Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 452: Rời đi



"Chủ nhân! Thật có lỗi, vừa rồi là ta thất thố." Hổ Huyền Thiên rùng mình một cái, liền quay trở lại.

Hắn thật muốn tát cho mình vài cái bạt tai, bình thường đối với nữ nhân, hắn cũng không hề thèm khát, nhưng mà gặp Ngô Nguyệt, hắn như thế nào lại mất khống chế như vậy kia chứ. 

"Ngươi nên nhận lỗi với lại Ngô Kiện kia kìa?" Diệp Tử Phàm có chút không vui nói.

Như biết tên này còn có cái hoa tâm kia, hắn đã tống hắn vào Luyện Thần Đỉnh, hoặc là đi tấn công Lan Hán Thành lâu rồi, để hắn bên ngoài cũng thật mất mặt. 

"Ngô Kiện đại ca! Là ta không đúng! " Hổ Huyền Thiên cũng không màn thân phận Yêu Tôn cường giả của mình, cúi đầu hướng Ngô Kiện nhận sai.

"Huyền Thiên đại nhân! Ngài quá lời!" Ngô Kiện nào dám nhận Hổ Huyền Thiên đại lễ, hắn lập tức chạy khỏi vị trí, hơi khó coi nói.

Đừng đùa, ngài là Yêu Tôn cường giả, là Chí Tôn Bệ Hạ, ta nào dám nhận cái lễ của ngài, còn gọi ta là Ngô Kiện đại ca, cái này càng làm ta thêm tổn thọ, phải biết, ta năm nay mới hai vạn tuổi mà thôi, được một người sống mấy trăm vạn năm gọi đại ca, ta nào muốn nhận, chỉ hi vọng Yêu Tôn Bệ Hạ ngài đừng đánh chủ ý lên Nguyệt Nhi nhà ta là được rồi. 

Bây giờ hắn trong lòng thật sự rất là hối hận, nếu như biết trước hôm nay, có đánh chết hắn cũng không dám mời Diệp Tử Phàm đám người về nhà mình ở tạm, đây chính là dẫn sói vào nhà.

Không, là dẫn Hổ vào nhà mới đúng, vì cái tên Hổ Huyền Thiên này vốn là một con Hổ. 

...

"Đại nhân! Đây là Động Phủ thường ngày ta tu luyện, trong khoảng thời gian này, ngài hãy ở tạm nơi đây, có chuyện gì có thể sai người nói với ta một tiếng là được rồi! " Đưa Diệp Tử Phàm đến một cái tiểu Thạch Thất sau hậu viện Ngô phủ, Ngô Kiện liền cung kính nói. 

Hắn ban đầu chỉ nghĩ Diệp Tử Phàm đến tại Ngô phủ của mình ở lại vài ngày thời gian mà thôi, không nghĩ đến Diệp Tử Phàm lại đưa ra yêu cầu muốn dừng chân tại Ngô phủ tu hành một đoạn thời gian. 

Nếu như là trước đây, hắn thắp hương bái thần cầu mong còn không được, chỉ là bây giờ nhìn bộ dạng ngẩn ngơ của vị Yêu Tôn kia, hắn lại không hề muốn. 

Chỉ là không muốn quy không muốn, việc làm vẫn phải làm, nếu như chọc giận tôn đại thần này, không chỉ cái mạng nhỏ của mình không còn, mà muội muội của mình cũng không qua khỏi. 

"Rất tốt, ngươi lui xuống đi!" Diệp Tử Phàm gật đầu nói.

Hắn vì muốn đem tất cả Ma Tộc đều luyện hóa để tăng thêm thực lực, cùng với lại tìm hiểu cụ thể tình cảnh Linh Ma Đại Lục, cũng là muốn tìm một nơi bế quan tu luyện một thời gian. 

Đối với hắn mà nói, tại hoàn cảnh nào cũng không sao, vì hắn bế quan thường chỉ đi vào Luyện Thần Đỉnh, tại Vân Quang Thành này hắn cần tìm hiểu một chút tin tức, cho nên chọn Ngô Kiện gia.

"Xoẹt! "

Đuổi đi Ngô Kiện, Từ bên trong Luyện Thần Đỉnh, Diệp Tử Phàm lấy một chiếc Ngọc Giản đưa cho Hổ Huyền Thiên, sau đó nói.

"Hổ Huyền Thiên! Sau khi ta bế quan, ngươi là đến Vân Quang Thành Phủ một chuyến, điều tra cho ta tất cả thông tin về Linh Ma Đại Lục, còn có..!"Dừng lại một chút, hắn nói tiếp ;" Tìm hiểu xem bọn họ có ý định thông qua Không Gian Trùng Động đi đến Thiên Nhược Đại Lục hay không, nếu như bọn họ muốn làm như vậy, ngươi là tùy ý ra tay, nếu như không đối phó được, có thể truyền tin cho ta!"

"Tuân lệnh chủ nhân! " Hổ Huyền Thiên cầm lấy viên Ngọc Giản, mừng rỡ như điên, cung kính vâng lệnh. 

Hóa Hình Thuật, còn gọi là Hóa Hình thần thông, một loại không có tăng phúc như những môn Thần Thông khác, nhưng mà tác dụng của nó thì lại không kém hơn một môn Thập Giai Thần Thông nào.

Trước đây vị Chủ Nhân này đã truyền nó cho Hỏa Thiên Xa, cái tên kia sau khi học được còn tại bọn họ biểu diễn một phen, làm cho bọn họ hết sức hâm mộ đâu.

Không nghĩ đến, bây giờ hắn cũng có cơ hội được tu luyện, có cái môn thần thông này, hắn có thể biến hóa ra đủ mọi hạng người mà không sợ bị phát hiện, cho dù có gặp cái tên Đạo Thể Hóa Thần Kim Nguyên Chí Tôn kia, hắn cũng không cần lo lắng bại lộ, việc điều tra Vân Quang Thành chỉ là một bữa ăn sáng. 

"Vô Kỵ? Chúng ta thật không thể thoát được vị Bệ Hạ kia sao?" Chờ cho Diệp Tử Phàm đi vào bên trong Thạch Thất, Hổ Huyền Thiên cũng là đi tu luyện thần thông của hắn, chỉ còn lại bốn người Phong Lãng canh chừng bên ngoài Thạch Thất, Phong Lãng là không thể nào nhịn được lên tiếng hỏi.

Sự đáng sợ của cái tên Diệp Tử Phàm kia, qua mấy ngày nay hắn là khắc cốt ghi tâm, không khi nào mà hắn không có ý định rời đi, chỉ là mỗi khi như vậy, hắn đều bị Phong Vô Kỵ dùng cách này hay cách khác cho giữ lại, thú thật nếu như phải tiếp tục cùng vị Diệp Tử Phàm kia đồng hành, hắn là sắp muốn điên mất. 

Không chỉ là Phong Lãng, Vương Nhân Siêu cũng là lâm vào hoàn cảnh tương tự, hắn cũng rất hi vọng vào ý kiến tốt đẹp của Phong Vô Kỵ. 

Khác với lại Phong Lãng, hắn Vương Nhân Siêu cũng có gia tộc cùng phủ đệ của mình, bây giờ thấy gia viên gần trong gang tấc, nhưng mà hắn lại không thể rời đi, hắn trong lòng khó chịu có thể nghĩ. 

Hiện tại là một cơ hội tốt a, vị kia khủng bố cường giả đang bế quan, không biết ngày tháng năm nào có thể xuất hiện, còn vị Yêu Tôn kia cũng đang tiến hành tu luyện, không rãnh để ý đến bọn họ, đây là cơ hội duy nhất, chỉ cần thoát khỏi nơi đây, đi đến Thành Chủ Phủ nương tựa vào những vị Bệ Hạ kia, tên Diệp Tử Phàm có khủng bố đến đâu cũng sẽ không làm gì được bọn họ.

Phải biết, Hộ Thành Phù Trận Tử Quang Hộ Nhân Trận cũng không phải ăn chay, một khi Diệp Tử Phàm dám tại Vân Quang Thành làm loạn, hắn sẽ chết rất khó xem.