Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 106



Chương 106

Nếu anh muốn tìm người tiếp rượu, tôi có thể giúp anh tìm một số cô gái tiếp rượu chuyên nghiệp hơn Linh Linh, có được không?” Tô Phong cười nói.

Lâm Vân để ly rượu xuống, lấy ra một thẻ ngân hàng, để trên bàn, nhẹ giọng nói: “Không! Tôi chỉ muốn cô ta đến tiếp rượu” “Thẻ VIP kim cương của ngân hàng!”

Ông chủ Tô Phong híp mắt, ông ta nhận ra thẻ ngân hàng mà Lâm Vân đã lấy ra.

Sau khi nhìn thấy tấm thẻ này, Tô Phong kinh hãi, ánh mắt đối với Lâm Vân càng thêm tôn kính.

Vì ông ta biết rằng để xin được thẻ này, phải đặt cọc hơn ba mươi tỷ vào đó.

Hơn nữa, số lượng thẻ phát hành có hạn, muốn có được thẻ này không chỉ phải có tiền mà còn phải có địa vị, bản thân Tô Phong cũng không có được thẻ này.

Nói cách khác, chỉ cần dựa vào khả năng lấy ra tấm thẻ này của Lâm Vân, ông ta đã đủ để xác định rằng tiền tài, thân phận, địa vị của Lâm Vân có thể vượt trội hơn ông ta, loại nhân vật này cho thấy ngay cả ông ta cũng không thể xúc phạm, “Thế nào ông chủ, chuyện tôi hỏi vừa rồi, bây giờ ông có thể xử lý được không?” Lâm Vân nhẹ giọng nói..

“Có thể, có thể! Tất nhiên là có thể! Ngài cứ yên tâm, tôi sẽ làm điều đó ngay bây giờ.

Tô Phong cười, liên tiếp gật đầu.

Ngay sau đó, Tô Phong quay sang một người phục vụ và nói: “Đi! Gọi Linh Linh qua!” “Vâng, sếp Tô!” Sau khi người phục vụ gật đầu, anh ta nhanh chóng xoay người bỏ chạy.

Như Tuyết ở bên rất khó hiểu sau khi nhìn thấy cảnh này, cô chỉ thấy Lâm Vân lấy ra một tấm thẻ.

Thái độ của ông chủ bỗng trở nên nể nang?

Đương nhiên, Như Tuyết không biết thẻ VIP kim cương có nghĩa gì, ở trong mắt cô, chẳng qua là thẻ ngân hàng nhìn đẹp hơn.

Nếu cô biết tấm thẻ này có ý nghĩa gì, chắc chắn sẽ không nghi ngờ như vậy nữa.

Sau khi người phục vụ rời đi.

“Tôi có thể biết tên của ngài không?” Ông chủ Tôi Phong hỏi với nụ cười trên môi.

“Tôi tên là Lâm Vân.

Lâm Vân nhẹ giọng nói.

“Lâm Vân? ”

Ông chủ Tô Phong lại lẩm bẩm, cảm thấy gần đây có nghe thấy cái tên được nhắc đến, nhưng lại không nhớ ra là ai.

Ngay sau đó, Linh Linh bước nhanh tới.

“Ông chủ.

Linh Linh mỉm cười chào Tô Phong.

Lúc này Linh Linh có vẻ tự tin, cô ta được ngồi vào vị trí quản lý quán bar vì cô ta có quan hệ riêng tư với ông chủ Tô Phong.

“Linh Linh.

Tối nay cô làm một việc là được, đó là đi tiếp rượu hai vị khách quý này.

Ông chủ Tô Phong cười nói.

Linh Linh đột nhiên giật mình.

“Sếp Tô, ông…!ông lại bắt tôi hầu rượu bọn họ? Tôi là quản lý, không phải gái hầu rượu!” Linh Linh lộ vẻ tức giận.

“Tất nhiên là tôi biết điều này, cô phải chịu uất ức rồi.”

Ông chủ Tô cười nói.

— QUẢNG CÁO —