Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 522



Chương 522

“Có chuyện gì sao?” Lâm Vân nhìn cô gái.

“Anh Lâm Vân, em muốn làm bạn với anh.

Chúng ta có thể làm bạn với nhau có được không? Là kiểu bạn làm gì cũng được, là kiểu đó đó.” Cô gái nháy mắt với Lâm Vân.

Lâm Vân thấy thế, nhất thời không nói được gì.

“Xin lỗi người đẹp, tôi có bạn gái rồi, đây là bạn gái của tôi.

Lâm Vân nắm lấy tay Như Tuyết.

Cô gái tiếp tục nháy mắt nói: “Anh Lâm Vân, cậu ấm nhà giàu hạng nhất như anh,có một đống bạn gái là chuyện bình thường, em không để ý” “Nhưng tôi để ý” Lâm Vân cười khổ.

“Chà, xem ra sức quyến rũ của tôi vẫn chưa đủ.” Cô gái không nói thêm.

Sau đó, cô gái nhìn Như Tuyết, nói với vẻ ghen tị “Người đẹp, tôi thực sự ghen tị với chị.

Chị có thể trở thành bạn gái của anh Lâm Vân.

Chị chắc chắn phát tài rồi!” “Bạn học này, tôi và Lâm Vân ở bên nhau, không phải vì anh ấy có tiền!” Như Tuyết vẻ mặt nghiêm túc.

“Ôi, chị ơi, ai cũng là nước khoáng, chị hà tất phải giả bộ thanh khiết?” Cô gái tỏ vẻ không tin..

Ngay sau đó, cô gái quay đầu nhìn Lâm Vân, nhẹ giọng nói: “Anh Lâm Vân, em tên Nguyên Linh, sinh viên năm 3 chuyên ngành tài vụ và kế toán.

Nếu anh Lâm Vân muốn hẹn em, bất cứ lúc nào cũng có thể ”

Sau khi nói xong, cô gái nháy mắt với Lâm Vân trước khi rời đi.

Nhìn theo bóng dáng của cô gái dời đi.

Lâm Vân nở một nụ cười gượng gạo.

“Anh Vân, bây giờ anh đi tới đâu nhất định là sẽ có gái đẹp theo đến đấy.

Lần trước ở bữa tiệc hóa trang, thân phận của anh đã bị bại lộ.

Lúc đó có rất nhiều học sinh của trường chúng ta.

Bọn họ truyền nhau dính cả trên bảng tin của trường.

Thân phận của anh, bây giờ toàn trường căn bản đều đã biết rồi.” Tên mập nói.

“Thì ra là như vậy.” Lâm Vân đột nhiên gật đầu.

“Lâm Vân.

Anh còn nhìn!” Như Tuyết nhếch miệng.

“Anh Vân, chị dâu ghen rồi, haha.

Tên mập cười.

Lâm Vân cũng lộ ra vẻ xấu hổ.

“Lâm Vân, thân phận của anh thật chói loá.

Em thật sự sợ rằng em không giữ nổi anh.

Dù sao trên đời này còn có rất nhiều cô gái xinh đẹp hơn, ưu tú hơn em” Như Tuyết cúi đầu nói.

“Nhưng em là độc nhất vô nhị, đồ ngốc!” Lâm Vân cười nắm lấy tay Như Tuyết.

Khi đi ngang qua thư viện trường, rất nhiều người tụ tập bên ngoài thư viện, có vẻ rất sôi nổi.