Lưu Ba gật đầu: “Được, tôi hiểu rồi, chủ tịch Vân yên tâm, tôi sẽ thu xếp việc sơ tán tất cả khỏi công trường.
“Phạm Nhật Long này dám khiêu chiến với tôi, tôi nhất định sẽ cho hắn một kết cục không êm đẹp đâu Lâm Vân cau mày nói.
Mặc dù lần này Phạm Nhật Long thắng, Lâm Vân sẽ ghi lại mối thù này, anh nhất định sẽ trả lại nó gấp nhiều lần trong tương lai!
Sau khi trở về từ công trường, Lâm Vân đã gọi điện cho ông ngoại là Liễu Chí Trung.
Ông ngoại đã giúp Lâm Vân dỡ bỏ lệnh cấm đối với mảnh đất này, bây giờ lại bị cấm phát triển, Lâm Vân đương nhiên sẽ báo cáo với ông ngoại.
Trong điện thoại.
Lâm Vân đã nói hết vấn đề với ông ngoại của mình.
“Ông ơi, cháu rất xin lỗi, cháu đã phụ sự mong đợi của ông Lâm Vân chán nản nói.
“Không sao cả.
Phạm Nhật Long đó chắc chắn sẽ không ở lại thành phố Bảo Thạnh lâu đâu, anh ta còn phải tiếp tục trở lại quân đội.
Một khi rời đi, ông sẽ giúp chấu dỡ bỏ lệnh cấm một lần nữa, đến lúc đó mọi chuyện sẽ được nối lại.” Giọng nói ân cần của ông ngoại vang lên trong điện thoại.
Lâm Vân đột nhiên gật đầu.
“Đúng rồi, ông ngoại.
Gia thế của nhà họ Phạm này rất thâm sâu.
Con đã xúc phạm đến Phạm Nhật Long.
Con sẽ không vì lý do này mà làm liên lụy đến tập đoàn Tỉnh Xuyên chứ, ông ngoại?” Lâm Vân lo lắng.
“Haha, con yên tâm đi, giữa ta và nhà họ Phạm kia, từ trước đến nay vốn đã bất hoà, đặc biệt là tập đoàn Phạm Gia và ta đã tranh đấu gay gắt với nhau nhiều năm.
Con có đắc tội với Phạm Nhật Long hay không, cũng không thay đổi mối quan hệ giữa ta và nhà họ Phạm được đầu” Liễu Chí Trung cười tủm tỉm, nói
Sau khi dừng lại một chút,Liễu Chí Trung tiếp tục: “Cháu ngoại, ông ngoại của con có thể bước được đến ngày hôm nay, không chỉ là dựa hết vào may mắn.
Sau lưng ông cũng có núi lớn chống lưng giống như vậy.
Cho dù nhà họ Phạm, cũng không dám tuỳ tiện động đến ta “Thì ra là như vậy” Lâm Vân đột nhiên gật đầu,
Lâm Vân nghĩ đi nghĩ lại cũng đúng, với thế lực như vậy của nhà họ Phạm, nếu ông ngoại không có hậu thuẫn thì đã bị nhà họ hủy hoại từ lâu rồi, làm gì còn có tập đoàn Tỉnh Xuyên, phát triển đến ngày hôm nay như vậy nữa? “Cháu trai của ta, hãy nhớ rằng, Phạm Nhật Long sẽ ở đây được bao lâu đâu, hần sẽ kết thúc kỳ nghỉ phép và trở về quân đội, nếu cháu không đầu lại được hàng thì kiềm chế qua vài ngày là được.
Người thông minh biết cách nhẫn nhịn, không có phải đáng xấu hổ” Liễu Chí Trung dặn dò nói.
“Ông ngoại con hiểu rồi.” Lâm Vân gật đầu.
Lâm Vân hiểu rằng ông ngoại đây là đang lo lắng cho mình đối đầu với Phạm Nhật Long sẽ phải chịu thiệt.
“Nhưng có một điều cháu nên nhớ.
Cháu sẽ là người kế nhiệm tập đoàn Tỉnh Xuyên của ta.
Tương lai hắn sẽ là người kế nhiệm tập đoàn Phạm Gia.