Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 1122



Chương 1122

Ông lại càng rõ hơn, đây có khả năng là bậc thầy luyện đan duy nhất trong khắp cả nước. Với thân phận ấy của Lâm Vân, tùy tiện luyện chế chút đan dược là có thể khiến cho một đám những tai to mặt lớn phải chạy theo Lâm Vân, mong Lâm Vân cho họ đan dược.

Hơn nữa, ông ta cũng phải mong Lâm Vân cho mình thêm một viên!

Thấy Lý Trạch Lương chắp tay hành lễ cho mình như vậy, Lâm Vân thở phào nhẹ nhõm trong lòng.

“Tham mưu Lý khách khí rồi.” Lâm Vân mĩm cười trả lời một câu.

“Cậu Lâm Vân, viên đan dược kia có thể cho lão đây thêm một viên được không? Cậu có yêu cầu gì, cứ tùy ý nói.” Lý Trạch Lương khách khí.

“Viên đan dược kia rất khó luyện chế. Có được một viên cũng không phải là chuyện dễ dàng gì. Nhưng Tham mưu Lý cần thì tất nhiên tôi sẽ không keo kiệt.” Lâm Vân vừa nói, vừa lấy ra thêm một viên Khư bệnh đan khác.

Anh làm ra vẻ như viên đan dược này là do mình luyện chế thành. Bởi danh hiệu thầy luyện đan sẽ càng khiến Lý Trạch Lương kính nể mình hơn.

“Lần này tôi tới, đúng là có chuyện cần nhờ vả Tham mưu Lý.” Lâm Vân nói.

“Nếu như tôi đoán không lầm, thì là chuyện của gia tộc họ Phạm đúng không?” Lý Trạch Lương cười híp mắt nói.

“Tham mưu Lý quả nhiên lợi hại. Tôi còn chưa nói mà ông đã đoán được rồi.” Lâm Vân khẽ mỉm cười.

“Chuyện này tôi sẽ giúp. Nhà họ Phạm tác phong càn rỡ. Thật ra từ lâu tôi đã không vừa mắt. Tôi sẽ hạ lệnh kiểm tra và niêm phong nhà họ Phạm. Triệt luôn mạng lưới quan hệ chống đỡ phía sau lưng nhà bọn họ. Còn việc gì cần phối hợp giúp đỡ, cậu Lâm Vân cứ việc nói.” Lý Trạch Lương nói một câu.

Nhà họ Phạm bình thường cũng làm không ít việc xấu. Muốn tìm điểm hại mà kiểm tra với niêm phong nhà họ Diệp thì lại là chuyện quá sức dễ dàng. Chẳng qua là phía sau lưng nhà bọn họ thế lực chống đỡ rất lằng nhằng, người bình thường căn bản không làm được. Nhưng nếu là Lý Trạch Lương lên tiếng thì chuyện lại thành ra dễ dàng, không vấn đề gì!

Nghe được lời này của Lý Trạch Lương, Lâm Vân trong lòng nhất thời vui sướng như điên. Nguyện vọng của anh, rốt cuộc cũng thành.

“Vậy thì cảm ơn Tham mưu Lý rồi.” Lâm Vân chắp tay nói.

Ngay sau đó, Lâm Vân đưa cho Lý Trạch Lương viên đan dược trong tay.

“Tham mưu Lý, viên Khư bệnh đan này, ông cất đi đi.”

Lý Trạch Lương nâng niu viên Khư bệnh đan bằng cả hai tay. Trông như vừa nhặt được trân bảo, trên miệng vẽ ra một nụ cười tươi, khuôn mặt cũng tràn ý vui mừng.

“Tham mưu Lý, ông cẩn thận đó!” Frank lại mở miệng can ngăn.

Có điều, lần này Lý Trạch Lương không thèm nghe lời Frank nữa mà dùng luôn viên Khư bệnh đan kia, người thư kí bên cạnh vội vàng mang nước đến, đưa cho Lý Trạch Lương uống.

Sau khi đan dược xuống bụng.

“Đây…cảm giác này thật là quá thần kỳ!”

Lý Trạch Lương cảm nhận được sau khi viên đan dược xuống bụng. Trong nháy mắt chuyển hóa thành một luồng năng lượng, tản đi khắp toàn thân. Ông thấy cả người có một loại cảm giác sảng khoái không nói thành lời. Cãm giác này chỉ có người dùng qua viên đan dược mới biết được nó kỳ diệu đến mức nào.

Sắc mặt vốn dĩ trắng bệch, mặt mũi đầy biểu hiện bệnh rất nhanh trở nên hồng hào có sức sống. Nhìn vẻ ngoài ước chừng, tinh khí và tinh thần đều tăng nhiều.