‘Không sai! Ta chính là có suy nghĩ như vậy!’ Đem cái Hỗn Nguyên Lệnh Phù từ tay Trương Nhất Hàng thu lại, Chu Chính An gật đầu nói. Chu Chính An nhìn thần sắc của Trương Nhất Hàng, liền biết hắn không có bao nhiêu tin tưởng vào cái giả thuyết vừa rồi của mình, nhưng hắn cũng không có giải thích gì nhiều, trong lòng của hắn có nắm chắc là được. Chu Chính An có cái ý nghĩ kia, cũng không phải là nhất thời nói cho vui không có bằng chứng gì, ngược lại hắn tìm hiểu khá kỹ mới đưa ra suy luận như thế. Khi Hỗn Nguyên Lệnh Phù này xuất hiện, hắn đã chú GTQfr ý đến nó, cũng là cho người điều tra khá chi tiết về cái này Hỗn Nguyên Động Phủ, theo đó, hắn là biết được đến, Hỗn Nguyên Động Phủ xuất hiện tại Thiên Khiếu Sơn Mạch không bao lâu, đã làm cho Thiên Khiếu Sơn Mạch không còn Cực Phẩm Linh Mạch để mà sử dụng, gián tiếp đem một cái cường thịnh Lục Tinh Thế Lực Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc suy tàn. Thiên Khiếu Sơn Mạch hiện tại không khác gì một khối tử địa cho lắm. Chu Chính An còn là nghe nói, vì là không có Cực Phẩm Linh Mạch, nên là Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc là cho người chạy đi cướp giật khắp nơi, đến giờ này hiện tại, Thiên Khiếu Sơn Mạch là không có còn thấy bóng dáng của Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc hiện thế. Có người nói bọn họ đã bị người ta cấp diệt, cũng có người nói là vì không có tài nguyên nên Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc đã rời đi Thiên Khiếu Sơn Mạch, đi tận Tinh Không tìm kiếm đường sống. Thực hư như thế nào, nhưng giờ đây Thiên Khiếu Sơn Mạch không còn bóng dáng của Thiên Khiếu Hổ Bộ Tộc là thật sự. Còn có một lý do nữa để hắn khẳng định chuyện này có liên quan đến Hỗn Nguyên Động Phủ kia, chính là tin tức mới nhất từ cái này Hỗn Nguyên Lệnh Phù phát ra, thay vì một ngàn năm mới mở ra cho Thí Luyện Giả vào Thí Luyện, đã thay đổi thành một trăm năm, từ khi cái tin tức này được phát ra, hắn nhận thấy tất cả Tu Luyện Giả tại Thiên Nhược Đại Lục này tìm kiếm Cực Phẩm Linh Mạch ngày một khó khăn. Thậm chí xung quanh mấy cái Sơn Mạch kế cận Thiên Khiếu Sơn Mạch, không có ai tìm được bất kỳ một đầu nào Cực Phẩm Linh Mạch nữa. Vì nguyên nhân gì để từ thời gian một ngàn năm rút xuống chỉ còn có một trăm năm? Hắn nghĩ không lầm mà nói là do cái Hỗn Nguyên Động Phủ kia đẩy nhanh tốc độ cướp lấy Cực Phẩm Linh Mạch của Thiên Nhược Đại Lục, cho nên mới ‘khai trương ‘ sớm hơn dự định. ‘Chu huynh! Theo như ngươi nói như vậy, vị kia Thủ Hộ Giả có thể cũng đã biết, vì sao hắn lại không có ra tay đem Hỗn Nguyên Động Phủ xóa đi?’ Trương Nhất Hàng chỉ đúng điểm yếu nói. Thủ Hộ Giả Đại Lục, có nhiệm vụ bào hộ Thiên Nhược Đại Lục an toàn, không cho phép bất kỳ người nào làm tổn hại tổng thể hoàn cảnh của Thiên Nhược Đại Lục. Việc làm của Hỗn Nguyên Động Phủ đã uy hiếp đến sinh tử tồn vong của Tu Luyện Giả trên toàn bộ Thiên Nhược Đại Lục, ông ta không thể khoanh tay đứng nhìn. Như không mà nói, rất khó hồi đáp với lại Thánh Cung trên kia, người Thánh Cung biết chuyện này, chế tài Ngụy Thánh Thủ Hộ Giả là không thể nào tránh khỏi. Hắn không tin vị Thủ Hộ Giả này lại đem tương lai của mình ra nói đùa. ‘Chuyện này ta cũng không biết!’ Chu Chính An lắc đầu một cái nói. Hỗn Nguyên Động Phủ cướp lấy Cực Phẩm Linh Mạch của Thiên Nhược Đại Lục chuyện rõ như ban ngày, thiết nghĩ với thần thông của Ngụy Thánh cường giả, không thể nào không biết chuyện này, còn vì sao Thủ Hộ Giả vị kia không có ra tay ngăn cản, hắn là không có biết được, những tôn kia cao cao tại thượng Ngụy Thánh cường giả trong lòng đang suy nghĩ gì, không phải là những tên Hóa Thần như bọn họ có thể đong đếm. Nhưng có một điều chắc chắn là một trăm năm sau Hỗn Nguyên Động Phủ khai môn, hắn sẽ không để cho Chu gia Đệ Tử đi vào bên trong Thí Luyện. Thế gian không có miếng bánh từ trên trời rơi xuống, Hỗn Nguyên Động Phủ làm ra một loạt động tác kinh dị như thế, bên trong không có cái gì âm mưu, đánh chết hắn cũng không có tin tưởng. Đúng lúc này... “Ầm! Ầm!” Trương Nhất Hàng đang muốn tiếp tục cùng Chu Chính An bàn luận sâu hơn về Hỗn Nguyên Động Phủ kia, dị biến bỗng nhiên phát sinh, thương khung cách hai người không xa bỗng nhiên chấn động liên hồi, không bao lâu, một cái Kim Sắc Đại Môn xuất hiện, lúc ẩn lúc hiện, nhìn cái kia hình ảnh, lúc nào cũng có thể biến mất khả năng. “Chu huynh! Kia là cái ...Phốc! “ Trương Nhất Hàng chỉ tay lên cái Kim Sắc Đại Môn kia, quay sang hỏi Chu Chính An, chỉ là hắn chưa nói hết câu liền dừng lại, cả người bị ép nằm rạp dưới đất, phun ra một ngụm máu tươi. Hắn kinh sợ nhìn sang Chu Chính An, thấy hắn cũng không có khá hơn mình là bao, cũng bị ép nằm rạp xuống dưới. Tại Hóa Linh Sơn hiện nay, không có bất kỳ một sinh linh nào có thể đứng thẳng người lên được cả. Thủ phạm ép bọn họ thành ra như thế, là từ cái kia Kim Sắc Đại Môn phát ra một loại uy áp, cái kia uy áp vượt lên tất cả Hóa Thần có thể chống lại được lực lượng, đối với uy áp kia, không một ai có thể nỗi lên một tia phản kháng lấy. ‘Đây là loại gì bảo vật? ‘ Chu Chính An trong lòng rất là kinh ngạc nghĩ. Uy áp kia đến cũng nhanh, đi cũng nhanh, chỉ chưa đến vài giây, nó là biến mất vô ảnh vô tung, Hóa Linh Sơn tất cả sinh linh liền có thể khôi phục lại tự do như lúc ban đầu. Chu Chính An có thời gian quan sát cái này Kim Sắc Đại Môn, không khỏi có chút lấy làm kỳ. Hắn kiến thức khá rộng lớn, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy cái này Kim Sắc Đại Môn, có thể tiết ra một tia uy áp, liền làm cho Linh Thể Hóa Thần không nỗi lên một tia phản kháng chi ý, Thượng Phẩm Đạo Khí hắn dám chắc là không có khả năng làm được. Không phải là Thượng Phẩm Đạo Khí, không lẽ là... Không được, cái này Kim Sắc Đại Môn như thế nào cũng phải nắm trong lòng bàn tay, Bảo Vật như thế, tuyệt đối không thể từ bỏ! Chu Chính An trong lòng âm thầm tự nói. “Ầm ầm!!! Phốc!!! “ “Trương Nhật Hàng... Ngươi.. vì cái gì ra tay với ta?” Chu Chính An nằm tại dưới đất, người đầy huyết tương, tay chỉ Trương Nhất Hàng, khó khăn lắm mới nói ra được vài tiếng đến. Hắn là muốn bay lên xem cái kia Kim Sắc Đại Môn có phải là bảo vật như trong lòng mình nghĩ hay là không. Không thể ngờ hắn vừa đi một nửa chặng đường, người mà hắn khá tin tưởng, bằng hữu hơn trăm vạn năm nay với mình Trương Nhất Hàng lại ra tay đánh lén từ phía sau, không có phòng bị hắn, nhất thời liền trúng chiêu. “Ầm ầm!!! Ầm ầm... Phốc.. Phốc.. “ “Vì cái gì? Đương nhiên là vì kiện kia bảo vật bên trên rồi, ngươi hỏi cũng quá ngu ngốc một chút! “ Phất tay đem hai trăm tên Thông Thần của hai gia tộc diệt một cái tinh quang, quay lại nhìn Chu Chính An, Trương Nhất Hàng có chút khinh thường nói. Những gì mà Chu Chính An nghĩ ra được, Trương Nhất Hàng đương nhiên cũng nghĩ ra được đến, bảo vật có thể làm cho Hóa Thần không có sức phản kháng, chí ít cũng là Cấm Khí trở lên. Cấm Khí a, cái này chỉ trong thư tịch hắn mới nhìn thấy đến, uy năng của nó hắn cũng hiểu khá rõ, chỉ cần phát huy Cấm Khí một kích, bất kỳ một tôn Hóa Thần nào đều sẽ bị diệt cả, thậm chí có thể sát Ngụy Thánh. Bảo vật quý giá như thế kia, hắn làm sao có thể để nó rơi vào trong tay của người khác, cho dù là bằng hữu thân thiết của mình, cũng là không được. “Ha ha ha..Tu Luyện Giới hiểm độc cái này ý tứ..Ta là nên sớm nhận ra mới đúng... Ngươi nói không sai...ta là quá mức ngu ngốc... Rơi vào cái tình cảnh như hôm nay, hoàn toàn là xác đáng..!” Chu Chính An cười lớn, trong tiếng cười không giấu được sự chua chát. Tu Luyện Giới hiểm ác hắn không phải là không biết đến, như là với người khác, Chu Chính An hắn sẽ đề phòng cẩn thận, chỉ là Trương Nhất Hàng đây là một ngoại lệ, hắn cùng Trương Nhất Hàng không chỉ là bằng hữu, hai người còn là thông gia, nữ nhi của hắn chính là dâu hiền của Trương Nhất Hàng. Hai người từ khi bắt đầu con đường tu luyện là hết sức thân thiết, nhiều lần cùng nhau vào sinh ra tử, Trương Nhất Hàng còn nhiều lần cứu mạng của hắn, cho nên lòng đề phòng của hắn đối với lại Trương Nhất Hàng là hồi con số không, hắn trong lòng nghĩ thế gian này người nào cũng có thể hại hắn nhưng Trương Nhất Hàng thì lại không.