Đỉnh Cấp Rể Quý

Chương 112: Tiểu tam



“Từ Đông Lương còn chưa đến, buổi tụ tập ngày hôm nay là cậu ta tổ chức.” Vẫn là Lý Tuyết mở miệng trước, đá vỡ sự ngại ngùng, tên Trương Tuấn này cô ta hồi đại học cũng thích một khoảng thời gian, có điều sau khi tốt nghiệp, Trương Tuấn lại làm một tên văn thư quèn của một công ty tư nhân nào đó, sự nghiệp không tốt, so sánh với Từ Đông Lương càng khác một trời một vực.

Trương Tuấn của ngày hôm nay, cô ta đương nhiên không để tâm đến nữa, thậm chí ở đây có rất người đã từng thích Trương Tuấn, đều sẽ không coi Trương Tuấn ra gì cả.

“Vậy thì đợi thêm lúc nữa.” Mặt mày Trương Tuấn cứng đờ, miễn cưỡng cười nói.

Vừa dứt lời, một chiếc Range Rover dừng ở bên đường, kiểu xe ngầu lòi, thân xe chia đường, chỉ nhìn một cái, ánh mắt của mọi người ở đây đều sáng lên.

Mở cửa xe ra, một thanh niên cao to đẹp trai mặc bộ vest hiệu Armani bước xuống, làn da của thanh niên đó trắng muốt, nụ cười tự tin, trong đôi mắt sâu thẳm có sự cám dỗ.

“Anh Lương, bên này bên này!”

“Anh Lương, lâu như không gặp, lại đẹp trai hơn rồi!”

Thanh niên đó chính là Từ Đông Lương, anh ta vừa xuất hiện, Vương Hiểu Nha và mấy người Lý Tuyết giống như thiêu thân lao vào lửa, lao về phía Từ Đông Lương, thái độ đó vô cùng nhiệt tình.

Mấy bạn học nam lấy Trương Tuấn làm đầu, sắc mặt đương nhiên không dễ coi, mấy người phụ nữ như Vương Hiểu Nha, có thể nói đã phô bày lợi thế đến cực điểm.

“Oa, anh Lương, xe này của cậu thật đẹp, giống như con người của cậu vậy.” Một nữ sinh mặt có tàn nhang nịnh nọt.

“Phí lời, có thể không đẹp được sao, đây chính là Range Rover, một chiếc cũng phải mất hơn 6 tỷ.” Lý Tuyết lườm, nói.

Đáy mắt của Từ Đông Lương vụt qua một tia đắc ý, sau đó xua xua tay cười nói: “Chiếc xe hơn 6 tỷ thật ra không tính là gì, đợi hết năm, tôi chuẩn bị bán chiếc Range Rover này đi, bỏ thêm ít tiền, đổi sang Ferrari.”

“Ferrari?! Một chiếc đó phải hơn chục tỷ.”

“Hơn chục tỷ, chiếc cậu nói là loại phiên bản thấp, người đàn ông giống như anh Lương, ít nhất cũng phải mua loại Ferrari bản cao cấp hơn 15 tỷ.”

Từ Đông Lương mỉm cười, nói: “Đã định đổi sang Ferrari phiên bản cao cấp, phiên bản thấp lái không thú vị.”

“Anh Lương chắc là người đàn ông đầu tiên của lớp chúng ta lái Farrari.”

“Đương nhiên là người đầu tiên, anh Lương thật sự là dát vàng cho lớp chúng ta.”

Thấy mấy nữ sinh nịnh mình như thế, Từ Đông Lương sắp cảm thấy bay lên trời rồi, tham gia họp lớp, không phải vì điều này sao?

“Mọi người đều đến rồi chứ, nếu đã đến rồi, vậy chúng ta đến công quán Hoa Thịnh thôi.” Từ Đông Lương khẽ mỉm cười nói.

“Công quán Hoa Thịnh? Chi phí ở đó hình như có hơi cao…” Trương Tuấn khẽ mỉm cười, tiền lương một tháng của anh ta chẳng qua mới có hơn 15 triệu, một bữa ăn của công quán Hoa Thịnh, không thể chỉ 15 triệu.

“Sợ cái gì, mọi chi phí ngày hôm nay đều có anh Lương thanh toán, không cần cậu bỏ một đồng nào.” Lý Tuyết khinh thường liếc nhìn Trương Tuấn, nói, quả nhiên là một phế vật, vừa nghe đến công quán Hoa Thịnh thì đã bị dọa thành ra như này, may mà bản thân năm đó không có ở bên cạnh anh ta.

“Anh Lương thay toán? Thật hay giả?” Người có cùng suy nghĩ với Trương Tuấn có không ít, bọn họ không biết hôm nay Từ Đông Lương sẽ khao, cho nên vừa nghe thấy là công quán Hoa Thịnh, lập tức có hơi do dự.

Đáy mắt của Từ Đông Lương xẹt qua một tia khinh thường, trên môi vẫn là nụ cười: “Đương nhiên là thật, mọi người đều là bạn học, tôi còn có thể lừa mọi người hay sao, lát nữa đến công quán Hoa Thịnh, mọi người muốn ăn gì thì cứ gọi, tôi mời!”

“Anh Lương thật hào phóng!”

“Anh Lương đây là phát tài rồi, ngày khác dẫn dắt đàn em đây được không.”

Lần này, ngay cả mấy bạn học nam có sự nghiệp không như ý cũng bắt đầu nịnh nọt Từ Đông Lương, nhất thời, Từ Đông Lương trở thành trung tâm của tất cả mọi người.

Từ Đông Lương mặt mày đặc ý, xua xua tay, lại khiêm tốn nói: “Phát tài thì không đến, có điều mọi người sau này nếu như gặp phải khó khăn gì, hoặc công việc không như ý, đều có thể đến tìm tôi, chỗ tôi còn có mấy vị trí còn trống tiền lương một tháng trên 30 triệu, nể tình là bạn học, những vị trí này, mọi người chỉ cần đến thì có thể trực tiếp nhận chức, không cần phỏng vấn.”

“Anh Lương mới thật sự là thổ hào.”

“Còn lại là anh Lương? Gọi Lương tổng! Ha ha!”

“Đúng đúng đúng, Lương tổng Lương tổng.”

Lại là một trận vuốt mông ngựa, nịnh Từ Đông Lương sắp bay lên trời rồi.

Trương Tuấn mỉm cười ở bên cạnh trong lòng không biết có mùi vị gì, năm đó ở trong lớp, anh ta và Từ Đông Lương đều là nam sinh được nữ sinh yêu thích, nhưng bây giờ, nữ sinh trong lớp đều vây quanh Từ Đông Lương, căn bản không có ai để ý tới anh cả.

“Người đã đến đủ rồi chứ, đến đủ rồi thì chúng ta qua đó, phòng bao tôi đã đặt xong cả rồi.” Từ Đông Lương cười hỏi.

“Hạ Nhược Y còn chưa đến.” Lý Tuyết vội nói.

“Nhược Y cậu ấy cũng sẽ đến sao?” Từ Đông Lương đầu tiên thì sững người, sau đó trên mặt xuất hiện một tia vui mừng, Vương Hiểu Nha nhìn thấy biểu cảm này thì liền ghen tức, quả nhiên, Từ Đông Lương vẫn không có quên được ả hồ ly Hạ Nhược Y.

Lý Tuyết gật đầu, nói: “Ừm, cậu ấy sẽ dẫn ông xã của cậu đến đến.”

Nghe thấy hai từ ‘ông xã’, nụ cười của Từ Đông Lương cứng đờ, hỏi: “Cậu ấy bây giờ sống như thế nào?”

Lý Tuyết bĩu môi, nói: “Không như thế nào cả, Hiểu Nha hôm kia còn chạm mặt cậu ấy, nghe nói bây giờ đang làm tiểu tam cho người ta, sau đó bị chính chủ phát hiện, tát cho mấy cái.”

“Cái gì?! Hạ Nhược Y làm tiểu tam cho người ta? Không thể nào!”

“Sao lại không thể chứ, biết người biết mặt không biết lòng, tôi năm đó đã nhìn ra Hạ Nhược Y không phải loại tốt đẹp gì rồi.”

“Nghe nói đã kết hôn với một shipper, hôn nhân không như ý, cũng chẳng trách lại đi làm tiểu tam cho người ta.”

“Làm tiểu tam bị chính chủ đánh, cũng đáng đời!”

“Thật mất hết mặt mũi của lớp chúng ta.”

Mấy người phụ nữ một người một câu thêm mắm thêm muối vào bôi nhọ Hạ Nhược Y, sắc mặt của Từ Đông Lương liền khó coi, nữ thần năm đó anh ta thích vậy mà lại đi làm tiểu tam cho người ta? Chồng của cô đã vô dụng như nào!

Thấy sắc mặt của Từ Đông Lương không tốt, Lý Tuyết cũng ý thức được những lời nói của mình và những người khác, vì thế vội nói: “Được rồi, mọi người đừng nói nữa, Hạ Nhược Y cậu ấy như thế nào, không có liên quan gì đến chúng ta, chúng ta lo cho mình là được rồi.”

“Sao lại không có liên quan? Vừa nghĩ đến phải cùng ăn cơm với cậu ta thì tôi đã buồn nôn rồi.”

“Đúng thế, lớp chúng ta nhiều con gái như thế, tại sao một mình cậu ta đi làm tiểu tam, không biết xấu hổ.”

“Theo tôi thấy, buổi họp lớp sau này của chúng ta đừng dẫn theo ả hồ ly này nữa, tránh lại làm chúng ta càng thêm mất mặt.”

“Đồng ý, tiền của anh Lương cũng không phải kiếm không, sao có thể lãnh phí trên người của loại người này chứ.”

Vương Hiểu Nha ở bên cạnh không hề lên tiếng, có điều trong lòng lại cười tươi như hoa nở, Hạ Nhược Y còn chưa đến thì đã bị người khác chê đến mức này, nếu như đến thật thì không phải sẽ bị mấy người phụ nữ này xé ra sao.”

“Anh Lương, hay là chúng ta đi trước? Buổi tụ tập này không dẫn theo Hạ Nhược Y nữa?” Lý Tuyệt hỏi dò.

Từ Đông Lương lắc đầu, nói: “Không cần, dẫn đi, tôi rất lâu chưa có gặp lại Nhược Y rồi, hơn nữa tôi cũng muốn xem thử, người chồng đó của cậu ấy, rốt cuộc vô dụng đến mức nào.”