Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 204: Sở Thiên Vũ Oán Hận



Từ bên trong kí ức của cái tên Pháp Thần Đệ Tử của Thần Viện bị hắn Sưu Hồn, cái tên Diệp Tử Phàm này, không phải là tên đã lấy đi tam viên Thánh Tinh từ bên trong Thiên Hoang Đại Lục sao.

Chỉ là bên trong Thánh Vương Thế Giới không phải là không thể xuất hiện Hóa Thần cường giả sao? Cái tên Diệp Tử Phàm này làm như thế nào có thể tránh đi Thiên Hoang Pháp Tắc để lấy đi Tam Viên Thánh Tinh?

Hắn tuyệt đối không có nhận sai, tuy là hắn không nhìn thấu tu vi của tên Diệp Tử Phàm này, nhưng hắn chính xác là Hóa Thần cường giả, không những vậy, còn là Hóa Thần cảnh giới bên trong cũng vô cùng cường đại, chỉ có như vậy mới vô thanh vô tức phá đi gần trăm vạn ức long lực lượng của hắn.

"Là ta!"Diệp Tử Phàm nhìn hắn một cái, sau đó hắn di chuyển ánh mắt đến Mã Vân đám người kia, khi nhìn đến Lâm An Nam thì hắn dừng lại.

Bốn mắt nhìn nhau, hắn không nói gì, chỉ là mỉm cười nhìn nàng.

Lâm An Nam cũng mỉm cười gật đầu, tuy là Diệp Tử Phàm không nói gì, nhưng mà từ trong ánh mắt của hắn, nàng cũng đã hiểu được những gì mà hắn muốn nói.

"Xin lỗi! Ta đã đến muộn, mặt dù bây giờ ta còn chưa thể nói được ta yêu nàng, nhưng hãy cho ta một ít thời gian, cũng như một cơ hội!"

Đây là những gì mà thông qua ánh mắt của hắn, nàng có thể đọc được, chính vì như vậy, cho nên nàng đã gật đầu, xem như đáp lại lời thỉnh cầu của hắn.

Vừa rồi bị cái tên Hóa Thần Hỏa Sư kia bắt lấy, trong nội tâm của nàng hiện lên vô tận tuyệt vọng, biết nếu rơi vào trong tay của hắn, nàng sẽ không có kết quả gì tốt đẹp, nếu như Diệp Tử Phàm chỉ đến muộn một chút, có lẽ nàng đã tự bạo Nguyên Thần cùng Động Hư Bí Cảnh tự sát, cho dù là chết, nàng cũng không bao giờ muốn rơi vào tay của tên ác ma kia.

Trong thời khắc đó, nàng mong muốn duy nhất là có thể gặp được Diệp Tử Phàm một lần, chỉ một lần thôi, cho dù có chết nàng cũng không còn gì hối tiếc.

Cũng may, cuối cùng nàng cũng được như nguyện, không những gặp được hắn, mà còn có được đáp án nàng luôn muốn có, như thế cũng là đủ rồi, nếu như bây giờ có phải chết đi, nàng cũng vui lòng đón nhận.

"Ầm ầm!! "

"Quá đáng, thật sự quá đáng! Diệp Tử Phàm, ngươi dám không nhìn ta?" Sư Thiên Tề nổi giận gầm lên, tứ phương không gian bị khí thế của hắn đè ép, ầm ầm sụp đổ.

Thật sự là quá đáng giận, hắn dù sao cũng là Thánh Vực, Thiên Sư Thánh Cung Thánh Tử, Thánh Thể Hóa Thần cường giả, tại Thánh Vực đây chính là đỉnh cấp Thiên Kiêu, cho dù đặt tại Cửu Tinh Thế Lực cũng là đứng đầu tồn tại, những Thiên Kiêu, Ngụy Thánh thấy hắn cũng là khách khách khí khí, từ bao giờ hắn lại bị người ta khinh khi như vậy.

Cho dù Diệp Tử Phàm có là đến từ Thánh Vực, tu vi có là Hóa Thần hậu kỳ viên mãn, nhưng mà nếu như không có Thánh Thể thể chất, như thế nào không để mình vào trong mắt.

Đây là trần trụi nhục nhã, tên Diệp Tử Phàm này phải chết, chỉ có lấy Diệp Tử Phàm máu tươi mới có thể tan đi sự phẫn nộ trong lòng của hắn.

"Một con tiểu Cẩu, thật không biết sống chết! "Diệp Tử Phàm một mặt khinh thường liếc nhìn Sư Thiên Tề một cái.

Hắn đến đây thời gian cũng không có lâu, chỉ bắt gặp cái tên được đám người Mã Vân gọi là Thần Chủ kia hình chiếu tan biến.

Đây cũng là vì hắn sau khi thu thập đám Pháp Thần Đệ Tử kia dễ bảo, sau đó đi vào sáu cái thông đạo còn lại một hơi đem mấy trăm kiện Hạ Phẩm Đạo Khí từ đám Thi Khôi được Âm Dương Thiên Quân lưu lại, vì không có Tam Viên Thánh Tinh áp chế Thiên Hoang Đại Lục Pháp Tắc Phù Văn, cho nên hắn cũng tốn một ít công phu.



Khi đến đây hắn phát hiện Lâm An Nam không có sao, trong lòng của hắn cũng nhẹ nhàng hơn không ít.

"Ầm ầm!! "

"Thôn Phệ Áo Nghĩa! Cho ta diệt!!! "

Diệp Tử Phàm động thủ, hiện ra hơn tám mươi km Bá Thể, một vòng khủng bố Hắc Động lớn đến hàng vạn km hướng Tam Đầu Hỏa Sư Sư Thiên Tề cuốn đi, mỗi nơi nó đi qua, toàn bộ không gian xung quanh năng lượng bị nó cuốn đi sạch sẽ.

"Ầm ầm!! "

"Áo Nghĩa Hậu Kỳ tiểu thành sao? Cho ta phá!!!"Sư Thiên Tề nhìn Diệp Tử Phàm hiện ra "Pháp Thể " không thua gì hắn, chỉ kinh nghi một chút, sau đó một cước đạp ra, hướng cái kia Thôn Phệ Lổ Đen đánh đến.

Nếu như đây là Pháp Tắc, hắn có bao xa sẽ chạy bao xa, nhưng mà chẳng qua cũng chỉ là Áo Nghĩa Chi Lực mà thôi, Diệp Tử Phàm Hắc Động kia cao lắm cũng chỉ có một trăm vạn ức long lực lượng, hắn muốn phá đi là không khó.

"Ầm ầm!!! Ầm ầm!! "

Yêu Cước cùng Hắc Động va chạm vào nhau, tuy là không có kinh khủng như Kiếm Khí của Hồ Kinh cùng Hỏa Cầu của Sư Thiên Tề, nhưng mà uy lực của nó vẫn là làm cho thiên hôn địa ám, hư không vừa khôi phục nay lại sôi trào như có cấp mười bão táp.

..

"An Nam, truyền tống trận đã được kích hoạt, chúng ta nhanh chóng rời đi nơi này thôi!"Mã Vân đi đến bên cạnh đang chăm chú nhìn chiến cuộc Lâm An Nam, lên tiếng nói.

Hắn không biết cái tên Diệp Tử Phàm này suy nghĩ như thế nào lại đi ra tay cứu giúp bọn họ, nhưng mà trong lòng của hắn Diệp Tử Phàm cùng con đáng sợ Hỏa Sư kia đều không phải là một dạng người lương thiện gì.

Hiện tại hai người bọn họ ra tay đánh nhau, đây là trời ban cho họ một cơ hội vô cùng tốt để rời đi nơi này, một khi hai người bọn họ phân ra thắng bại, muốn từ Hóa Thần cường giả trong tay chạy trốn, căn bản là không thể nào.

"Vâng! Mã Trưởng Lão! "Lâm An Nam nhìn truyền Tống Trận không biết khi nào đã khởi động, mọi người đã đi đến Trận Môn, chỉ còn lại một mình nàng, áy náy nói.

Nàng rất muốn ở lại đây cùng Diệp Tử Phàm sánh vai chiến đấu, nhưng mà nàng biết điều đó là không thể, Hóa Thần cường giả chiến đấu, không phải là Pháp Thần cảnh giới có thể xen vào, không riêng gì nàng, cho dù là Mã Vân Trưởng Lão đi đến gần thôi cũng sẽ bị dư kình đánh tan thành tro bụi.

Nàng biết mình ở lại đây cũng không có giúp đỡ được gì cho Diệp Tử Phàm, ngược lại có thể làm cho hắn phân tâm, nhất là khi một lần cuối Diệp Tử Phàm nhìn nàng, trong ánh mắt cũng muốn nàng rời đi, tại đây thật sự là quá nguy hiểm.

Nàng chỉ có thể hồi lại Thần Lục, hi vọng hắn sẽ dành chiến thắng, sau đó đến tìm nàng là được, nàng không phải là tin tưởng mù quáng, mà trong ánh mắt của Diệp Tử Phàm nàng thấy được hắn đối với trận chiến này có vô cùng tự tin.

"Ầm ầm! "

"Hóa Thần cảnh giới lại như thế nào, Sở Thiên Vũ ta nhất định sẽ làm cho ngươi hối hận! "Truyền Tống Trận khởi động, tất cả Thần Viện Đệ Tử cùng ba vị Trưởng Lão biến mất tại Tinh Cầu Truyền Tống Trận, nhưng mà không ai biết, lúc rời đi, ánh mắt của Sở Thiên Vũ nhìn về phía Diệp Tử Phàm vô cùng oán độc.

Từ khi hắn phát hiện ra Diệp Tử Phàm là Hóa Thần cường giả, cái tâm tư trả thù của hắn đã nguội lạnh đi mất tăm.

Trả thù một vị Hóa Thần cường giả, đừng nói chuyện cười, đem cả Sở Gia bọn họ cường giả ra hết, cũng không đủ cho Hóa Thần cường giả giết.

Cho dù gia gia của hắn tay cầm Trung Phẩm Đạo Khí, đứng trước mặt Hóa Thần cường giả cũng chỉ bị mạt sát phần.

Nhưng mà Diệp Tử Phàm ngàn vạn lần không nên đánh chủ ý lên vị hôn thê Lâm An Nam của hắn, hắn hiện tại đã là một tên phế nhân, cũng chỉ có Lâm An Nam mới có thể an ủi hắn quảng đời còn lại.

Thế nhưng từ khi tên Diệp Tử Phàm kia xuất hiện, Lâm An Nam như là người vô hồn, cả tinh thần lẫn ý thức đều tập trung cả vào Diệp Tử Phàm.

Những người khác có lẽ chỉ quan tâm đến chính mình an nguy, cùng với Hóa Thần cuộc chiến, nhưng mà hắn chỉ quan sát mỗi một mình Lâm An Nam, nhất cử nhất động của nàng, đều không thể nào thoát đi cặp mắt của hắn.

Khi Lâm An Nam mỉm cười với cái tên Diệp Tử Phàm kia, ánh mắt hạnh phúc cùng vui sướng kia là từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ nhìn thấy qua.

Chính là vì thế, trong lòng của hắn ghen ghét dữ dội, hắn thề cho dù tan xương nát thịt, cũng phải làm cho cái tên Diệp Tử Phàm kia sống không bằng chết.

Còn có cái con tiểu tiện nhân Lâm An Nam kia nữa, đang là vị hôn thê của hắn, lại đi tơ tưởng người đàn ông khác, đối với hắn là thiên đại nhục nhã, hắn cũng sẽ không bỏ qua.

Tuy nhiên chuyện này hắn cũng chỉ là lợi dụng trong gia tộc lực lượng đến làm, và đặc biệt không thể cho người khác biết hắn đối phó đối tượng là Hóa Thần cảnh giới cường giả, nếu không cho dù gia gia của hắn có thương hắn đến đâu, cũng sẽ không vì hắn đi đối đầu với một vị Hóa Thần cường giả.

...

"Ầm ầm!! "

"Ân! Oán khí cũng khá là nặng nha!"Một quyền đánh tan đạo công kích của Sư Thiên Tề, Diệp Tử Phàm nhìn về phía Truyền Tống Trận kia với ánh mắt đầy nghi hoặc.

Vừa rồi trong cõi U Minh hắn cảm nhận được một luồng nồng đậm oán hận hướng hắn mà đến, hơn nữa là chứa vô tận địch ý.