Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1039



Chương 1039

“Vậy thì sao tập đoàn Triệu Thị lại gặp nguy được. Ông ngoại, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?” Lâm Vân cũng vội vàng tiến tới để hỏi.

“Cha của Triệu Linh quá mê cờ bạc. Hôm trước ông ta ở sòng bạc bị rơi vào bẫy. Không những bị mất hết tiền, còn vay nợ sòng bạc đến tận hơn năm trăm tỉ tiền vay nặng lãi.” Ông ngoại nói.

Sau khi ngừng một lát, ông tiếp tục. “Sòng bạc liền bắt người, sau đó yêu cầu nhà họ Triệu chỉ trong một ngày phải mang cả vốn lẫn lãi đến trả. Ông chủ nhà họ Triệu không có khả năng làm việc đó, nên đành phải làm theo yêu cầu của đối phương, lấy tập đoàn Triệu Thị ra để gán nợ.”

“Ông chủ nhà họ Triệu mang cả tập đoàn đi để gán nợ ư?” Lâm Vân kinh hãi nói.

“Đúng thế. Hơn nữa, theo ông được biết, chuyện này rất có thể có do nhà họ Phạm thao túng đằng sau. Hay nói cách khác, lần này chính là do nhà họ Phạm giăng bẫy tập đoàn Triệu Thị, làm cho tập đoàn Triệu Thị phải bị phá sản.” Ông ngoại nói.

“Chết tiệt. Không ngờ nhà họ Phạm sắp đi đời rồi mà cũng có thể làm ra được chuyện này.” Lâm Vân bực bội đấm xuống mặt bàn, mặt cũng trở nên xanh mét.

Lâm Vân hiểu rõ. Vì thỉnh cầu của anh lên nhà họ Triệu mới hợp tác với Tỉnh Xuyên, cùng nhau đối phó với nhà họ Phạm.

Hiện tại nhà họ Phạm trả thù nhà họ Triệu, khiến tập đoàn Triệu thị phá sản, trong lòng Lâm Vân không khỏi cảm thấy áy náy.

Nếu không phải anh yêu cầu nhà họ Triệu hỗ trợ. Nếu nhà họ Triệu không đối đầu nhà họ Phạm, chuyện này sẽ không xảy ra.

“Ông ngoại. Ông chủ Triệu và Triệu Linh đang ở đâu rồi? Họ vẫn ổn chứ?’ Lâm Vân vội vàng nói.

“Nhà họ Triệu thảm rồi. Những kẻ thù trước đây lẫn chủ nợ đều thay nhau tìm tới. Nhà cửa, xe cộ, thậm chí cả đồ đạc, trang sức đều bị lấy hết, không còn lại một thứ gì.”

“Bây giờ ông chủ Triệu và Triệu Linh người không một xu dính túi, ngay cả nơi ở cũng không có.” Ông ngoại nói.

Lâm Vân nghe vậy liền càng thêm lo lắng.

“Ông ngoại, vậy bọn họ giờ đang ở đâu? Nếu họ đã gặp khó khăn như vậy, chúng ta cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.” Lâm Vân sốt sắng nói.

Bởi vì nguyên nhân sâu xa cũng từ anh, nên nếu nhà họ Triệu có chuyện, Lâm Vân phải giúp bọn họ bằng mọi cách.

“Tất nhiên là vậy. Ông đã tìm cho họ một chỗ ở trước. Bây giờ ông và cháu đến chỗ đó, cũng bọn họ nói chuyện rồi bàn xem nên làm gì.” Ông ngoại nói.

“Vâng.” Lâm Vân lễ phép gật đầu.

Sau đó, hai người lại vội vàng đi ra khỏi văn phòng.

Bên ngoài tòa nhà của tập đoàn, gió đang thổi rất mạnh. Thời tiết cũng u ám hơn thường lệ, có vẻ sắp có một trận mưa rất to.

Lâm Vân và ông ngoại vừa bước ra ngoài đã thấy một người rất quen từ phía trước bước đến.

“Phạm Nhật Long.”

Hai đồng tử của Lâm Vân co lại. Bởi vì người đang bước đến đúng là Phạm Nhật Long.

Bên người Phạm Nhật Long còn có một người đàn ông trung niên đang đi cùng.

Người đàn ông này trông không hề bình thường. Quan trọng nhất là khi Lâm Vân nhìn vào ông ta, anh cảm giác được một sự bức bách trước nay chưa từng có.

Chỉ chốc lát, Phạm Nhật Long đã bước đến trước mặt Lâm Vân.

“Phạm Nhật Long, mày tới đây làm gì? Ở bữa tiệc lần trước thua thảm mà vẫn chưa thấy đủ hả?” Lâm Vân nheo mắt lại, trong ánh mắt cũng đầy vẻ lạnh lùng.