Nếu như là mười năm trước, sau khi tốt nghiệp trường cảnh sát, thì có thể được phân công về cục công an thành phố, nhưng bây giờ thì khác rồi, sau khi tốt nghiệp khoa chính quy, tất cả đều phải tham gia thi tuyển thì mới có thể chính thức được phân công về.
Cục công an thành phố hấp dẫn người mới, đó là do đặc thù nghề nghiệp, sẽ có nhiều vị trí bộ phận cơ động, việc phân công về bộ phận nào thì bình thường đều là do người đứng đầu trong cục công an nắm giữ trong tay, đương nhiên, mọi thứ đều có ngoại lệ, có một số người không cần thông qua cuộc thi tuyển mà trực tiếp đến nhận công tác tại cục công an thành phố.
Những người này có thể là con cái của các lãnh đạo, thậm chí là mua bán chỗ công tác, nơi nào cũng có, nhưng nếu muốn điều tra rõ việc này, thì không phải là một chuyện dễ dàng, những nguyên do như thế, thì làm sao dân chúng thấp cổ bé họng có thể hiểu rõ? Vì thế Dương Lộ rất hiểu đối với ý tứ lời nói của Hà chủ nhiệm, đó chính là chỉ cần phục vụ cho thật tốt Đinh phó cục trưởng trẻ tuổi này, như vậy chính mình chính thức tiến vào cục công an thành phố vẫn rất có hy vọng.
Cô không phải là người địa phương thành phố Hồ Châu, mà là thuộc về huyện ngoại thành Thanh Hà, tuy huyện Thanh Hà thuộc về thành phố Hồ Châu, nhưng trong huyện thì không thể nào so sánh cùng thành phố Hồ Châu được, cho nên chỉ cần có cơ hội ở lại công tác tại thành phố Hồ Châu , thì cô bằng bất cứ giá nào cũng sẽ không chịu bỏ qua cơ hội tốt này, dù là liều mạng cũng phải ở lại thành phố Hồ Châu, đây là mệnh lệnh trong lòng của Dương Lộ.
-Đinh phó cục, tôi lấy trong đội xe điều cho anh một chiếc xe 4 chỗ để đi công tác.
Hà Minh Huy nói. -Tình huống của xe như thế nào?
-Vừa mới kiểm tra đại tu sửa qua, xe rất tốt, đây là 2000 đồng thẻ đổ xăng, để anh tạm dùng trước, khi nào hết cứ nói với Dương Lộ một tiếng .
-Vậy được rồi, nếu không còn chuyện gì khác, tôi muốn trao đổi công việc với cô Dương một chút.
Đinh Nhị Cẩu trục khách .
Hà Minh Huy liền vội vàng đứng lên đi ra ngoài, vẫn không quên đóng cửa lại .
-Dương Lộ … trước cô phân loại ra các bộ phận này, bắt đầu từ ngày mai sẽ đi xuống xem như thế nào, đem phương thức liên lạc ghi lại , đến lúc đó cô cùng đi với tôi.
-Vâng…tôi đi làm ngay.
Dương Lộ chào, rồi đi ra ngoài làm việc.
Vừa mới về, được chia công việc, Đinh Nhị Cẩu cũng không có chú ý những bộ phận được phân công quản lý, nhưng hắn hoàn toàn nhớ kỹ đến một bộ phận, đó chính là bộ phận chi đội giám sát đôn đốc, chính xác đó là công việc giám sát kiểm tra tác phong và kỷ luật của lực lượng cảnh sát thành phố, không biết Lý Pháp Thụy có để ý đến tầm quan trọng của chi đội này hay không, vì hiện nay chi đội tồn tại như là để bài trí cho có… Đinh Nhị Cẩu bật máy tính lên, trang web nội bộ cục công an thành phố Hồ Châu mở ra, thì đã tìm được trang giới thiệu về chi đội giám sát, mới biết được chi đội trưởng giám sát tên là Ngụy Đại Bình, mặt tròn vo, dù không biết xem tướng nhưng hắn nhìn thấy Ngụy Đại Bình người cũng hiền lành, chỉ là không biết thuộc dạng ba phải hay không mà thôi, nếu đúng như vậy thì làm công tác chi đội giám sát đôn đốc không thích hợp rồi.
Chi đội giám sát nói trắng ra là kiểm tra quản lý cảnh sát, đó là nhiệm vụ đắc tội với đồng chí của mình, nên cần phải có người dám làm, chức vụ này vẫn rất có uy quyền đấy..
Thấy có điện thoại liên lạc, Đinh Nhị Cẩu cầm lấy cái điện thoại màu đỏ trên bàn, định gọi cho Ngụy Đại Bình, gọi ông ta lên để trao đổi, nhưng chưa có kịp bấm số, thì một cái điện thoại khác đã reo lên. -Xin lỗi là ai ? Tôi là Đinh Trường Sinh.
Do dự một chút, rồi hắn cầm lên điện thoại nghe.
-Đinh phó cục trưởng, tôi là chủ nhiệm văn phòng tiếp đón công dân khiếu kiện Lương Tái Đông, bên này đã xảy ra vấn đề, có mười mấy người dân ở huyện Thanh Hà đến thành phố khiếu kiện cảnh sát, văn phòng đã không chống đỡ nổi, bọn họ lần nữa yêu cầu lãnh đạo đứng ra giải thích, tôi vừa mới biết Đinh phó cục được phân công quản lý văn phòng tiếp đón công dân, cho nên . . .
-Tôi biết rồi, trước anh cứ ổn định bọn họ, tôi lập tức tới ngay.
Đinh Nhị Cẩu nói xong liền cúp máy, đi ra cửa đến văn phòng phòng làm việc gọi Dương Lộ .
-Cô Dương ..có cơ hội để khảo sát kỹ thuật điều khiển xe của cô rồi đấy, đi đến văn phòng tiếp đón công dân.
- Xảy ra chuyện gì? Dương Lộ hỏi.
Đinh Nhị Cẩu cười cười không nói, Dương Lộ mặt ửng đỏ, cũng không dám lên tiếng hỏi nữa, nhưng một lát sau lại nói tiếp :
-Đinh phó cục, không phải là tôi nhiều chuyện, có phải là tại văn phòng đón tiếp công dân đã xảy ra chuyện gì rồi ? Có muốn tôi gọi thêm mấy cảnh sát cùng đi..
-Dương Lộ .. đúng là có chuyện, nhưng cô cũng phải nhớ kỹ, có đôi khi đi nhiều người lại có tác dụng ngược, dân chúng đến gặp chúng ta là nói chuyện phải trái, vậy đến chỗ đó đi nhiều cảnh sát làm chi, đâu phải là đi đánh nhau, đúng không ? Từ lúc nào chúng ta lại sợ dân chúng đến như thế?
-Đinh phó cục, chẳng qua là tôi lo lắng…
Dương Lộ vừa lái xe vừa nói .
-Tôi biết, vậy cảnh sát là cái gì? Trong mắt dân chúng, cảnh sát là người bảo vệ cho họ một phương bình an, đương nhiên đây là tôi nói về những cảnh sát chân chính, còn bây giờ thì cảnh sát Hồ Châu có được như vậy hay không thật sự khó mà nói, bằng không tại sao lại có dân chúng đến văn phòng tố cáo cảnh sát? Nhất định là bất đắc dĩ, tuy tôi chưa có biết được tình hình khiếu kiện, nhưng tôi nghĩ, những cảnh sát bị tố cáo kia, chắc chắn là không bị oan. Đinh Nhị Cẩu sắc mặt trầm xuống, Dương Lộ đang chăm chú lái xe phía trước, nên không nhìn thấy mặt của Đinh Nhị Cẩu.