Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1110



Chương 1110

Về phần Giang Vũ, hắn chỉ có thể tuyệt vọng nhìn máu chảy ròng ròng ướt đẫm cánh tay, cảm giác được tử thần đang tới gần.

Sau khi Lâm Vân lái xe đưa Hoàng Luân về nhà, anh đến nhà Như Tuyết.

Trước cửa nhà Như Tuyết.

Lâm Vân vừa gõ, cửa đã lập tức mở ra

“Như Tuyết.”

Lâm Vân nhìn Như Tuyết trước mặt khẽ cười.

“Lâm … Lâm Vân!”

Như Tuyết sững sờ trong hai giây, sau đó trong niềm phấn khích, cô vui mừng lao vào vòng tay anh.

“Lâm Vân, anh … Anh rốt cục trở lại, bọn họ nói anh đã chết, em biết chắc chắn là người ta bịa ra. Em biết anh nhất định không thể chết dễ dàng thế được.” Như Tuyết khóc.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Một tháng này khiến em lo lắng cho anh, nhất định em đã khóc rất nhiều phải không. Anh xin lỗi, là lỗi tại anh. Từ bây giờ sẽ không để em phải khóc nữa.” Lâm Vân ôm chặt lấy Như Tuyết.

“Anh đừng nói mấy lời ngốc nghếch đó. Em không trách anh. Anh quay trở lại là được rồi. Chỉ cần có thể bình an quay về là đã rất tốt rồi.” Như Tuyết bật cười.

Ngay sau đó, Như Tuyết kích động hôn Lâm Vân, sau đó cả hai nắm tay nhau đi vào trong nhà.

“Như Tuyết, Hoàng Luân nói rằng Giang Vũ đã tới làm phiền em phải không. Đừng lo lắng, anh đã giải quyết hắn rồi”, Lâm Vân nói.

Như Tuyết gật đầu, sau đó khoác tay Lâm Vân nói:

“Lâm Vân, đừng rời đi nữa được không, bên ngoài nguy hiểm như vậy, em thật sự rất sợ sẽ mất anh.”

Kể từ khi Như Tuyết biết tin Lâm Vân mất mạng, cả tháng nay, Như Tuyết đều gặp ác mộng hàng đêm.

“Như Tuyết, anh vẫn còn chuyện phải làm. Nhưng anh hứa với em, anh sẽ không bao giờ để tính mạng mình gặp phải nguy hiểm nữa.” Lâm Vân vung tay lên thề.

Đúng lúc này, tiếng gõ cửa vang lên.

“Để anh mở cửa.”

Lâm Vân đứng dậy bước về phía cửa.

Người vừa tới là Lôi Chấn Vũ, chính là người trước đây đã từng giúp đỡ Như Tuyết.

“Anh Vân!” Lôi Chấn Vũ nhìn thấy Lâm Vân liền cúi đầu chào.

“Chào Anh Vân!”, nhóm người đứng phía sau Lôi Chân Vũ cũng cúi đầu chào, tiếng nói vang cả một góc trời.

Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Lâm Vân có chút cảm động. Công ty An ninh Vân Thiên đã bị giải tán, nhân sự cũng đều đã bị sa thải.

Ngay cả Lâm Vân lúc này, trong mắt người khác cũng chỉ là một tên vô tích sự lâm vào hoàn cảnh khó khăn, không ai muốn dính dáng tới.

Vậy mà Lôi Chấn Vũ vẫn tôn Lâm Vân như anh cả, không những thế còn không ngân ngại giúp Lâm Vân bảo vệ Như Tuyết.

“Anh Vân, từ khi tên Giang Vũ đó dám cả gan quấy rối chị dâu, em đã phái người tới đây bảo vệ chị dâu mỗi ngày. Họ vừa báo tin nhìn thấy anh tới đây, em trong lòng vẫn còn ngờ vực liền lập tức chạy tới. Không ngờ, quả thực là anh. Anh Vân, anh vẫn còn sống, thật là quá tốt rồi. Anh em chúng ta còn có cơ hội gặp lại.” Lôi Chấn Vũ hưng phấn nói.