“Lâm Vân, chúc mừng anh! Sau này anh cũng coi như không cần đến quấy rầy tôi nữa.” Tô Bảo Nhi cười nói.
Tô Bảo Nhi tuy rằng ngoài mặt là cười, nhưng trong lòng lại không thoải mái.
Cảm giác như một thứ quan trọng thuộc về bản thân, nhưng nói chung là bị người khác lấy mất.
“Chị Bảo Nhi, cảm ơn chị đã nhường Lâm Vân cho em” Như Tuyết vui vẻ cười.
Như Tuyết trong lòng hiểu rõ Lâm Vân và Tô Bảo Nhi đã phát sinh quan hệ.
Đáng lẽ hai người họ phải ở bên nhau, nên Như Tuyết cảm thấy có chút xấu hổ đối với TôBảo Nhi.
Tô Bảo Nhi nghe vậy chỉ nở một nụ cười không được tự nhiên.
Lúc này, Lâm Vân nói: “Tô Bảo Nhi, chúng ta bây giờ đã không còn có liên quan gì nữa rồi.
Theo lý mà nói chuyện của cô, tôi đáng lẽ không nên quản.
Nhưng tôi vẫn muốn nhắc cô một câu, Phạm Nhật Long này, không phải thứ tốt đẹp gì.
Cô có thể chọn bất cứ người nào, nhưng đừng chọn anh ta.”
Ngay khi Lâm Vân nói lời này xong, sắc mặt của Phạm Nhật Long đột nhiên trở nên khó coi.
“Cậu nhóc, cậu còn dám nói chuyện như thế này sao? Hôm qua tôi đã dạy cậu một bài học rồi.
Cậu vẫn chế là chưa đủ đúng không?” Phạm Nhật Long tức giận nằm chặt tay, giống như sắp nhảy vào đánh Lâm Vân.
“Vệ sĩ của tôi đang ở gần đây.
Nếu muốn động thủ với tôi, anh nên cân nhắc làm sao để đánh thắng anh ta trước rồi hẵng nói đi.” Lâm Vân lạnh lùng nói.
“Cậu cũng chỉ ỷ vào một vệ sĩ có thân thủ tốt.
Không có sự bảo vệ của anh ta, đồ phế vật như cậu, tôi có thể dễ dàng đánh cho cậu tàn phế cả đời!” Phạm Nhật Long lạnh lùng nói.
“Đáng tiếc, loại phế vật như tôi, vẫn luôn luôn có người lợi hại hơn anh bảo vệ tôi, có tức không?” Lâm Vân cười nói.
Sau khi dừng lại một chút, Lâm Vân tiếp tục nói: “Anh thật sự cho rằng chuyện ngày hôm qua có thể làm tôi sợ sao? Anh thật sự cho rằng Lâm Vân tôi chỉ biết ăn không ngồi chơi sao? Yên tâm, tôi sẽ cho anh hiểu được, bất luận là ai, người nào đối đầu với Lâm Vân này, nhất định sẽ không có kết cục tốt.
Tô Bảo Nhi nghe vậy chỉ nở một nụ cười không được tự nhiên.
Lúc này, Lâm Vân nói: “Tô Bảo Nhi, chúng ta bây giờ đã không còn có liên quan gì nữa rồi.
Theo lý mà nói chuyện của cô, tôi đáng lẽ không nên quản.
Nhưng tôi vẫn muốn nhắc cô một câu, Phạm Nhật Long này, không phải thứ tốt đẹp gì.
Cô có thể chọn bất cứ người nào, nhưng đừng chọn anh ta.”
Ngay khi Lâm Vân nói lời này xong, sắc mặt của Phạm Nhật Long đột nhiên trở nên khó coi.
“Cậu nhóc, cậu còn dám nói chuyện như thế này sao? Hôm qua tôi đã dạy cậu một bài học rồi.
Cậu vẫn chế là chưa đủ đúng không?” Phạm Nhật Long tức giận nằm chặt tay, giống như sắp nhảy vào đánh Lâm Vân.
“Vệ sĩ của tôi đang ở gần đây.
Nếu muốn động thủ với tôi, anh nên cân nhắc làm sao để đánh thắng anh ta trước rồi hẵng nói đi.” Lâm Vân lạnh lùng nói.