Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1048



Chương 1048

Lâm Vân đột nhiên nhớ đến lúc ở trước tòa nhà của Tỉnh Xuyên, Phạm Nhật Long nói sẽ cho Lâm Vân biết cảm giác tuyệt vọng là như thế nào.

Bây giờ Lâm Vân đã hiểu tại sao Phạm Nhật Long lại nói như vậy.

Giờ phút này, Lâm Vân chính thức rơi vào sự tuyệt vọng.

Lâm Vân muốn có thể trả thù. Nhưng vào giây phút này đây, anh cũng không biết mình có thể lấy cái gì ra để thực hiện việc đó nữa.

Thạch Hàn và Tiểu Ngọc đứng bên cạnh Lâm Vân. Họ thấy Lâm Vân ngồi xuống mặt đất cũng chỉ đành cúi đầu.

Bọn họ biết, đây là lúc Lâm Vân khó khăn nhất.

Từ khi bọn họ biết Lâm Vân, cũng chưa bao giờ thấy anh khó khăn, chật vật đến mức này.

Họ thậm chí còn không biết nên an ủi Lâm Vân như thế nào. Họ cũng cảm thấy vô cùng khó chịu.

Lúc này, sắc trời đã ngày càng tối tăm, đã đến lúc chạng vạng.

Đùng đùng.

Lại là tiếng sét vang lên trên bầu trời.

Sau đó, những hạt mưa bắt đầu rơi xuống.

Rầm rầm…

Mưa to tầm tã, hối hả mà xối từng đợt nước lên người Lâm Vân, Thạch Hàn và Tiểu Ngọc.

“Anh Vân, anh nhất định không được xuống tinh thần.” Thạch Hàn hét lên.

Lâm Vân từ từ đứng dậy. Từng hạt nước mưa xối xả hắt lên mặt anh, làm cho Lâm Vân trông càng chật vật, khó khăn.

“Đi, chúng ta đi tìm một chỗ trú mưa đã. Sau đó sẽ bàn bạc kĩ hơn.” Lâm Vân mỏi mệt nói.

Tuy rằng anh đang rất khó chịu, nhưng anh cũng không thể để Thạch Hàn và Tiểu Ngọc phải đứng đây dầm mưa cùng anh.

Thạch Hàn khỏe mạnh, cường tráng. Nhưng Tiểu Ngọc chỉ là một cô gái bình thường.

Vì thế, ba người lại gọi một chiếc taxi, yêu cầu lái xe đưa đến một khách sạn.

Trong xe taxi.

“Tin nóng. Tập đoàn Tỉnh Xuyên bị nghi ngờ trốn thuế, cũng liên quan đến nhiều hoạt động mờ ám. Hiện tại, toàn bộ tập đoàn đều đã bị niêm phong, chủ tịch Liễu Chí Trung cùng toàn bộ quản lý cấp cao đều đã bị tạm giam để phục vụ điều tra. Chuyện này chứng minh rõ một việc, bất kì ai, dù có nhiều tiền đến mức nào, chỉ cần làm trái pháp luật đều sẽ bị pháp luật nghiêm trị.”

Từ chiếc radio phát ra tin tức về tập đoàn Tỉnh Xuyên.

Hiển nhiên tin tức này đối với Kim Đô, thậm chí với cả vùng tây nam đều là một tin tức vô cùng nóng hổi.

Có thể khẳng định được, tin tức này đã nhanh chóng lan ra khắp nơi.

Người lái xe nghe xong liền cảm thán: “Tỉnh Xuyên là tập đoàn lớn đến vậy. Liễu Chí Trung nhiều tiền đến thế. Không ngờ cũng bị niêm phong.”

“Tiền cũng không phải là thứ vạn năng.” Lâm Vân lắc đầu mà nói.

Trước đây, Lâm Vân nghĩ tiền là vạn năng. Có tiền thì có thể thích làm gì thì làm.

Nhưng sau chuyện ngày hôm nay, cuối cùng Lâm Vân cũng hiểu được một đạo lý. Nhất quan hệ, nhì tiền tệ… Có quyền vẫn hơn có tiền.