Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 482: Ngô Nguyệt Cầu Cứu



Khi trở lại hắn đã gặp ngay đám người này ức hiếp Ngô Nguyệt, hắn không nói hai lời liền ra tay, hắn biết cái vị Yêu Tôn Hổ Huyền Thiên kia rất quan tâm đến cô gái này, nếu như hắn biết mình thấy chết không cứu cô người yêu của hắn, như vậy sau khi tôn đại thần kia trở về, chắc chắn sẽ đem hắn nghiền thành tro

Cho nên dù là biết không phải đối thủ của đám người này, hắn cũng quyết đoán ra tay, đối đầu với một đám Thông Thần, hắn còn một tia hi vọng sống, nhưng mà đối đầu với Yêu Tôn cường giả, hắn trăm phần trăm phải chết. 

"Vương đại ca! Vậy còn ngài?"Ngô Nguyệt băn khoăn hỏi. 

"Yên tâm đi! Cùng là Thông Thần cảnh, đánh không lại, ta có thể rời đi bọn họ không làm gì được ta đâu!" Vương Nhân Siêu lắc đầu nói.

"Được! Vậy ngài cẩn trọng! Ta sẽ cầu xin những vị tiền bối kia cứu ngài!" Ngô Nguyệt cũng không có dài dòng ướt át, nàng là biết đến, ở lại đây cũng không giúp được gì.

Với lại Vương Nhân Siêu nói cũng không sai, Thông Thần cảnh cường giả đối chiến, muốn diệt đi đối phương cũng không phải chuyện gì dễ dàng. 

Chỉ là nàng có điều không biết, Thông Thần ở giữa cũng là có nhiều khác nhau, như Linh Thể Thông Thần muốn diệt Phàm Thể Thông Thần cũng không khó, Đạo Thể Thông Thần muốn diệt Linh Thể Thông Thần thì càng dễ dàng, huống gì Vương Nhân Siêu chỉ là Phàm Thể Thông Thần, bên kia Dương Huân chính là Đạo Thể Thông Thần Chí Cường Giả, cả hai bên cách biệt thật sự quá lớn, cho nên Vương Nhân Siêu liền là bi kịch. 

"Ngươi là ai? Dám xen vào chuyện của Trân Bảo Lâu! Ngươi không sợ chết hay sao?" 

Dương Huân đám người bị Vương Nhân Siêu mắng, mặt già đỏ bừng lên.

Vương Nhân Siêu này mắng cũng không hề sai, bọn họ trong số này ai thấp nhất không phải là Pháp Thần cảnh cường giả trở lên, cá biệt hắn còn là Đạo Thể Thông Thần Chí Cường Giả, như vậy cả đám người đi khi dễ một vị cô nương chỉ có Chân Huyền Cảnh, thật sự là không có mặt mũi nào nhìn người, vì cảm thấy xấu hổ, cho nên Ngô Nguyệt chạy đi, bọn họ cũng không có ra tay ngăn cản. 

"Ta là Cảnh Thanh Quân Đoàn Vương Nhân Siêu! Các vị, Ngô Nguyệt cô nương này hậu trường không có đơn giản, ta khuyên các ngươi vẫn là nên rời khỏi sớm một chút thì tốt hơn, đỡ phải chuốt họa sát thân!"

Vương Nhân Siêu chân thành khuyên. 

Tên tuổi của hắn, nếu như có tâm điều tra, không qua nửa canh giờ tất cả sẽ lộ ra mà thôi, cũng không nhất thiết phải giấu giếm làm gì.

Có điều hắn cũng nói rất thật lòng, vị cô nương Ngô Nguyệt kia là người mà Hổ Huyền Thiên để ý, một khi cô ta mất một cọng tóc, nhất định vị Yêu Tôn kia sẽ lên cơn thịnh nộ.

Chí Tôn giận dữ, huyết lưu thiên địa, hắn cũng không muốn chúng kiến thảm trạng kia.

"Dương đại nhân! Chúng ta chỉ là đến đây đòi nợ!" Tiền Nham Thư trốn tại sau lưng Dương Huân lên tiếng. 

Ngay khi hai tên Pháp Thần còn lại của Tiền gia bị diệt, hắn nào dám đứng một mình bên ngoài, vẫn là trốn sau lưng của Dương Huân, an toàn hơn một chút. 

Hắn là người nham hiểm xảo trá, đương nhiên sẽ không đưa thân mình vào vòng nguy hiểm, hơn nữa hắn cũng là người tinh ý, nhận thấy được sau lời nói trách móc của Vương Nhân Siêu, cái vị Dương Huân hắn mời đến đây đã có một chút lay chuyển, hắn đương nhiên là không thể để cho chuyện này xảy ra. 

"Vương đại nhân! Chúng ta chỉ là đến đây đòi nợ, cũng không có làm gì trái với lại Vân Quang Thành luật lệ, mời ngài tránh ra!"

Dương Huân nghe Tiền Nham Thư nói như vậy, vẽ mặt biến ảo trên gương mặt dần biến mất. 

Hắn hiểu ý của Tiền Nham Thư, bọn họ là quan minh chính đại đến nơi này đòi nợ, cho dù có đưa lên Thành Chủ Phủ bọn họ cũng không cần lo lắng. 

Với lại cái tên Vương Nhân Siêu này chỉ là Phàm Thể Thông Thần, tại Cảnh Thanh Quân Đoàn cũng không có bao nhiêu quyền lên tiếng, hơn nửa Cảnh Thanh Quân Đoàn bây giờ uy tín đã không còn được như xưa, lấy ra cũng không hù được ai.

So với lại hậu trường của hắn cùng Tiền Nham Thư thì là càng kém xa, hắn không cần phải e ngại cái tên này. 

"Ầm ầm! "

"Ta nếu như không lùi ra, ngài là muốn làm gì?" Vương Nhân Siêu khí thế bạo phát. 

Từ trong lời nói của Dương Huân, hắn cũng có thể nghe ra được là tên này còn nghĩ hắn vẫn là người của Cảnh Thanh Quân Đoàn, cho nên vẫn là mượn tấm da Hổ này, không chừng còn có thể kéo dài một chút!

Một khi đám người kia biết hắn đã bị tước đoạt quân tịch, như vậy rất là nguy hiểm. 

"Ầm ầm!!! Ầm!!! Phốc! "

"Vậy thì đắc tội rồi! "

Dương Huân đánh ra một chưởng, đem Vương Nhân Siêu đánh bay cả trăm trượng có hơn, lên tiếng xin lỗi, sau đó mang theo những người còn lại đuổi theo Ngô Nguyệt. 

Đạo Thể Thông Thần Chí Cường Giả, với hắn mà nói, đối phó với một tên Phàm Thể Thông Thần là không có tốn bao nhiêu sức. 

"Phốc! Cũng may Ngô Nguyệt cô nương kia đã đi đến được nơi đó!" Vương Nhân Siêu phun ra một ngụm máu, khóe miệng có chút mỉm cười. 

Trong thần thức của hắn, Ngô Nguyệt đã chạy đến được nơi Phong Vô Kỵ đám người, như vậy hắn chịu một chưởng này cũng đáng.

Phong Vô Kỵ người kia, mặt dù còn chưa thấy hắn ra tay một lần nào, nhưng mà từ trên người của hắn vô tình tiết ra khí tức, làm cho hắn tay đập chân run, hắn dám khẳng định Phong Vô Kỵ tu vi tuyệt đối là ở Đạo Thể Thông Thần Chí Cường, thậm chí là Hóa Thần Chí Tôn. 

Chỉ cần Ngô Nguyệt đến được nơi đó, nàng ta xem như là được an toàn, hắn sau này nhờ vậy mà được một vị Yêu Tôn cường giả nợ nhân tình.

Thật ra hắn cũng biết, sở dĩ hắn vẫn còn một hơi tại đây, là vì cái tên Dương Huân kia còn nể nang một chút mặt mũi của Cảnh Thanh Quân Đoàn, nếu như không, hắn chỉ cần dùng thêm một ít lực lượng, hắn đã đi đời nhà ma.

...

Ngô phủ! Thạch Thất Diệp Tử Phàm bế quan! 

"Rầm! "

"Ba vị tiền bối! Cầu xin các ngài cứu Vương đại ca! "

Ngô Nguyệt cuối cùng cũng chạy được đến, Ngô phủ hậu viện, nơi mà vị thần bí thanh niên lần đầu tiên nàng gặp bế quan, đến được nơi, nàng liền nhanh chóng quỳ xuống, xin Phong Vô Kỵ ba người cứu lấy Vương Nhân Siêu. 

Vương Nhân Siêu vì cứu nàng, một mình phải chống lại mười vị Thông Thần cảnh cường giả, trong đó còn có một vị Đạo Thể Thông Thần Chí Cường Dương Huân, như không có người giúp đỡ, Vương Nhân Siêu thật sự rất khó qua khỏi. 

"Ngô tiểu thư! Cô không cần phải làm như vậy, chúng tôi là sẽ không rời đi nơi này nửa bước! "

Phong Vô Kỵ dùng Nguyên Lực nhẹ nhàng nâng Ngô Nguyệt lên, hơi có chút lắc đầu nói.

Nhiệm vụ của hắn là đứng tại đây Hộ Pháp cho vị Chủ Nhân Diệp Tử Phàm kia, mặc dù hắn trong lòng cũng biết cường giả như Diệp Tử Phàm sẽ không cần hắn Hộ Pháp, nhưng mà nhiệm vụ của hắn là như thế, tuyệt đối không thể rời bỏ.

Ngô Nguyệt lần này gặp nguy hiểm, hắn là biết đến, nàng là người của Hổ Huyền Thiên, đáng lý hắn phải ra tay giúp đỡ, chỉ là đáng tiếc, hắn cũng không thể rời khỏi đây, nhiệm vụ của hắn là thủ hộ nơi đây an toàn, còn những chuyện khác, không ở trong phạm vi quan tâm của hắn.

Giữa Hổ Huyền Thiên cùng Chủ Nhân Diệp Tử Phàm, hắn đương nhiên là chọn người sau rồi, Hổ Huyền Thiên có giận dữ đến đâu, cũng không thể đem hắn sát, nhưng mà không làm tròn trách nhiệm của Diệp Tử Phàm giao, hắn biết kết quả cuối cùng của mình sẽ rất thảm.