì?

Hướng Nhật nhíu mày, tại sao càng lúc càng cảm thấy Hồng Long bị biến thành một tà vật như vậy.- Bởi vì ngươi là đàn ông, nói cách khác thì nó sẽ làm ngươi kém may mắn, đến lúc ngươi chịu không nổi phải vứt nó đi.

Phạm Thải Hồng cười đắc ý.- Tà môn như thế sao?

Hướng Nhật có chút khó tin, tuy Hồng Long có thể làm người ta hồi xuân, lại còn làm thực lực tăng lên nhưng nếu mang bên người mà bị xui xẻo thì đúng là quá khoa trương.- Vừa rồi đánh bài không phải đã rõ sao?- Chẳng qua chỉ là trùng hợp.

Giải thích như thế nhưng Hướng Nhật vẫn lo ngay ngáy, cẩn thận nghĩ lại, mình bắt đầu đánh bài đúng là chưa có bài tốt lần nào, mỗi lần đánh ra thì bị ăn sạch.- Không đúng, Hồng Long ở trên người tôi thì tại sao Anna cũng bị thua?Đột nhiên Hướng Nhật nghĩ tới điều này.- Anna cách ngươi xa lắm sao?Phạm Thải Hồng cười lạnh:

- Người xui xẻo đeo Hồng Long, những người bên cạnh cũng bị xui lây, nghĩ thử đi, lúc ngươi chơi, Anna cùng Thạch Thanh ngồi bên cạnh có ai ù không? Chẳng phải luôn là người đối diện sao?Hướng Nhật nghĩ cẩn thận lại quả đúng như thế, mình đánh bảy tám lần tất cả đều là bà dì út thắng.- Cứ giao Hồng Long cho ta là tốt nhất, như vậy mới có lợi cho tất cả mọi người.Phạm Thải Hồng liếm môi đồng thời đưa tay ra như chuẩn bị nhận lấy Hồng Long.- Mơ tưởng!

Hướng Nhật cười lạnh, dù có vậy hắn không bao giờ giao Hồng Long cho người không phải phụ nữ của hắn, ai cũng tin nhưng nàng ta thì đừng mơ, thứ quan trọng như vậy dù mình không mang bên người chẳng lẽ không biết cất ở nơi an toàn sao?

— QUẢNG CÁO —