Khi đó, Diệp Tử Phàm hắn là cảm nhận được Cao Kiến Nguyên tên kia trong Thức Hải Không Gian có một cái Thánh Đế Cường Giả khí tức, nên hắn mới tạm thời bỏ qua cho Cao Kiến Nguyên, đồng thời kết một chút thiện duyên với lại Thánh Đế phía sau lưng Cao Kiến Nguyên. Diệp Tử Phàm hắn chỉ lấy đi tài nguyên của y mà thôi.
Giờ này nhìn lại Cao Kiến Bân, hắn mới hiểu ra được, cảm giác quen thuộc của hắn là từ đâu mà đến, đây là vì tên này khí tức cùng đạo Phân Thân Thánh Đế tại bên trong Thức Hải của Cao Kiến Nguyên rất là giống nhau, có đến chín mươi phần trăm là cùng một người rồi.
“Cao Kiến Nguyên cùng Cao Kiến Nghiệp chính là nhi tử của ta, nghĩ đến có thể ngươi cũng là hiểu vì cái gì hôm nay ta đến nơi đây tìm ngươi rồi chứ?” Cao Kiến Bân gật đầu, hoàn toàn thừa nhận quan hệ của mình cùng Cao Kiến Nguyên cùng Cao Kiến Nghiệp hai người.
Mấy năm thời gian trước, sau khi nghe đến Cao Kiến Nguyên đứa con kia trở về khóc lóc kể lễ nó bị người ta ức hiếp cũng như là đệ đệ của mình đã bị Diệp Tử Phàm sát tại bên dưới Trung Thánh Vực một chuyện.
Hắn ngay khi ấy là có cái ý định tìm Diệp Tử Phàm trả thù, có điều khi đó hắn là mới thành công đột phá Thánh Đế hậu kỳ tiểu thành chi cảnh, cảnh giới còn chưa có vững chắc, thế nên hắn mới không đi xuống bên dưới Trung Thánh Vực tìm Diệp Tử Phàm mà thôi, hiện tại hắn đây, cảnh giới đã hoàn toàn cũng cố, cũng là lúc nên cùng Diệp Tử Phàm tính toán một chút sổ sách mà tên này đã vay của Cao gia bọn họ trước đây rồi.
“Haiz..Cao Kiến Bân! Ngươi đến nơi đây tìm ta, làm cho Diệp Tử Phàm ta ngộ ra thêm một cái đạo lý, kia là thường làm việc tốt, chưa chắc là sẽ có báo đáp tốt!” Diệp Tử Phàm thở dài một cái, như là đã ngộ ra nhân sinh tâm đắc của mình một dạng.
Năm xưa hắn chỉ sát Cao Kiến Nghiệp mà không có sát Cao Kiến Nguyên, mục đích chính là cho cái này Cao Kiến Bân một bộ mặt, kết một thiện duyên với Cao gia, đến đây ân oán của hai nhà cũng là có thể xóa bỏ.
Nào nghĩ đến, cái này Cao Kiến Bân không những không có biết ơn hắn đã bỏ qua cho Cao Kiến Nguyên một mạng, còn muốn tìm hắn tính sổ nữa.
Chắc trong lòng Cao Kiến Bân này đang nghĩ, Diệp Tử Phàm hắn dù có làm cái gì thì cũng không thể sát Cao Kiến Nguyên, vì trong người Cao Kiến Bân có thủ đoạn mà y đã để lại, còn cho việc hắn thả đi Cao Kiến Nguyên chỉ là chuyện đương nhiên phải là như thế, vì Diệp Tử Phàm hắn sợ hãi thực lực của Cao Kiến Bân y.
Như biết trước Cao gia này chỉ là một đám bạch nhãn lang như thế này, hắn là không cần bỏ qua cho Cao Kiến Nguyên làm gì cho mất công, đem tên kia sát ngay lúc đó, đem cái cổ Phân Thân Thánh Đế của Cao Kiến Bân này phong cấm bên trong Luyện Thần Đỉnh, chờ đợi hắn thôn phệ cho rồi.
Có điều hiện tại ngộ ra chân lý này cũng là không phải quá muộn, Diệp Tử Phàm hắn là còn chưa phải trả một cái giá quá đắt cho bài học của mình, còn cái tên Cao Kiến Bân này tự động dẫn xác đến, đây cũng là không còn gì có thể tốt bằng.
“Diệp Tử Phàm! Ngươi nói rất là đúng, làm việc thiện chưa chắc đã có thiện báo, đây là tại trong Tu Luyện Giới chính xác sự thật, có điều ngươi ngộ ra cũng là hơi muộn một chút,!”
Cao Kiến Bân khá là hài lòng về chuyện Diệp Tử Phàm đã hiểu ra, nghĩ đến tên này cũng là một tên sáng dạ, như không phải hôm nay phải rơi vào tay của hắn mà nói, ngày sau cũng sẽ rất có thành tựu. Cái gọi là làm việc tốt sẽ có hậu báo, tại trong cái này Tu Luyện Giới, chỉ là ám chỉ đến những cái đồng cấp độ thực lực với mình, mới có thể xảy ra, có qua có lại.
Còn như một kẻ yếu đi trợ giúp cường Giả, cái kia Cường Giả là sẽ không có biết ơn, ngược lại còn cho đây là chuyện quá mức hiển nhiên, Cường Giả không vui có thể đem luôn tên vừa giúp đỡ mình diệt sát.
Trong mắt của Cao Kiến Bân hắn đây, hắn chính là Cường Giả, người nắm vận mệnh của người khác, Diệp Tử Phàm màu chỉ là một cái yếu nhược sâu kiến, giúp đỡ hắn đôi chút cũng chẳng phải chuyện to tác gì.
Hơn nữa tên nhược giả Diệp Tử Phàm này dường như cũng không có trợ giúp hắn nhiều ít, còn đem con của hắn cấp diệt, như thế một cái không biết điều sâu kiến, càng là đáng phải bị diệt.
“Này! Ta nói cái tên ngu ngốc Cao Kiến Bân nhà ngươi, đã rơi vào trong tay của Chủ Nhân nhà ta rồi, lại còn không biết chuyện, không thể hiểu nỗi, đầu óc ngu PBCSu si như thế này, cái Thánh Đế tu vi của ngươi như thế nào có thể đạt được đến!”
Tử Điện Quang Điêu nhìn đến tình cảnh hiện tại từ đầu đến cuối, nhìn thấy cái tên ngu ngốc Cao Kiến Bân này sắp chết đến nơi, nhưng mà vẫn còn không có biết, ngược lại còn dương dương tự đắc, rất là không biết nói gì, chỉ có thể bất đắc dĩ lên tiếng cảnh báo tên này một chút, hy vọng sau này khi xuống Minh Giới tên kia không có quên ân nghĩa của hắn là được rồi.
“Ngươi...Ân..Tử Điện Quang Điêu! Làm sao có thể...? “
Cao Kiến Bân đang là muốn cất tiếng mắng cái con chim không có hiểu chuyện bên dưới chân của Diệp Tử Phàm một cái, có điều khi hắn nhìn kỹ lại, nhận ra thân phận của đối phương, hắn là không khỏi hết hồn hết vía.
Ban đầu khi đem Giới Vực thả ra phong cấm mọi hướng đi của Diệp Tử Phàm, Cao Kiến Bân là không có chú ý bao nhiêu con đại điêu đang tại dưới chân của Diệp Tử Phàm kia, vì theo hắn nghĩ, một cái Thánh Hoàng Cường Giả như Diệp Tử Phàm, thu phục được thú sủng cũng chỉ là tầm Thánh Hoàng cảnh là cao nhất mà thôi, cái này làm hắn không có để ý đến.
Nhưng mà giờ đem thần niệm ra quan sát cái này đại Điêu, hắn biết mình đã lầm, còn là lầm lẫn vô cùng lớn một cái loại kia, con đại điêu mà Diệp Tử Phàm thu phục đâu phải là Thánh Hoàng Cường Giả gì, mà là một tên hàng thật giá thật Thánh Đế Cường giả a.
Không những như thế, nó còn là được xếp hàng có tốc độ nhanh nhất bên trong Thánh Vực này, Tử Điện Quang Điêu.
Tử Điện Quang Điêu, có thể thực lực tổng thể không bằng được hắn, nhưng tên này có cái lợi thế về thiên phú Không Gian, nhờ có loại thiên phú này cùng tốc độ cực nhanh, tên này liền là không có kiên kỵ bao nhiêu đối với lại Giới Vực phong tỏa, tên này vẫn có thể tự do đi lại như thường, có người nói với thực lực hiện tại.
Như không phải cường đại Thánh Đế ra tay, không ai có thể chế phục được Tử Điện Quang Điêu cả. Hiện tại Diệp Tử Phàm màu không những có thể chế phục được nó, còn là làm cho nó cam tâm tình nguyện nhận chủ, điều mà các vị Cường Đại Thánh Đế Cường Giả cũng chưa chắc có thể làm được, cái này không phải nói, Diệp Tử Phàm này thực lực sẽ phải cao đến thái quá hay sao?
“Nơi này là...?”
Kinh dị qua đi, Cao Kiến Bân phục hồi lại tinh thần, hắn nghe lời của Tử Điện Quang Điêu một cái, quan sát lại không gian xung quanh, không quan sát không thấy, một khi quan sát, tâm trạng của hắn như chìm vào vô tận Vực sâu, nơi này còn đâu là Bắc Hàn Giới Vực của hắn khi trước nữa, nó là hoàn toàn thay đổi, khắp mọi nơi đều là Hỗn Động, mỗi một cái Hỗn Động đều là phát ra kinh thế vĩ lực, bất kỳ lúc nào những cái Hỗn Động này cũng có thể tiến đến, như một con quái vật khổng lồ, mở ra miệng máu, đem Cao Kiến Bân hắn cắn nuốt sạch sẽ không còn, đây chính là Giới Vực của Diệp Tử Phàm này hay là sao?
“Bắc Hàn Thánh Thủ! Phá cho ta!”
Lạnh giá qua đi, Cao Kiến Bân ngay lập tức lấy lại một tia lý trí, với kinh nghiệm mấy trăm tỷ năm mưa gió của hắn, hắn liền là lập tức xuất thủ.
Hắn hiện tại đã biết, Diệp Tử Phàm không phải là Thánh Hoàng Cường Giả như bên ngoài đám người đồn thổi, mà là một tôn vô cùng lợi hại Thánh Đế Cường Giả, cảnh giới cao bao nhiêu thì hắn đây không có biết, nhưng mà hắn biết, là cao hơn hắn rất là nhiều.
Nội một chiêu hủy đi Giới Vực của hắn khi nào mà hắn cũng không có hay, cũng là đã đủ biết tên này lợi hại đến như thế nào rồi.
Có điều xung quanh hắn vài trăm mét vẫn chưa bị Diệp Tử Phàm Giới Vực phong tỏa, đây là một cơ hội của hắn, cơ hội duy nhất để hắn có thể có hy vọng sống sót, hắn không thể nào bỏ qua. Xuất thủ tại đây là thần thông công kích mạnh nhất của hắn, Bắc Hàn Thiên Thủ, là bao gồm bên trong tu vi Khí Đạo, Thể Đạo cùng cường đại nhất Pháp Tắc trung kỳ Viên Mãn của mình.
Loại này chiêu thức trước đây từng trợ giúp hắn không biết bao nhiêu lần đánh thắng địch nhân cường đại hơn hắn nhiều.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.