"Viên Soái.. Đại nhân.. Chuyện này...! " Bộ Phương ấp a ấp úng nói.
Đối với Diệp Tử Phàm tại bên trong bế quan tu luyện, hắn cũng là không biết gì cả, Thần thức của hắn chỉ có ba km phạm vi mà thôi, làm sao mà biết được.
Nghe Viên Soái nói không những là linh thủy mà ngay cả Linh Mạch cũng không còn hắn thật sự khủng hoảng.
Đây chính là một đầu dài ngàn dặm Linh Mạch a, làm sao có thể vô thanh vô tức biến mất được, với lại chủ nhân của hắn Diệp Tử Phàm hiện tại đang ở đâu, tại sao Yêu Soái đại nhân lại không có phát hiện ra.
Những cái này làm cho hắn nghi ngờ thật lâu.
Yêu Soái đại nhân là Yêu Soái Trung Kỳ cường giả, thần thức có thể đạt đến hai mươi km nếu như Yêu Soái đại nhân nói Linh Mạch biến mất, hắn thật vững tin không có nghi ngờ.
Vấn đề là hắn lại không thể nói tất cả chuyện này đều là do Diệp Tử Phàm làm a, hắn không biết phải trả lời thế nào nên mới ấp úng.
"Ầm! Phốc! "
"Qua Minh? Ngươi nói đi?" Đinh Vân không có kiên nhẫn nữa, phất tay đánh bay đi Bộ Phương, quay qua hỏi Qua Minh.
Nhìn thấy Đinh Vân đánh bay Bộ Phương, nếu như ngày thường, Viên Hồn sẽ cùng với Đinh Vân liều mạng, nhưng mà bây giờ hắn lại dửng dưng như không.
Hắn bây giờ quan tâm chỉ có Trung Phẩm Linh Mạch hạ lạc, nếu có thể biết được cho dù chết thêm vài tên Bộ Phương hắn cũng không có tiếc.
Hắn cùng Đinh Vân nhìn chằm chằm vào Qua Minh, bọn họ biết Qua Minh tính cách rất là sợ chết, dưới uy hiếp của bọn họ, khả năng nói ra so với Bộ Phương cao hơn.
"Hai vị Yêu Soái đại nhân! Ngài hãy ra tay giết chúng ta đi, ta thật sự là không thể nói! "Đáp lại sự kỳ vọng vọng của hai vị Yêu Soái, Qua Minh chỉ cười khổ một tiếng.
Hắn thật sự là sợ chết, cũng rất muốn nói ra, nhưng mà một khi hắn định nói ra, trong đầu của hắn đạo kia Nô Ấn lại khởi động, làm cho hắn đau đến ứa mồ hôi lạnh.
Nổi đau đớn kia so với chết đi còn tốt hơn gấp trăm ngàn lần, hắn nhìn qua đã bị đánh cho hôn mê bất tỉnh Bộ Phương, trong lòng có chút hâm mộ.
Có lẽ, nếu hai vị Yêu Soái nổi giận, cho hắn một chưởng có lẽ hắn còn cảm tạ đâu.
"Ngươi thật cho là ta không dám giết ngươi! " Đinh Vân thật sự đã động sát cơ, nếu như Qua Minh không chịu nói, cùng lắm thì diệt đi, hắn cũng không tin còn lại ba mươi mấy tên Yêu Tướng xương cốt cũng cứng như hai tên kia.
"Lão Đinh! Khoan đã!" Nhìn Đinh Vân muốn ra tay giết đi Qua Minh, Viên Hồn liền lên tiếng ngăn cản.
"Lão Viên! Ngươi có ý gì? "Đinh Vân hầm hầm nói.
"Ngươi nhìn thần sắc của bọn họ thì biết! "
Viên Hồn không có trả lời, mà chỉ tay về phía đám người kia.
"Đây là! "Đinh Vân cũng là thất kinh, hắn vừa rồi nóng giận lấn át mất đi lý trí nên không có quan sát kỹ.
Bây giờ hắn nhìn lại thì phát hiện ba mươi mấy tên Yêu Tướng của hai tộc ánh mắt trong mong nhìn hắn, nhất là hắn định giết Qua Minh khi, trong thần sắc của bọn họ nhìn về Qua Minh còn mang theo một tia hâm mộ.
Hâm mộ cái gì? Hắn thật là không hiểu, chẳng lẽ chết đối với bọn họ không phải là tàn nhẫn nhất, mà là sự vui vẻ hay sao, hắn thật sự là xem một chút cũng không có hiểu.
"Lão Đinh! Nếu ta đoán không sai mà nói mấy chục tên Yêu Tướng của hai tộc chúng ta đã bị người ta khống chế rồi! " Viên Hồn quan sát một lúc nói tiếp:" Hơn nữa ta có thể khẳng định người khống chế bọn họ là một tên Nhân Tộc! "
"Cái gì? Là một tên hèn mọn Nhân Tộc? "Đinh Vân hô lên.
Thật sự chuyện này quá mức chấn động, đã khi nào Nhân Tộc hèn mọn kia lại dám đánh chủ ý lên người bọn họ.
Chẳng lẽ bọn hắn muốn cùng Yêu Thú nhất tộc phát sinh chiến tranh sao?
"Không sai, hơn nữa có thể vô thanh vô tức khống chế bọn họ ta nghĩ người này tu vi tuyệt không có yếu!" Viên Hồn sắc mặt ngưng trọng nói.
Có một điều mà hắn không có nói, có thể làm cho một đám Yêu Tướng cường giả cho dù chết cũng không dám tiếc lộ ra một chút phong thanh, người này thủ đoạn vô cùng kinh người.
Theo hắn biết cho dù Pháp Thần cường giả, hoặc là Tứ Giai Yêu Vương cũng chưa chắc có thể làm được như vậy.
Hơn nữa người này lại có thể trong thời gian ngắn lấy đi một đầu ngàn dặm Linh Mạch, hắn không biết làm sao có thể làm được.
Cho dù người mang Đạo Khí Pháp Thần cường giả cũng không có khả năng, Đạo Khí không gian hắn có hiểu biết, cao lắm cũng chỉ là một ngàn mét mà thôi, muốn chứa ngàn dặm Linh Mạch là không thể. Đến bây giờ hắn vẫn không biết người kia như thế nào có thể làm được.
"Mặc kệ hắn là ai, nếu như đã dám nhúng tay vào Linh Mạch của chúng ta đều chỉ có một con đường chết! " Chỉ kinh ngạc một chút mà thôi, Đinh Vân giọng đầy sát khí nói.
Cho dù là Chân Huyền hậu kỳ cường giả đến Yêu Thú Sơn Mạch cũng chỉ có con đường chết, nếu như là Pháp Thần cường giả đến, cho dù tiếc lộ ra Linh Mạch có bị Thiên Dực Yêu Vương trách phạt, hắn cũng không tiếc, dù sao Trung Phẩm Linh Mạch rơi vào tay Yêu Thú nhất tộc, còn hơn là rơi vào tay của Nhân Tộc.
" Ngươi nói không sai, cho dù như thế nào, cũng không để Linh Mạch rơi vào tay Nhân Tộc được! "Viên Hồn lần này cũng là đồng ý Đinh Vân quan điểm, cho dù lần này có phải gặp Pháp Thần cường giả, hắn cũng không sợ, cùng lắm thì báo chuyện này đi lên, hắn không tin các vị Yêu Vương lại ngồi nhìn không quản.
"Vậy đám người này? "
"Hừ! Nếu như bọn họn đã bị Nhân Tộc khống chế, để lại cũng không được tích sự gì, giết chết đi thôi! "Viên Hồn nhìn thấy ánh mắt trong mong của bọn họ, cho dù là không nở, nhưng mà cũng phải hạ quyết tâm. Có lẽ chết đi mới là tốt nhất cho bọn họ.
"Ầm ầm! "
Nói xong, Viên Hồn trực tiếp xuất thủ, ba vạn long chi lực đại thủ hư không xuất hiện, chộp vào đám Yêu Tướng tộc nhân đang dùng thân thể che kín hang động kia.
Hắn đã nghĩ kỹ rồi, sau khi đám người này chết, hai người bọn họ phải vào trong điều tra một phen, nếu chứng minh là Chân Huyền cảnh Nhân Tộc cường giả làm, cho dù lên trời xuống đất bọn họ cũng phải diệt sát tên Nhân Tộc kia, tìm tung tích Linh Mạch hạ lạc.
Còn nếu là Pháp Thần cường giả làm, hai người bọn họ cũng chỉ cắn răng đem chuyện này báo cáo lên Yêu Vương bệ hạ, chờ người xử lý.
Trong lòng bọn họ vẫn cứ hi vọng không phải báo đi lên cho Thiên Dực Yêu Vương, nếu không bọn họ sẽ bị trừng phạt, phải biết nếu bên trong lãnh địa xuất hiện một đầu Trung Phẩm Linh Mạch, lại không chịu báo đi lên, đó là trọng tội.
Tại nơi cấp bậc sâm nghiêm Yêu Thú Sơn Mạch này, Trung Phẩm Linh Mạch chính là thuộc sở hữu của Yêu Vương bệ hạ, ai nếu phát hiện mà không báo đi lên đó là trọng tội.
Lần này Viên Hồn đi đến bái Kiến Yêu Vương bệ hạ cũng chỉ là muốn tặng rất nhiều kỳ trân dị bảo, mong Yêu Vương bệ hạ đưa Lục Thụ Cốc về cho Đại Địa Nhất Tộc bọn họ quản lý mà thôi. Cũng không dám nói thật bên trong có một đầu Trung Phẩm Linh Mạch.
Nắm được điều này, cho nên Đinh Vân mới có thể theo hắn liều mạng, nếu như không phải di vào đường cùng, hắn cũng là không muốn báo đi lên.
"Lão Đinh! Chúng ta đi thôi! " Xuất xong một chưởng, Viên Hồn thậm chí không có nhìn kiệt tác của mình, quay sang rủ Đinh Vân đi vào sơn động dò xét.
Hắn thấy Đinh Vân không có nhúc nhích, lại trợn mắt thừa to, không khỏi khó hiểu.
Không phải chỉ là mấy tên thuộc hạ thôi sao, sau này còn có thể đào tạo ra mà, đâu cần phải ngạc nhiên như vậy.
"Lão Viên! Ngươi hãy nhìn kỹ lại mà xem đi?"
"Có cái gì mà nhìn... "Viên Hồn nhìn về phía sơn động đám người, nhưng mà khi hắn nhìn lại cảnh tượng lại không giống như là hắn nghĩ.
Đám Yêu Tướng kia chịu một một kích của hắn đáng lẽ ra phải chết, bây giờ vẫn đang sống khỏe mạnh, hơn nữa trong đám Yêu Tướng kia lại xuất hiện một tên rất trẻ tuổi nhân loại.
"Là hai ngươi muốn giết thuộc hạ của ta hay sao? " Trong sự cung kính của đám Yêu Tướng, Diệp Tử Phàm đi đến mấy bước nhìn hai tên Yêu Soái, lạnh lùng hỏi.
Sau khi dùng Luyện Thần Đỉnh đem đầu Trung Phẩm Linh Mạch thu vào bên trong, hắn liền đi vào bên trong tu luyện.
Luyện Thần Đỉnh là một chí bảo, bản thân tự thành một thế giới độc lập, có thể ngăn cản bất cứ một loại thần thức nào dò tìm.
Viên Hồn và Đinh Vân không thể nào phát hiện ra hắn cũng là đương nhiên.
Trải qua thêm ba tháng bế quan, hắn từ mới đột phá Siêu Phàm đã tu luyện đến Siêu Phàm cảnh cửu trọng, đang muốn tiếp tục tu luyện thì Nô Ấn cảnh báo bên trong Luyện Thần Đỉnh lại vang lên, hắn thông qua Nô Ấn của Bộ Phương cùng với những tên Yêu Tướng còn lại mới biết là chuyện gì đang xảy ra.