Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 254: Lộ Kiếm Bất Bình



"Phụ thân, con tiện nhân Lâm An Nam kia thật sự đã chạy trốn? "Sở Thiên Vũ nhìn về phía Phụ Thân của mình, không còn mang theo vẻ hung ác như trước, chỉ cố gắng nở nụ cười hỏi.

Đối với gia gia, phụ thân cùng ca ca của hắn, trong lòng hắn vẫn là mang theo một chút mặc cảm tội lỗi, là vì sự oán hận của hắn đã đem Sở gia tương lai phải đối mặt với một vị Hóa Thần cảnh lửa giận, nếu như trong khoảng thời gian mấy trăm năm ca ca Sở Thiên Vân không có đột phá Hóa Thần, như vậy Sở gia nhất định sẽ phải đối mặt với diệt vong tai ương, nhưng mà hiện tại nói cái gì cũng đã muộn, tên đã lên dây không thể không bắn, hắn đã chọn con đường này thì phải đi đến cùng.

"Không sai, Lâm An Nam đã được Mã Vân cứu, nhưng mà con yên tâm ta đã phái trong tộc rất nhiều vị Trưởng Lão đi tìm, qua không được bao lâu, sẽ bắt cô ta trở về! "Sở Thiên Phi đi đến bên cạnh giường, đỡ Sở Thiên Vũ ngồi dậy, ân cần nói.

Nhìn Sở Thiên Vũ sinh cơ mỗi một ngày đang dần trôi qua, Sở Thiên Phi lòng như đao cắt, hắn biết Sở Thiên Vũ là không có thuốc gì có thể cứu chữa, cho nên mới làm mọi cách chiều theo ý hắn, lần này vì tìm Lâm An Nam hắn đã phát động mọi lực lượng, ngay cả Ảo Ảnh Hào cũng đưa đi ra đủ thấy hắn quyết tâm, chỉ là Thần Lục Đại Lục lớn đến như vậy muốn tìm một người cố ý lẫn trốn thật không khác gì mò kim đáy bể, đến khi Sở Thiên Vũ rời đi, không biết có tìm được Lâm An Nam hay không, hắn cũng không chắc.

"Phụ Thân, phải giết cái tên Mã Vân kia, chính là vì hắn cho nên Lâm An Nam mới có thể rời khỏi! "Sở Thiên Vũ oán độc nói.

Nếu như không có Mã Vân, con tiện nhân Lâm An Nam bây giờ đã nằm trên giường của hắn rên rỉ, hắn hận Mã Vân so với Diệp Tử Phàm cũng không yếu hơn bao nhiêu.

Thần Lục hiện tại cao tầng ai không biết ca ca của hắn đã đột phá Thông Thần hậu kỳ viên mãn, còn được Thần Chủ Bệ Hạ thu làm Thân Truyền Đệ Tử, tương lai rất có thể là Thần Lục Chí Tôn, vậy mà đúng lúc này, Mã Vân lại dám đứng ra chống đối lại Sở gia bọn họ, thật sự là đáng chết, tên Mã Vân này phải chết.

"Mã Vân là người của Thần Chủ Bệ Hạ, tạm thời hắn còn chưa thể chết được! "Sở Thiên Phi lắc đầu nói.

Khi Phụ Thân của hắn Sở Thiên Hằng nghe Lâm Đồng Y nói là Lâm An Nam đã bị Mã Vân cứu đi, cũng đã nổi giận lôi đình, muốn đem tên Mã Vân kia vằm làm tám khúc, chỉ là Lâm Đồng Y giải thích nói Mã Vân chính là người trước đây đã từng làm quản gia cho Thần Chủ Bệ Hạ, hắn chính là người được Thần Chủ Bệ Hạ tín nhiệm, muốn động hắn phải báo cáo lại với Thần Chủ Bệ Hạ mới được.

Phụ Thân hắn thấy cũng có lý, cho nên cùng Lâm Đồng Y diện kiến Thần Chủ, quả nhiên sự tình như là Lâm Đồng Y nói một dạng, Thần Chủ Bệ Hạ tuy là có tức giận, nhưng mà lại không ra tay với Mã Vân, chỉ đem hắn quan bế vào Thiên Ngục mà thôi.

"Nhưng mà hắn tiêu dao cũng không được bao lâu, chỉ cần Thiên Vân đột phá Hóa Thần, cũng là ngày chết của hắn.!"Nhìn vẻ mặt của Sở Thiên Vũ có chút không cam lòng, Sở Thiên Phi liền lên tiếng an ủi.

Mã Vân là người của Thần Chủ Bệ Hạ không sai, nhưng một khi Thần Chủ Bệ Hạ rời đi Thần Lục, sẽ là không thể mang theo Mã Vân, khi đó Mã Vân chỉ là lục bình không rễ, muốn hắn chết lúc nào cũng được.

"Phụ Thân, còn Lâm gia nữa, nếu như không có Lâm Đồng Y đối với tên Mã Vân kia thân thiết, hắn là không thể vào Lâm Phủ đưa Lâm An Nam rời đi! "Sở Thiên Vũ nói.

Lâm An Nam đã rời đi, trong phút chốc rất khó bắt lại cô ta, nhưng mà chạy hòa thượng không có chạy miếu, Lâm gia tất cả mọi người còn tại đây, hắn phải làm cho Lâm gia cùng hắn chôn cùng, như vậy mới làm cho Lâm An Nam hối hận vì đã rời đi.

"Thiên Vũ, ngươi có điều không biết, ngay sau khi Lâm An Nam rời đi, Lâm gia Lão Tổ Lâm Đồng Y đã trục xuất Lâm An Nam ra khỏi Lâm gia, còn cho người đi khắp nơi giúp đỡ Sở gia chúng ta tìm Lâm An Nam! "Sở Thiên Phi thở dài một tiếng nói.

Hắn không hiểu vì sao trước kia Sở Thiên Vũ xem Lâm An Nam như báu vật, hiện tại lại hận Lâm An Nam đến nông nổi như vậy, ngay cả những người có liên quan đến Lâm An Nam cũng không có buông tha, chuyến đi Thiên Hoang Đại Lục vừa rồi còn có chuyện gì mà làm cho Sở Thiên Vũ thay đổi lớn đến như vậy, không lẽ là vì không thể chấp nhận được mình sắp chết, cho nên tính cách cũng biến đổi theo.

"Thiên Vũ, có thể nói cho Phụ Thân biết tại sao ngươi lại hận Lâm An Nam đến như vậy hay không? "Chăm chú nhìn về phía Sở Thiên Vũ, Sở Thiên Phi bỗng nhiên cất tiếng hỏi.

"Phụ Thân, ta..!"Sở Thiên Vũ ấp úng nói, chỉ là như thế nào hắn cũng không có nói tiếp được.

"Bỏ đi, nếu như ngươi không nói, ta cũng không có ép buộc ngươi, ngươi cũng mệt rồi nghĩ ngơi một chút đi!"Sở Thiên Phi thấy thật lâu mà Sở Thiên Vũ còn không có nói ra nguyên nhân, cũng không có miễn cưỡng hắn, để cho Sở Thiên Vũ nằm xuống, sau đó đi ra ngoài.

Hắn biết giữa Sở Thiên Vũ cùng Lâm An Nam ở giữa có chuyện rất quan trọng xảy ra, nhưng mà cũng không có sao, dù có chuyện gì hắn cùng Sở gia phía sau vẫn là hết sức ủng hộ, không nói Sở Thiên Vũ chỉ còn vài năm sống lâu, chỉ nói hiện tại Sở gia bọn họ vẫn là chưa hề sợ qua ai.

...

Thiên Nhược Đại Lục, Bát Hoang Vực, cách Thượng Cấp Thành Trì Bát Hoang Thành mấy trăm ức dặm chi địa.

"Ầm! "

"Nơi đây có lẽ là đường đi thông đến Bát Hoang Thành? "Trên một đại lộ rộng lớn hàng dặm, hư không hiện ra một lỗ đen, Diệp Tử Phàm một thân hắc y từ bên trong đi ra, nhìn xung quanh đại lộ không khỏi lẩm bẩm.

Đối với chuyện xảy ra tại Thần Lục Đại Lục, Diệp Tử Phàm là không biết gì cả, cho dù có biết đi chăng nữa thì cũng không thể làm được gì, khoảng cách giữa Thiên Nhược Tinh Vực cùng Thần Lục Tinh Vực là quá xa xôi.

Kể từ sau khi diệt đi Hồ gia mấy trăm vạn nhân chúng, hắn liền phá không rời đi, mục đích của hắn chính là Bát Hoang Thành, hắn muốn đến đó tìm hiểu thêm những tin tức về Thiên Nhược Đại Lục này, những gì hắn được biết thông qua Kim Hùng cùng Hồ gia thư tịch có thể nói là quá ít một chút, không đủ cho hắn lý giải hết về tòa Thiên Nhược Đại Lục này, với lại hắn cũng cần có thêm nhiều tài nguyên để tu luyện đến Hỗn Độn Bá Thần Quyết đến dệ Tứ Trọng Hậu Kỳ Viên Mãn, xa hơn là đột phá đệ Ngũ Trọng, Trung Cấp Thành Trì như La Mễ Thành là không có những tài nguyên cần thiết mà hắn cần, cho nên hắn cũng chỉ ngắm đến Bát Hoang Thành.

Chỉ là có một chút đáng tiếc là Bát Hoang Vực này diện tích so với hắn tưởng tượng ra lớn hơn một chút, hắn lại không biết cụ thể đường để đến Bát Hoang Thành, cho nên cứ loay hoay phá không cả gần chục ngày trời, thế nhưng mỗi lần không đến thâm sơn cùng cốc thì cũng là đến sông rộng hải đảo, hắn hơi hối hận không tại La Mễ Thành bắt một ít Pháp Thần cảnh sưu hồn xem như thế nào, mới có thể đi đến Bát Hoang Thành, một lần này vất vả lắm mới tìm được một đại lộ lớn, không ngoài dự đoán đây có lẽ là nơi chỉ dẫn hắn đến Bát Hoang Thành.

"Ân, là có người đang đánh nhau sao?"Diệp Tử Phàm thả ra thần thức, không khỏi kêu lên một tiếng.

Khoảng cách nơi hắn gần nhất mấy trăm vạn dặm đang có mấy người thiếu niên nam nữ đang một con Hắc Hùng truy sát, điều lạ là đám người kia cao nhất cũng chỉ có Pháp Thần cảnh hậu kỳ viên mãn, nhưng mà có thể từ Yêu Hoàng cảnh sơ kỳ Hắc Hùng dây dưa đến bây giờ mà vẫn còn chưa chết.