Định Mệnh Hay Lỗi Định Mệnh

Chương 12



Anh không thích trinh nữ, anh đã từng nói điều đó với cô và đó là sự thật, bản thân anh đã trải qua vài cuộc tình đã ở cùng rất nhiều phụ nữ nhất là hồi học đại học bên Pháp, vậy tại sao anh phải bắt người con gái của mình kìm nén và giữ gìn, chỉ được trao thân cho anh đầu tiên, như vậy chẳng công bằng chút nào cho cô ấy. Anh vẫn luôn vui vẻ thoải mái trong chuyện này cớ sao giờ đây anh cứ thấy khó chịu khi nghĩ tới việc cô đã từng ở bên gã người Nhật kia, đã từng làm gì cho gã kia. Cái sự tức giận này là gì đây và tại sao anh cứ luôn ngầm so sánh mình với hắn ta nhỉ.

Cô suốt ngày chỉ ru rú trong nhà phần vì để trốn Akira phần để tịnh dưỡng. Cô ở nhà thì anh cũng ở nhà, cứ rảnh là anh chạy vọt về ngay, không rảnh cũng kiếm cớ để rảnh, do đó 2 người cứ quấn lấy nhau suốt.

Trong đống áo váy cô mang theo chẳng có cái váy ngủ nào vì vậy cô lại phải mặc mượn đồ của mẹ anh toàn mấy cái không hở bạo thì cũng xuyên thấu, mặc mà cứ như đang khiêu khích con mắt người ta. Da cô rất lành, các vết thương đã đóng vảy hết cả, để tránh không có sẹo về sau nên người cô bôi đầy nghệ vàng khè đến nỗi đi qua gương cô còn chẳng dám ngắm mình vậy mà anh vẫn thích. Đúng lúc cô xấu xí nhất anh vẫn ở bên, thế chứng tỏ anh không chỉ quan tâm đến ngoại hình của cô phải không, cô thật lòng mong mỏi người ta ở bên cô là vì tính cách của cô, không vì bất kì thứ gì khác.

Anh luôn tò mò về quá khứ của cô và Akira, sao lạ thế nhỉ, chẳng giống tính anh từ trước đến giờ, cô đâu có đào quá khứ của anh lên để săm soi sao anh lại cứ lấn cấn với quá khứ của cô? Dù tự nhủ với bản thân đừng tiểu nhân, hẹp hòi như vậy nhưng rút cuộc anh vẫn nhất định phải tìm hiểu cặn kẽ.

Ngồi ôm cô trong lòng nói đủ chuyện linh tinh thực ra chỉ để chờ đến lúc thích hợp anh có thể hỏi về chuyện của cô với Akira, dù đã tự rủa xả bản thân mình là đồ mưu mô xảo quyệt anh vẫn không thể ngăn mình lại.

- 2 người quen nhau ở đâu?

- Đại học.

"Vậy là cô ấy cũng học đại học như mình." anh thầm nghĩ.

- Bạn học à?

- Không, em là phụ giảng.

Đúng là cô gái anh chọn, thông minh, tài giỏi, nhưng khoan nào, vậy quan hệ giữa cô và gã người Nhật kia là quan hệ thày trò rồi. Anh cười mỉa:

- Hóa ra hắn ta ngủ với em là để có điểm cao à?



Cô phát cáu, anh coi cô là gì thế cô phải đổi chác điểm - tình mới có đàn ông ngủ với à, vả lại cô có được chấm điểm đâu.

Sau khi có bằng đại học loại xuất sắc cô được làm chuyển tiếp sinh, 1 trong những điều kiện để có bằng tiến sỹ là cô phải làm thêm ở đâu đó trường đại học hoặc viện nghiên cứu nên cô làm phụ giảng cho chính giáo sư của mình. Phụ giảng có nhiều loại, có người cũng được đứng lớp nhưng cô "phụ" là phụ thật, giải đáp thắc mắc sinh viên gửi đến, soạn ngân hàng đề hay chuẩn bị tài liệu cho những bài giảng của giáo sư, gọi trắng ra là chân lon ton. Chuyện bình thường trong giới khoa học, giáo sư của cô hồi còn trẻ chắc cũng như vậy, giống như việc đăng những bài báo trên các tạp chí khoa học, cũng là 1 trong những điều kiện để làm tiến sỹ, dù cô viết toàn bộ giáo sư của cô chẳng viết chữ nào thì tên ông vẫn đề trên tên cô khi bài được đăng, đó là luật bất thành văn rồi.

Có 1 chị người Mĩ kia bất phục đi kiện cáo lung tung, đã thua kiện còn bị tất cả đồng nghiệp tẩy chay, cuối cùng đi tự tử. Thế mới biết ở đâu cũng có luật rừng hết kể cả giới khoa học.

Cô quen Akira khi đang học tiến sỹ còn anh ta làm thạc sỹ, lúc ấy anh ta đã là 1 doanh nhân trẻ thành đạt rồi, học thêm cao học chẳng qua là để quản lý công ty cho tốt hơn thôi hoặc là để có tấm bằng để lòe thiên hạ, cũng chả biết. Akira là 1 gã rất rất đào hoa.

Để là 1 người đàn ông đào hoa cần gì, không chỉ có mỗi cái mã đẹp trai là đủ đâu, còn phải dẻo mỏ và hiểu tâm lý phụ nữ, cái đào hoa không nằm ở ngoại hình mà nằm ở tính cách. Vậy nên chẳng có gì khó hiểu khi 1 con mọt sách như cô 22, 23 tuổi chẳng có nổi mảnh tình vắt vai, lại đi du học cô đơn buồn bã lúc nào cũng khao khát có người ở bên quan tâm chia xẻ lại đổ rầm rầm trước Akira.

Nói thế thôi, đừng tưởng tượng ra 1 gã Sở Khanh mà tội cho anh ấy, Akira sống rất tình cảm lại chung tình cũng luôn biết cách quan tâm chăm sóc cô, cô thật chẳng có gì để chê trách. Nhưng khoan, nghe như đang nói về 1 ai khác chứ không phải cái gã đã hành hạ cô dã man suốt 3 tháng qua. Vẫn người đó thôi, nhưng như cô đã từng nói với Francois, vì hoàn cảnh xô đẩy nên Akira mới biến thành người khác.

Bố mẹ cô kịch liệt phản đối việc cô yêu Akira, sao lại thế điều kiện của anh ta long lanh lóng lánh đến như vậy cơ mà, tuy nhiên có ai để ý xem công ty của Akira kinh doanh cái gì không, đó mới là vấn đề.

Công ty của Akira tạo ra các trò chơi thực tế ảo nhưng là trong lĩnh vực tình dục. Nếu như những trò chơi thực tế ảo khác giết zombie hay công an giết lính, phụ tùng phụ kiện là mấy cái súng cái dao thì phụ tùng phụ kiện trong trò chơi công ty của anh ta tạo ra là đồ chơi tình dục. Và để giúp cho công việc, Akira phải tích lũy kinh nghiệm từ việc xem các phim khiêu *** đến việc xem người ta đóng phim khiêu ***, rồi tự đi quan hệ, không chỉ quan hệ thường cả những quan hệ bất thường, 3, 5 người thậm chí quan hệ tập thể mấy chục người.

Giờ đã có thể hiểu vì sao cha mẹ cô phản đối chuyện 2 người. 1 gia đình gia giáo như gia đình cô sao có thể có 1 đứa con gái đi yêu 1 thằng biến thái ***** *** như vậy và bố mẹ cô rõ là các bậc cha mẹ không biết dạy con mới để tòi ra 1 đứa con gái có lựa chọn méo mó đến vậy. Hơn nữa, Akira tẩy não kiểu gì mà đứa con ngoan luôn vâng lời răm rắp là cô giờ dám cãi lại bố mẹ bảo mãi không chịu bỏ anh ta. Và thế là bố mẹ cô ra tay.

Nhà cô thuộc giới siêu giàu, mà tiền đi liền với quyền, vòi bạch tuộc của bố mẹ cô thò khắp nơi, khua khoắng vài lần, công ty của Akira phá sản. Phong cách ưa thích của bố mẹ cô là tận diệt, đánh rắn là phải đánh dập đầu, để cho kẻ thù không còn cách nào ngóc đầu lên được vì vậy họ bắt đầu chuyển sang quấy phá công ty của bố dượng Akira, ông ta đã nuôi nhân tình bấy lâu, chỉ chờ có cớ là li dị mẹ anh ta.

Mẹ Akira đã đổ vỡ 1 lần nên rất chăm chút cho cuộc hôn nhân này, bị chồng bỏ, không chịu nổi bà tự tử. Từ 1 người có tất cả trong tay giờ mất tất cả, không có gì khó hiểu nếu Akira hận cô, hận cha mẹ cô và cũng không có gì khó hiểu khi cô cắn răng chịu đựng sự hành hạ của Akira không kêu than, không oán thán 1 lời.