Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 235: Ra tay



Còn chưa chờ Diệp Tử Phàm trả lời, một cổ kinh khủng như vực sâu biển rộng khí tức, phảng phất như sóng vỗ biển gầm, liên miên không dứt, trong khoảnh khắc đã đem trọn mấy ngàn dặm Kim Phủ bao phủ lại bên trong.

"Ong!Ong!Ong!" 

Kinh khủng Nguyên Lực từ Thương Khung giáng xuống, trong nháy mắt, bốn phương tám hướng không gian bên trong không khí nghịch lưu, nổi lên từng đợt gợn sóng, giống như không thể tiếp nhận nổi đạo kinh khủng Nguyên Lực kia, tùy thời đều có thể sụp đổ khả năng. 

"Ầm ầm!!!Phốc!!! Phốc... "

Kim Phủ Đại Viện bên trong phạm vi mấy ngàn dặm công trình kiến trúc chính là cái đầu tiên đứng mũi chịu sào, mảng lớn công trình lầu các cung điện không chịu đựng nổi luồng uy áp kia, là thứ đầu tiên bị phá toái, Kim Bích Huy Hoàng công trình ba trăm năm dưới sự khổ công gây dựng của Kim gia bang chúng chỉ chưa đến một khắc đồng hồ đã tan thành tro bụi, ngay cả Phù Trận còn chưa kịp phát động cũng đã biến mất. 

Nhìn vào đống đổ nát Kim Phủ Đại Viện điêu tàn như trải qua mười hai cấp động đất, ít ai có thể nghĩ đến đây là đại bản doanh của Tam Tinh Thế Lực đỉnh cấp Kim gia.

Chỉ là thiệt hại về vật chất chỉ là chuyện nhỏ, Kim gia từ đệ tử cho đến người hầu tu vi không có đến Siêu Phàm cảnh trở lên Võ Giả càng là thê thảm, cả chục vạn người còn đang say giấy mộng còn không biết chuyện gì xảy ra đã bị luồng vô địch khí thế kia ép cho thất khiếu trào máu, không rõ sinh tử, những con em trẻ nhỏ chưa từng tu luyện qua Võ Đạo liền trực tiếp tử vong quang cảnh không khác gì Tu La Địa Ngục.

Chỉ là đây cũng chỉ mới bắt đầu mà thôi, liền tiếp theo những cái kia có tu vi Siêu Phàm cảnh sơ kỳ cấp thấp hoặc là những cường giả bị thương còn chưa lành vẻn vẹn chỉ chống đỡ cao hơn đám Võ Mạch mấy hơi thời gian, liền nhao nhao miệng phun huyết tiễn, ngã xuống dưới đất còn không đứng dậy nổi. 

Pháp Thần cường giả chi uy, còn chưa tự hiện chân thân, chỉ một đạo uy áp đã có thể ép Tam Tinh Thế Lực không có lấy ra một tia phảng kháng đến, thật sự vô cùng kinh khủng. 

Một khắc sau..

"Phốc!! Tiền... Tiền bối..Cầu xin Ngài ra..tay, cứu Văn..!!"Kim gia Ngoại Viện độc lập tiểu viện bên trong, Kim Hùng qua thời gian lâu cũng chống cự không có nổi, phun ra một ngụm máu tươi, gian nan cầu xin cách đó không xa Diệp Tử Phàm. 

Nhìn vào quang cảnh hiện tại, hắn có ngốc đến mấy cũng biết Kim gia đã gặp phải Pháp Thần cường giả đến phạm, toàn bộ Kim Phủ có rất lớn khả năng là sẽ đi vào lịch sử sông dài, bây giờ hắn còn không thể mở ra thần thức nhưng mà mắt thường cũng có thể nhìn đến Kim gia đang bị vùi trong đống đổ nát, tiểu nhi tử của hắn Kim Văn cũng đang ở đằng kia.

Đáng thương cho tiểu nhi tử của hắn, nó mới lên bảy tuổi thôi, còn chưa kịp hưởng thụ thanh xuân thì đã sớm chết, lòng của hắn đau như đao cắt. 

Nhưng mà hắn có thể làm thế nào, người kia chính là Pháp Thần Chân Quân a, một kích xuống dưới cũng đủ chôn vùi Kim gia bọn họ, không thấy những Kim gia dòng chính con cháu ngoài kia hay sao, bọn họ đại đa số đều đã bỏ mình, hắn gia đình chỉ là Kim gia tôi tớ, có tư cách gì có thể so sánh được với bọn họ. 

"Oa!!!Phốc!!! "

Kim Tử Hy tuy được Kim Hiển Trí dùng Chân Nguyên bảo hộ, nhưng mà nàng có trọng thương trong người, không cầm cự được bao lâu thì cũng đã phun ra máu tươi, chỉ là ánh mắt nàng vẫn nhìn chằm chằm về phía Diệp Tử Phàm, ánh mắt kia không cần nói nên lời ai cũng hiểu là muốn cầu xin hắn xuất thủ cứu giúp Kim gia bọn họ một lần.

"Vèo!! Vèo!!"

"Yên tâm đi, thê tử cùng nhi tử của ngươi bọn họ không có sao?"Nhìn vào ánh mắt của Kim Hùng, Diệp Tử Phàm có thể hiểu được hắn đang nghĩ gì.

Hắn chỉ khẽ phất tay lên, phảng phất như một cơn gió nhẹ thổi qua, trong chốc lát cái đạo uy áp khủng bố bao phủ tại tiểu viện xung quanh kia liền biến mất tăm, sau đó hư không nhiếp vật đem hai đạo thân ảnh cách hắn mấy dặm lộ trình cho đưa đến. 

Hai đạo thân ảnh này không phải ai khác chính là thê tử của Kim Hùng Dương Lam cùng nhi tử của hắn Kim Văn.

Những người khác hắn có thể để cho bọn chúng tự sinh tự diệt, nhưng mà đối với Kim Hùng gia đình, hắn đương nhiên là sẽ không bỏ rơi mặt kệ, nói thế nào Kim Hùng cũng đã từng cứu hắn một lần với lại khoảng thời gian qua đối xử với mình cũng vô cùng tốt, hắn sao có thể để gia đình Kim Hùng gặp chuyện không may.

"Tiền bối, cám ơn ngài!"Uy áp biến mất, Kim Hùng khôi phục lại tự do chi thân, hắn mừng đến phát khóc nhanh chóng chạy đến vội đem thê nhi ôm vào trong lòng, đối với Diệp Tử Phàm tràn đầy cảm kích nói.

"Rắc! "

"Tiền bối, cầu xin ngài ra tay cứu giúp Kim gia chúng ta một lần!"Kim Tử Hy cũng đã tự do hành động, nhưng nàng cũng không có rời đi khu tiểu Viện xung quanh đây một trăm mét vuông, mà là quỳ xuống dập đầu cầu xin Diệp Tử Phàm xuất thủ cứu giúp Kim gia bọn họ.

Đầy xấu hổ cõi lòng nàng hiện tại cũng không có cách nào khác, người đến lần này không cần nghĩ nàng cũng biết là Hồ gia lão tổ Hồ Thụ Đình, chỉ có hắn mới to gan lớn mật không kiêng dè Thành Chủ Phủ chế tài dám đến diệt Kim gia, vì sau lưng của hắn có Lý gia chống lưng. 

Thật là đáng tiếc tên Hồ Thụ Đình này lại đến sớm hơn một chút, nếu như mà là ngày mai, nàng Kim gia sẽ thả ra tin tức Lão Tổ Tông Kim Hiển Lang còn sống, hơn nữa đã đột phá Pháp Thần hậu kỳ, Hồ gia lão tổ không chừng sẽ kiên kỵ một hai mà không ra tay với Kim gia bọn họ.