Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 463: Vạn Linh Sơn Mạch



Tu luyện giới quan trọng nhất chính là cái gì, đương nhiên là thực lực, chỉ cần ngươi có thực lực, ngươi có thể làm được tất cả, bao gồm đem cái Linh Ma Đại Lục này bỏ vào trong túi cũng không ai dám nói gì.

Hổ Huyền Thiên có thực lực, hắn chỉ cầm đi một vòng cũng có thể kiếm được tài nguyên mà cho dù mình làm cả đời cũng không có được. 

"Huyền Thiên đại ca! Ngươi là Hóa Thần cường giả sao?" Nãy giờ vẫn không nói gì Ngô Nguyệt thấy Hổ Huyền Thiên hai người muốn rời đi liền lên tiếng. 

Hổ Huyền Thiên cùng đại ca nàng nói chuyện cũng không có tránh đi nàng, cho nên nàng là nghe kỹ không có bỏ sót, khi Hỏa Thiên Xa nói đi diệt vị Tiền Bách Vạn kia, giọng nói rất là tùy ý, dường như trong mắt của Hổ Huyền Thiên, Tiền Bách Vạn chỉ là một tiểu nhân vật. 

Có thể đem một vị Phàm Thể Hóa Thần hậu kỳ cường giả xem là tiểu nhân vật, cũng chỉ có đồng cảnh giới cường giả, thậm chí còn lợi hại hơn.

Nàng thật sự rất kinh ngạc, không nghĩ đến cái vị xấu xí đại hán này lại có thể là một tôn Chí Tôn cường giả, cái này làm cho nàng đầu có chút không đủ dùng. 

"Nguyệt Nhi! Huyền Thiên đại ca cho dù cảnh giới gì, cũng mãi là Huyền Thiên đại ca của muội, tuyệt đối là sẽ không có thay đổi! " Hổ Huyền Thiên đi đến, ôm nhẹ Ngô Nguyệt vào lòng, chần tình nói.

Câu này trước kia hắn cũng âm thầm đứng một bên nhìn trộm vị Chủ Nhân kia nói với lại cô bé Diệp Tiểu Nha, chỉ là vị Chủ Nhân lời nói là chứa đầy thân tình, còn hắn lại chứa đầy tình ý mà thôi. 

"Ân!" Ngô Nguyệt khẽ gật đầu nói.

Thông Thần thì sao, Hóa Thần thì thế nào? Chỉ cần hắn là Hổ Huyền Thiên xấu xí kia là được rồi. 

"Huyền Thiên Đại Nhân! Ngài làm sao vậy? " Ngô Kiện dẫn đường cho Hổ Huyền Thiên đi phía trước, sau khi rời đi Ngô Phủ không lâu, Hổ Huyền Thiên vị Yêu Tôn này lại bỗng nhiên dừng bước, nhìn về phía Ngô Phủ cũng thật là suy tư, hắn là không nhịn được lên tiếng hỏi.

Hỏi thì hỏi như vậy, nhưng mà trong lòng của hắn cũng đã đoán được phần nào, không phải là Hổ Huyền Thiên lại nhớ đến muội muội Ngô Nguyệt của hắn đây sao, chỉ là mới xa nhau không đến một khắc thời gian mà thôi, ngài cũng là không cần trưng ra cái bộ dáng này có được hay không, đem cái trạng thái này đi đến Vạn Linh Sơn Mạch, không biết là y có thể làm nên cơm cháo gì hay không? Ngô Kiện khá là bất đắc dĩ nghĩ. 

"Không có chuyện gì! Ngô Kiện đại ca, chúng ta tiếp tục đi thôi!"

Hổ Huyền Thiên lắc đầu, hắn cũng không phải như Ngô Kiện nghĩ là nhớ Ngô Nguyệt đến phát điên phát dại, mà là đang nghĩ đến một chuyện khác cũng là quan trọng không kém. 

Kia đó là an toàn của Ngô Phủ cũng như nơi mà vị chủ nhân kia của hắn đang bế quan, nếu như trong khoảng thời gian hắn rời đi nơi này mà Ngô Phủ xảy ra cái chuyện gì, hoặc giả có người xông vào nơi Diệp Tử Phàm đang bế quan tu luyện, như vậy cái tội của hắn là lớn lắm a.

Chỉ là suy nghĩ một chút hắn cũng là quyết định đi theo Ngô Kiện đến Vạn Linh Sơn Mạch, hắn đã nghĩ kỹ, Ngô Phủ nơi đây nằm tại Vân Quang Thành, có Hộ Thành Phù Trận bảo hộ, Ma Tộc người là rất khó tiến vào nơi đây làm loạn, bên ngoài lại có Phong Vô Kỵ đám người thủ hộ, như vậy càng là không có vấn đề gì. 

Cái tên Phong Vô Kỵ kia hắn đã quan sát qua, thực lực tuy không bằng Hóa Thần cảnh giới cường giả, nhưng mà Thông Thần cường giả bên trong, cái tên này có thể nói là vô địch tồn tại, có tên này trấn thủ, hắn cũng không sợ có người đến đây gây rối.

Một điều quan trọng nhất chính là bên trong cái tiểu Thạch Thất nơi vị chủ nhân kia bế quan, nó là đã cài đặt một tầng cấm chế, cái tầng cấm chế kia trong lúc nhàn rỗi hắn dùng thần thức quan sát cũng là thấy lạnh mình.

Hóa Thần cường giả nếu như có thể thông qua Phong Vô Kỵ quan ải để mà vào bên trong, cũng bị những cái kia cấm chế cho diệt sát, chính vì có cái cấm chế này, cho nên hắn mới dám can đảm rời xa vị chủ nhân kia một khoảng thời gian, nếu như không, hắn cũng là không dám đi theo Ngô Kiện. 

Hắn nghĩ lại cũng thật buồn cười, Ngụy Thánh cường giả bế quan, sao lại không có chuẩn bị kỹ càng, giao an toàn của mình vào tay của mấy tên Thông Thần, Hóa Thần được chứ, bắn chỉ là suy nghĩ không đâu.

...

Vân Quang Thành! Vị Chân Lâu! 

Vị Chân Lâu là tửu lâu lớn nhất tại Vân Quang Thành này, nơi đây phục vụ ăn uống tiệc tùng là đủ kiểu, nhờ có một dàn phục vụ toàn là mỹ nhân, cho nên nơi này lúc nào cũng là đắc khách. 

Những mỹ nhân nơi đây xinh đẹp là vậy, nhưng mà chẳng có một vị khách khứa nào dám có ý đồ xấu với những người này, nguyên nhân đơn giản là chủ nhân phía sau Vị Chân Lâu chính là Chân gia, một Lục Tinh cấp bậc thế lực, không những vậy, Chân gia còn là thế lực đứng đầu trong bảy cái Lục Tinh thế lực tại Vân Quang Thành, trong tộc bên ngoài là có một vị Linh Thể Hóa Thần hậu kỳ đại thành cường giả tọa trấn, thế lực như vậy, cho nên ngoài Thành Chủ Phủ ra là không ai dám đắc tội. 

Vị Chân Lâu! Số hai khách quý thất!

Vị Chân Lâu có rất nhiều phòng khách quý, nhưng mà trừ mấy tòa Chí Tôn phòng khách quý ngự trị tại trên cùng kia, còn lại nếu như được đánh số liền là không phải ai cũng có thể vào.

Những phòng khách quý đánh số này, chỉ phục vụ cho những vị Thiếu Chủ, Tiểu Thư trực hệ của những Lục Tinh thế lực, ngoài ra, cho dù người khác có nhiều tiền cũng là không được. 

"Dương đại nhân! Lần này thật sự đa tạ ngài cùng các vị đại nhân giúp cho Nham Thư ra một khẩu ác khí! Chung rượu này là ta kính các vị!" Tiền Nham Thư hai tay nâng chung rượu, đối với đám người Dương Huân thi lễ nói.

"Tiền Thiếu Chủ! Ngài quá khách khí, chỉ là một việc nhỏ, cái tên Ngô Kiện kia dám đắc tội với ngài, là hắn đáng chết! " Dương Huân cũng không dám nhận, nâng lên Tiền Nham Thư nói.

Tiền gia đối với Trân Bảo Lâu trước nay là khách hàng lớn, hai bên Lão Tổ cũng là quan hệ rất tốt, cho nên hắn là giúp đỡ Tiền Nham Thư, theo tình lý vẫn là có thể hiểu, với lại hắn cũng không phải giúp không mà. 

"Tiền Thiếu Chủ! Có chuyện này ta xin nói thẳng, nếu như Lâu Chủ Bệ Hạ có hỏi đến chuyện này, xin ngài có thể ra mặt nói tốt vài câu?" Vào chung rượu qua đi, Dương Huân bắt đầu đi vào chủ đề chính.

Trân Bảo Lâu trước giờ là không có quy định tăng lên lãi suất, tại Ngô Kiện gia, bọn họ cũng chỉ là nói dối một chút mà thôi, nếu như Ngô Kiện đem chuyện này phơi bày ra, một khi Lâu Chủ phát hiện, bọn họ là không có trái ngon có thể ăn.

"Dương đại nhân! Ngài có thể yên tâm, chỉ cần Lục Bệ Hạ hỏi đến, ngài cứ đổ hết lỗi lầm lên trên đầu của ta là được rồi!" Tiền Nham Thư vỗ ngực bảo đảm. 

Lục Ban Bệ Hạ lần trước Lão Tổ dẫn hắn đêm Trân Bảo Lâu hắn đã từng gặp qua, vị kia Bệ Hạ nhìn hắn vẫn là rất hợp nhãn, sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà trách phạt hắn.

"Tuy nhiên, các vị đại nhân, nếu như có thể không để cho cái tên Ngô Kiện kia đem chuyện này nói ra, mới là thượng sách! " Tiền Nham Thư ánh mắt lộ ra một sát khí nói.

Dù sẽ không bị Lục Ban Bệ Hạ trách phạt, nhưng mà hắn đã làm ảnh hưởng đến uy tín của Trân Bảo Lâu, ấn tượng của hắn tại trong mắt của Lục Ban Bệ Hạ nhất định sẽ đại ngã, đây là điều mà hắn không hề muốn, cho nên, nếu như có thể, vẫn làm cho tên Ngô Kiện kia biến mất là tốt nhất. 

"Tiền Thiếu Chủ! Ngài tạm thời không cần lo lắng, theo tin mới nhất từ thám tử báo lại, Ngô Kiện cùng với một tên cường giả gọi là Hổ Huyền Thiên đã rời khỏi Vân Quang Thành!" Dương Huân cũng nhận ra được Tiền Nham Thư sát khí, cho nên nói.

"Hắn là muốn chạy trốn hay sao?" Tiền Nham Thư tinh thần rung mạnh hỏi.

Nếu như Ngô Kiện chạy trốn, như vậy thì không còn gì tốt bằng, không cần hắn nghĩ cách, Trân Bảo Lâu cao thủ sẽ là đem hắn bắt trở lại trừu hồn luyện phách.

"Không phải! Tiền Thiếu Chủ, theo như ta biết Ngô Kiện là theo tòa Vạn Linh Truyền Tống Trận rời đi! Như ta đoán không lầm, bọn họ là muốn đến Vạn Linh Sơn Mạch tìm vận may!" Dương Huân bình tĩnh nói.

"Ha ha ha..Cái tên Ngô Kiện này, thật là không biết sống chết, dám đi vào Vạn Linh Sơn Mạch, hắn nghĩ mình là Hóa Thần Chí Tôn sao?" Tiền Nham Thư cười lớn nói.

Vạn Linh Sơn Mạch, tòa này Sơn Mạch tại Tốn Ma Vực không ai là không biết, nó có diện tích lớn nhất Tốn Ma Vực, Đông Châu nó cũng là được xếp vào hàng thứ hai, không chỉ liên thông tất cả ba mươi sáu tòa Chí Tôn Thành Trì của Tốn Ma Vực, mà mấy cái Địa Vực cũng có liên quan, đây cũng là Linh Mạch chủ yếu nơi phát ra.

Nơi đây sinh ra đủ mọi loại Linh Mạch, Cực Phẩm Linh Mạch là không hề thiếu, nhưng mà cũng vì nơi đây tài nguyên quá phong phú, ngược lại cũng là biến nơi đây thành một tòa rộng lớn chiến trường.