Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 992: Thử chút uy lực



- Malley, ta có quyền tự do kết giao bạn bè, ngươi không có quyền xen vào chuyện này.

Thấy ba người xuất hiện, đặc biệt là tên thanh niên da đen cũng ở đây, sắc mặt mỹ nữ da đen người lai hơi đổi nhưng ngay lập tức khôi phục lại bình thường, nói với tên thanh niên tóc mào gà vừa mới la hét nàng.

- Bạn bè?

Malley kéo dài thanh âm, trong giọng nói tràn đầy kinh thường chỉ chỉ Hướng Nhật ở một bên:

- Keira, ta rất thất vọng, nàng sao cũng đọa lạc như nữ nhân kia, dám coi tên người Trung Quốc này là bạn bè.

- Chẳng nhẽ ta không đủ tư cách trở thành bạn của nàng sao?

Không đợi mỹ nữ da đen trả lời, Hướng Nhật lạnh lùng chen miệng nói.

- ...Có người đang nói chuyện à, sao tao không nghe thấy gì nhỉ? Chậc, thật là kỳ quái.

Malley giả bộ kinh ngạc, tên thanh niên tóc dài bên cạnh hắn cũng phối hợp tỏ vẻ nhạo báng, chỉ có thanh niên da đen là không có bất kỳ biểu lộ gì.

- Kì quái thật, sao lại có cái thứ súc vật ngay cả tiếng người nghe cũng không hiểu.

Chứng kiến tên thanh niên tóc mào gà có vẻ bố láo, Hướng Nhật lạnh lùng cười một tiếng. Từ khi đi vào trang viên tổ chức đám cưới, hắn liền ý thức được ở trong này mình bị miệt thị, trừ nguyên nhân do màu da bên ngoài ra e rằng càng nhiều hơn chính là bởi vì Monica. Mới vừa nghe mỹ nữ da đen kia nói, cùng với chính tai nghe được tên thanh niên tóc mào gà xưng hô "nữ nhân kia", Hướng Nhật thừa biết Monica ở trong nhà chả có gì vui vẻ, dường như bị mọi người công kích. Mà mình nếu là bằng hữu của nàng thì sao có thể được người ta nhiệt tình tiếp đón? Về phần nam nhân trung niên gọi là Seth trước đó, do muốn để lại chút mặt mũi cho cha mẹ Monica nên mới miễn cưỡng ứng đối một chút. Thời điểm thấy mình ra khỏi biệt thự cũng chả buồn giữ lại.

- Hắc hắc, tiểu tử Trung Quốc, mày thích gây sự với tao à?

Hướng Nhật nói là kiểu ngôn ngữ hài hước châm biếm của Trung Quốc, Malley hồi lâu mới phản ứng được, mặt thẹn quá giận nhìn hắn, không nói một lời mà lập tức có xung động muốn đánh.

- Malley, đủ rồi, hắn dù sao cũng là khách nhân của chúng ta.

Mỹ nữ da đen kịp thời ngăn cản, tuy đối với Hướng Nhật bản thân nàng không những không có thiện cảm gì mà còn có chút oán hận, nhưng nói thế nào đi nữa người bạn mà Monica mang về nếu như bị Malley đánh, chính nàng lại trùng hợp đứng một bên bàng quan, sẽ chỉ làm địa vị trong nhà của nàng thêm xấu đi, nàng tạm thời không chịu được hậu quả dưới sự quyết liệt của nhà Monica.

- Khách?

Malley khinh thường liếc nhìn Hướng Nhật:

- Ta thật không hiểu nổi nữ nhân kia nghĩ cái gì mà mang một tiểu tử Trung Quốc về nhà, có lẽ ở bên ngoài nàng quá kiêu ngạo rồi, nên thần kinh không được bình thường.... Mày thấy tao nói có đúng hay không, Ben?

- Malley, mày nói chuẩn không cần chỉnh.

Trả lời chính là tên thanh niên tóc dài. Còn cái tên da đen vẫn không hề mở miệng, song ánh mắt không chớp nhìn chằm chằm mỹ nữ da đen người lai, tựa như toàn bộ thế giới chỉ có nàng tồn tại.

- Keira, cô không thấy như thế sao? Đừng quên trước kia nàng ấy đối xử thế nào với cô, bây giờ còn đoạt luôn vị hôn phu của cô.

- Câm mồm!

Nghe bọn họ nói tới "vị hôn phu", mỹ nữ da đen nhịn không nổi nữa, ngay cả tên thanh niên da đen cũng là mặt liền biến sắc, trong ánh mắt mang theo sự tức giận nhìn về phía tên tóc mào gà. Thấy hắn nhìn sang mình Malley cũng ý thức được bản thân vừa nói những lời không nên nói, lập tức uốn lưỡi, nhìn thoáng qua tên da đen ra vẻ lấy lòng:

- Dĩ nhiên bây giờ cô có một vị hôn phu so với cái tên ngôi sao Hollywood hạng 3 kia mạnh hơn nhiều lắm.

Thanh niên da đen bây giờ mới hòa hoãn lại, chẳng qua mỹ nữ da đen lại không có biểu tình gì, mặt lạnh tanh không nói một câu. Malley thấy Hướng Nhật còn đứng ở một bên liền chuẩn bị đem lửa giận trút lên đầu của hắn:

- Tiểu tử Trung Quốc, mày có thể cút được rồi, nơi này không hoan nghênh mày, trở lại nơi của mày đi.

- Mày xác định muốn đuổi tao đi à?

Hướng Nhật trong mắt hàn quang chợt lóe. Tuy đây là trong nhà Monica, động thủ đánh người nhà của nàng dường như hơi quá đáng, nhưng cân nhắc lại mấy thằng này Monica cũng chẳng thân thuộc mấy, có khi đánh chúng xong Monica lại khen thưởng cho mình cũng nên?

- Phoenix, cho nó nếm chút lợi hại của ngươi được không?

Malley lười đối thoại với Hướng Nhật, trực tiếp hỏi tên thanh niên da đen. Lúc này hắn mới dời đi ánh mắt từ trên người mỹ nữ Keira nhìn sang Hướng Nhật, sắc mặt không đổi gật gật đầu:

- Ta rất thích được cống hiến chút sức lực này.

- Phoenix, đừng mà!

Mỹ nữ da đen đứng một bên kinh hô lên. Đối với sự lợi hại của tên da đen nàng vô cùng hiểu rõ, chính nàng tận mắt nhìn thấy, đây cũng là nguyên nhân tại sao tối phương lại trở thành hôn phu của mình, bởi gia tộc Monica rất cần những tên phi nhân loại như Phoenix làm chỗ dựa, mà nàng lại là người phụ nữ duy nhất trong gia tộc đã tới tuổi cưới xin mà chưa có đính hôn, hiển nhiên trở thành vật hy sinh khi hai biên muốn liên hợp.

- Yên tâm, Leona, ta không phải là người thô lỗ, ta sẽ nói đạo lý với hắn.

Có lẽ vì không muốn thể hiện mặt bạo lực trước mỹ nữ, thanh niên da đen chỉ vào cửa ra vào, lạnh giọng:

- Mày tự cút hay để tao mời?

- Tao thấy nên ở lại thì hay hơn nhỉ?

Hướng Nhật hỏi ngược lại, cùng là một câu nghi vấn, dĩ nhiên ý tứ hoàn toàn trái ngược.

- Như vậy chỉ có thể đích thân tao mời mày ra ngoài rồi.

Thanh niên da đen trong mắt bắn ra lãnh quang.

- Jack tiên sinh, ta thấy ngài nên ra ngoài hít thở không khí một chút, Lisa nơi đó ta sẽ thay ngài giải thích.

Lương tâm đột nhiên bộc phát, nàng không đành lòng để Hướng Nhật một người xa lạ bị liên lụy quá mức, cũng không muốn trở mặt với ba người gia đình Monica, mỹ nữ da đen nhẹ nhàng khuyên bảo.

- Cám ơn cô, Leona tiểu thư.

Hướng Nhật biết được lòng tốt của đối phương nhưng hắn chỉ đành khước từ.

- Thật xin lỗi, ta rất muốn nhìn một chút vị tiên sinh này có thể mời ta ra ngoài như thế nào.

Lời nói cuối cùng là hướng về phía thanh niên da đen.

- Tao rất hy vọng mày sẽ không hối hận.

Thanh niên da đen trong mắt tỏa ra hung quang, có lẽ là vì nghe được Hướng Nhật xưng hô với mỹ nữ da đen là "Leona", dù có thể trước mặt nàng mất đi hình tượng, nhưng chuyện này không thể bỏ qua. Tùy ý nâng tay lên một cái, cũng không thấy có bất kỳ động tác gì, một đạo hỏa diễm chợt xuất hiện trong lòng bàn tay. Từ một quả bóng bàn nhỏ đảo mắt đã biến thành một quả bóng rổ rực lửa, sau đó lạnh lùng nhìn Hướng Nhật:

- Bây giờ mày muốn rời khỏi cũng muộn mất rồi.

Vung tay lên, ánh lửa gào thét bay tới Hướng Nhật. Dĩ nhiên để tránh thiệt mạng, tốc độ của hỏa cầu khá là chậm, chậm đến mức coi như người bình thường cũng có thể tránh khỏi. Đây chỉ là bước đầu tiên thị uy mà thôi, kế tiếp hắn mới có thể chân chính khiến đối phương hoàn toàn hối hận. Thấy hỏa cầu rì rì bay tới, Hướng Nhật cũng biết trong lòng tên kia có ý đồ gì, nội tâm khẽ động, vừa lúc trước đó hắn có được Thủy dị năng, có thể mang ra thử chút uy lực với tên da đen này.

— QUẢNG CÁO —